Chương 7

Bọn họ đều đã ly hôn rồi, Cố Hàn Đình sao có thể quan tâm được? Mà cô cũng không có trực tiếp gọi tên ai kêu cứu!

Cứ như vậy cô liền bị người đàn ông kia kéo đến một phòng bao không có người, Nhan Mộc Tâm cuộn chặt nắm tay, nhanh chóng nói: “Thưa ông, ông uống nhiều rồi.”

"Uống nhiều? Bây giờ tôi lập tức muốn cô." Người đàn ông điên cuồng chạy tới, nắm lấy hai tay cô, áp vào tường, ghé cái miệng đầy nhớt dầu đó xuống.

“Tránh ra, ông tránh ra.” Nhan Mộc Tâm điên cuồng đấu tranh, gào lên.

Vẫn vô ích.

Tiếng quần áo rách "roẹt" vang lên, lộ ra da thịt tuyết trắng ở phần cổ, yết hầu của người đàn ông nuốt lên nuốt xuống, du͙© vọиɠ trào ra.

Khi ông ta định tiếp tục, cánh cửa mở ra, Cố Hàn Đình nhìn ông ta, bình tĩnh nói một câu: “Tôi muốn người phụ nữ này.”

Người đàn ông kia sửng sốt, nhanh chóng buông ra Nhan Mộc Tâm ra, sau đó rất hóm hỉnh nói: "Cố… Cố thiếu gia, được, được, anh cứ từ từ thưởng thức đi, yên tâm sẽ không có người quấy rầy."

Sau khi người đàn ông rời đi, Nhan Mộc Tâm cũng muốn rời đi, kết quả là cô lại bị đẩy vào cửa, một tay đè hai tay của cô lêи đỉиɦ đầu, một tay nâng cằm cô lên, nheo mắt, sắc mặt vô cùng không vui: “Cô nhanh như vậy mà đã không chịu được cô quạnh cho nên mới ra ngoài bán thân?”

“Cố thiếu gia, đây là công việc của tôi.” Nhan Mộc Tâm nghiêng mặt, không muốn nhìn anh.

"Bán thân cũng là công việc của cô? Bao nhiêu tiền cho một đêm?" Anh giễu cợt nói.

“Bao nhiêu tiền cũng không liên quan gì đến anh!” Cô cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi anh, nhưng vẫn không thành công.

"Đồ đê tiện."

Khi Nhan Mộc Tâm nghe xong hai chữ này, ánh mắt sắc bén của cô rơi vào trên mặt anh: "Đồ đê tiện? Cố thiếu gia, điều đê tiện nhất mà tôi từng làm qua đó là yêu anh, đến bây giờ, tôi tự dựa vào sức mình để kiếm tiền, chuyện này tôi cho rằng không có gì là đê tiện cả, vừa mới đến, cho nên chưa học hỏi được quy định, cảm ơn anh đã giải vây giúp đỡ, còn bây giờ mời anh thả tôi ra, tôi còn phải tiếp tục làm việc.”

Sau khi ly hôn, cả hai người đều rõ ràng sòng phẳng hết, mọi việc bây giờ đều là do mình tự làm, dựa vào cái gì lại bị anh sỉ nhục! Nếu không có vì anh, thì ba cũng không chết, anh của cô cũng không phải trở thành người thực vật, thì cô cũng không phải đi đến bước đường này, hung thủ chính là anh.

Những lời này hoàn toàn khiến cho Cố Hàn Đình tức giận, anh mạnh mẽ hôn xuống, cắn chặt môi cô, dùng bàn tay to lớn của mình ôm eo cô, không cho cô có cơ hội chạy thoát.

Anh muốn cô, ngay bây giờ!