Chương 51: Trở thành mỹ vị trên bàn ăn của Tề Mạc Bạch 2

Rất nhanh Ôn Oánh liền bắt đầu đau lòng Tề Mạc Bạch, “Thật sự rất khó chịu sao?”

Tề Mạc Bạch thành khẩn gật đầu.

Ôn Oánh bất đắc dĩ thở dài, “Vậy được rồi.”

Ánh mắt Tề Mạc Bạch kinh hỉ nhìn Ôn Oánh, đồng thời không biết chuẩn bị từ lúc nào trong tay cầm một cái bịt mắt đưa đến trước mặt Ôn Oánh, "Bà xã... "

"Đeo cái này lên đi".

Ôn Oánh bị bộ dáng háo sắc vội vàng muốn thịt cô chọc đến dở khóc dở cười, " Ở đâu ra vậy, Tề Mạc Bạch, nếu không phải đã biết em còn tưởng anh là một tay chơi lão luyện đó!! "

“Khụ khụ khụ……”. Tề Mạc Bạch bị cô nói đến xấu hổ ho khan vài tiếng, rất nhanh lại cười thô bỉ, "Nào có đâu, nhưng mà chưa ăn thịt heo thì vẫn thấy heo chạy mà".

Từ trước tới nay xung quanh Tề Mạc Bạch toàn là những cậu ấm đại gia ăn chơi đàng điếm nhất nhì, các buổi tụ tập ngẫu nhiên cũng sẽ cùng nhau thảo luận về các loại tư thế với phụ nữ, Tề Mạc Bạch là một người đàn ông bùng nổ hóc môn, anh có thể nhịn được cũng là bởi trong lòng anh đã sớm có Ôn Oánh, nhưng cũng không có nghĩa là anh đối với việc làʍ t̠ìиɦ với phụ nữ là không có khát vọng ".

Hiện tại Ôn Oánh đồng ý phối hợp với anh, Tề Mạc Bạch cư nhiên sẽ gấp gáp muốn thử hết các ý tưởng da^ʍ dật khi thảo luận với đám bạn trước đây đối với cô rồi.

Ôn Oánh cũng an tĩnh không dãy giụa, chậm rãi nằm lên theo sự chỉ dẫn của Tề Mạc Bạch.

Chỗ trống trên bàn ăn quay này vừa vặn chứa đủ thân mình Ôn Oánh.

Ôn Oánh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm ở trên bàn, phía sau lưng lạnh lẽo, đôi mặt bị chiếc bịt mắt che đi, cái gì cũng không nhìn thấy, cũng không cảm nhận được sự tồn tại của Tề Mạc Bạch, nhưng ngay sau đó, một miếng bò bít tế thơm ngon được đưa lên đến miệng của Ôn Oánh.

Ôn Oánh ngoan ngoãn mở ra miệng, bò bít tết ăn ở trong miệng, cảm giác thân thể của mình thoáng có chút sức lực, nhưng động tác tiếp theo của Tề Mạc liền làm cả người cô căng chặt lên.

Tề Mạc Bạch thế mà lại đặt các miếng trái cây, nào là dưa hấu, thanh long rải rác trên hai cái vυ", trên cái bụng nhỏ, hay thậm chí ở vùng tam giác bí ẩn của cô.

Trái cây cũng đều được ướp lạnh.

Chắc chắn Tề Mạc Bạch cố ý, lại còn là chuẩn bị từ rất lâu rồi.

Hai tay Ôn Oánh bị nâng cao qua đỉnh đầu, cô có chút hoảng loạn dò hỏi, "Mạc... Mạc Bạch? Có thể lấy bịt mắt ra không? Em có chút... Không thoải mái... "

Không có người đáp lại cô.

Ôn Oánh vặn vẹo thân thể, muốn trái cây ở trên người cô rơi xuống, cô cảm thấy không quen, kết quả vừa định động mình đã nghe thấy thanh âm của Tề Mạc Bạch từ trên đỉnh đầu truyền xuống, "Bà xã, một lúc là quen thôi. "

“Có chút lạnh , không thoải mái…… A…… A Mạc Bạch……”

Ôn Oánh còn chưa nói xong, bụng nhỏ đã bị Tề Mạc Bạch liếʍ mυ"ŧ, cảm giác kỳ diệu làm cô hô ra tiếng, “Ân a…… A…… Ông xã, đừng……”

Nước lê cũng bị đầu lưỡi anh liếʍ sạch sẽ, để lại một vệt nước miếng trên trên làn da cô...

Vừa ấm áp vừa lạnh.

Tiểu huyệt của Ôn Oánh rất nhanh chảy dâʍ ŧᏂủy̠, thân thể cũng dưới sự kí©h thí©ɧ của hoa quả ướp lạnh mà càng mẫn cảm hơn.

—————————————————————