Chương 4: Chuyện cũ (tiếp theo)

“Bé con, anh yêu em”

“Anh vừa nói cái..cái gì?”

“Lộ Khiết, anh yêu em”

“Từ khi nào?”

“Khi em vừa chào đời”

Đây là câu nói mà Mạc Tử Sâm nói với Lộ Khiết khi sinh nhật tròn 18 tuổi của cô. Từ nhỏ Lộ Khiết như một chiếc đuôi của Mạc Tử Sâm. Hồi bé, Lộ Khiết bị Vương Y Na cố ý đẩy xuống hồ bơi trước nhà chỉ vì ganh tỵ ông ngoại làm diều cho cô. Nếu như không có anh cứu kịp lúc thì cả đời này cô sẽ không nghe được lời tỏ tình từ anh. Sau đó Vương Y Na vì tội “vô ý đẩy ngã em gái” này bị phạt cấm túc một tuần.

Mạc Tử Sâm là một người rất khó gần, nghiêm túc trong công việc, anh lạnh lùng, cao lãnh. Chỉ quan tâm đến những người mà anh xem là quan trọng. Trong đó Lộ Khiết là quan trọng nhất đối với anh. Ngoài ra, Mạc Tử Sâm có hai người bạn thân là Mạc Cao Lãng con trai út của bác hai và công tử nhà họ Mặc – Mặc Đình.

Lần đầu tiên Lộ Khiết phản nghịch, trốn học đi chơi tụ tập hút thuốc đã bị Mạc Tử Sâm mạnh bạo lôi về. Đôi mắt màu hổ phách lạnh lùng nhìn cô. Sau một lúc lâu Mạc Tử Sâm lên tiếng: “Ai cho em lá gan trốn học đi tụ tập hút thuốc?”

Đây là lần đầu tiên Lộ Khiết thấy anh giận dữ như vậy. Cô mạnh miệng trả lời: “Em muốn thử. Sao? Anh lấy tư cách gì mà quản em?”

Sau khi vừa nói dứt câu thì môi Mạc Tử Sâm ập tới. Lộ Khiết trừng to mắt, kinh ngạc nhìn anh. Anh hôn không có một quy luật nào cả, nụ hôn của anh mạnh bạo như muốn nuốt cô vào bụng. Mạc Tử Sâm tấn công, Lộ Khiết phòng thủ. Cuối cùng Lộ Khiết bại trận trước nụ hôn của anh, thân thể cô không có sức lực mà dựa vào anh để đứng vững.

“Ưmm...anh...sao anh lại...ưmmm” Lộ Khiết chỉ thốt ra được những từ ngữ lộn xộn. Sau một hồi ngấu nghiến thì Mạc Tử Sâm cũng buông cô ra mà nhìn bờ môi bị anh hôn đến xưng đỏ thì thầm nhếp mép.

Mạc Tử Sâm trầm giọng nói: “Anh không có tư cách sao? Hửm?”

“Không có” Lộ Khiết vẫn chưa lấy lại tinh thần mà nhẹ đáp theo bản năng thì Mạc tử Sâm lại hôn cô lần nữa. Lần này anh không mạnh bạo mà chỉ nhẹ nhàng hôn môi cô, lưỡi anh vươn vào, cạy mở răng cô mà cuốn lấy lưỡi cô trêu đùa. Nụ hôn lưỡi dịu dàng như vậy thực sự quá thoải mái, Lộ Khiết nhắm mắt lại, cô cảm nhận được bờ môi của anh cong lên. Bầu không khí xung quanh im lặng đến mức chỉ có tiếng nước “Chậc...Chậc...” vang lên khiến người nghe đỏ mặt.

Hôn xong Mạc Tử Sâm không buông Lộ Khiết ra. Anh vòng tay ôm chặt eo cô, áp trán mình vào trán cô, đôi mắt mang một ý thõa mãn nho nhỏ, hơi thở của anh phả vào mặt cô mà hỏi: “Anh không có tư cách quản em sao?”

Lộ Khiết đẩy Mạc Tử Sâm ra nhưng anh càng ôm chặt hơn. Cô đành thỏ thẻ trốn trong ngực anh mà trả lời: “Có”. Nghe được đáp án mình mong muốn khóe miệng Mạc Tử Sâm nhếch lên ý cười.

“Sau này không cho trốn học”

“Dạ”

“Không được hút thuốc”

“Dạ”

“Không được uống rượu”

“Dạ”

“Không được yêu ai khác ngoài anh”

“Dạ”

“...”

“Anh...anh...lừa em” Gương mặt Lộ Khiết đỏ như tôm luộc mà trách móc

Vì tránh cho Mạc Tử Sâm lại dạy dỗ cô nên Lộ Khiết không hút thuốc nữa cho đến khi gặp lại ông ta trong quán bar Luxe.