Chương 44: Dùng Nụ Hôn Lấp Kín

Bác sĩ Dương do dự một lát, cuối cùng thấp giọng nói: “Thế này, cô để chúng tôi thương lượng một lát, nếu như có thể, chúng tôi sẽ tân lực hoàn thành, cô cũng không thể để cho cậu ta phát hiện, nếu không đắc tội không nổi.”

Nhan Mộc Tâm gật gật đầu, ngồi dựa trên sô pha, yên tĩnh.

Đêm khuya người an tĩnh!



Ánh sáng chiếu vào, Nhan Mộc Tâm đã trang điểm xong, theo địa chỉ Cố Hàn Đình cho mà đi đến đó.

Đến tiệm áo cưới, nhìn thấy Chu Y Nhược mặc lễ phục màu trắng cô mặc, đứng giữa đám người, nhận lấy mọi sự nịnh nọt, ánh đèn chiếu trên khuôn mặt của cô ta, hiện lên nụ cười hạnh phúc, thật xinh đẹp!

“Mày sao lại đến đây?” Cao Ngọc Phượng tức giận nói.

Nhan Mộc Tâm không để ý đến bà ta, vượt qua người bà ta, tay bị kéo lại nhưng cô không do dự hất ra!

“Con gái tao hôm nay thử lễ phục, mày không được đến làm phiền!”

“Tôi tìm Chu tiểu thư!” Nhan Mộc Tâm lạnh lùng nói.

Chu Y Nhược lập tức đi qua, kéo tay cô, cô lại một lần nữa tránh đi: “Chu tiểu thư, tôi chuẩn bị tham gia lễ đính hôn của cô!”

“Ha, chỉ là tham gia thôi à? Lẽ nào Cố thiếu không nói rõ với mày, mày còn phải làm rõ quan hệ với Cố thiếu! Tin tức bản thảo đều đã chuẩn bị tốt cho mày rồi, đến lúc đó chỉ cần đọc thuộc!” Cao Ngọc Phượng nói sau đó rút ra một tờ giấy.

Nhan Mộc Tâm cũng không để ý, nhìn Chu Y Nhược: “Chu tiểu thư, cô đều rõ hơn ai hết, tôi không cần làm rõ chuyện của chúng ta, tôi chỉ cần đến tham lễ đính hôn của hai người thôi!”

“Nhan Mộc Tâm, không phải thương lượng với mày, là bảo mày phải làm theo, mày cũng phải rõ, Nhược Nhược là Cố phu nhân tương lai, cả thành phố này ai mà không cho nó mặt mũi chứ, cô già mồm cái gì? Đừng tưởng rằng giả vờ bày ra bộ mặt không để ý, thì không có ai thấy rõ tâm tư của mày, nói cho cùng mày vẫn yêu Cố Hàn Đình, mày vẫn ghen ghét Nhược Nhược, mày là cái đồ tiểu tam không biết xấu hổ!” Âm thanh nhục mạ vang lên không ngừng.

Nhan Mộc Tâm vung tay lên, Chu Y Nhược nhanh chóng đè lại: “Nhan tiểu thư, cô đừng để ý, mẹ tôi ăn nói có chút thẳng, không có ý gì khác!”

“Lẽ nào còn không đúng sao? Mày không có mẹ, vì vậy cũng không có giáo dục, cũng không biết, mẹ mày có phải loại tiện nhân như vậy không!” Cao Ngọc Phượng vẫn liến thoắng như cũ.

Lúc đó cơn giận trong lòng cô sôi trào, nhìn Chu Y Nhược: “Buông ra!”

“Nhan tiểu thư, có điều gì không vừa ý chúng ta có thể thương lượng, cô không cần phải…”

Chu Y Nhược còn chưa nói xong, Cao Ngọc Phượng lại nói: “Tiểu tam chính là tiểu tam, tính tiểu tam khắc vào tận trong xương, đây còn không phải là di truyền à!”

Nhan Mộc Tâm không thể nhịn được nữa, hất mạnh tay Chu Y Ngược, bộp một tiếng, cô ta đυ.ng vào bàn, máu từ trên trán chảy ra.

Vừa đúng lúc Cố Hàn Đình đi vào, anh nhanh chóng đi đến, kéo tay cô hất ra, Nhan Mộc Tâm cũng bị đυ.ng vào bàn, máu trên trán cũng chảy ra.

“Cô muốn chết sao? Ai cho cô động vào Nhược Nhược?” Anh tức giận nói.

“Nhược Nhược, con không sao chứ, con ả Nhan Mộc Tâm này chính là cố ý mà!” Cao Ngọc Phượng vừa khóc vừa hét.

“Lập tức xin lỗi cho tôi, nếu không, tôi sẽ khiến ba cô…”

“Xin lỗi, là tôi sai rồi!” Bởi vì để cho ba được an tịnh, Nhan Mộc Tâm không chút do dự, nhanh chóng xin lỗi.

“Không liên quan đến Nhan tiểu thư, là mẹ em nói năng lỗ mãng!” Chu Y Nhược vội vàng nói.

“Xin lỗi Chu tiểu thư, mong cô tha thứ, ba tôi đã chết rồi, để cho ông ấy yên nghỉ đi!” Nhan Mộc Tâm đang chảy máu, cúi đầu xin lỗi như cũ!

“Tôi…”

Không biết Lục Tử Khiên làm sao lại đến, dùng sức kéo cô ôm vào lòng!