Chương 45

“Cố thiếu, làm phiền anh lúc này lý trí một chút, nhiều người như vậy Nhan Mộc Tâm đấu lại họ sao? Coi như anh không yêu cô ấy, cô ấy cũng từng là vợ anh, người phụ nữ yêu anh như thế, có cần tổn thương cô ấy như thế không? Sau này tôi sẽ bảo vệ cô ấy!” Lục Tử Khiêm ôm cô đi ra ngoài.

Nhan Mộc Tâm cảm thấy bản thân thật yếu ớt, cả người lành lạnh, hai tay ôm chặt cổ anh ấy, nhẹ nhàng tựa gần, nhỏ giọng nói: “Tử Khiêm, em cho rằng, anh sẽ không cần em nữa!”

Câu này rơi vào tai Cố Hàn Đình, anh lập tức tức giận, anh đến cùng là đang tức giận cái gì? Anh không biết, nhưng mà trong lòng thấy không thoải mái!

Cao Ngọc Phượng nhìn thấy bộ dạng này của Cố Hàn Đình, trong lòng lập tức bất an, sau đó kêu lên: “Nhược Nhược, con không sao chứ, nhanh đến bệnh viện!”

Cố Hàn Đình hồi phục tinh thần, đứng lên đến bệnh viện.

Chu Y Nhược bị đem đến phòng cấp cứu, Cao Ngọc Phượng nhìn Cố Hàn Đình, mở miệng nói: “Cố thiếu, tôi không cho rằng, người phụ nữ này cần thiết xuất hiện giữa các người, là chúng ta cần cô ta thử thuốc, nhưng chúng ta căn bản không cần gặp cô ta, cô ta hùng hổ doạ người, cương ngạnh khó trị, Nhược Nhược sẽ bị cô ta hại chết đó!”

“Tôi tự có chừng mực!”

“Cố thiếu, cậu không nhìn ra thủ đoạn của Nhan Mộc Tâm sao? Đối với cậu lưu luyến không quên, mưu đồ làm hại Nhược Nhược, để cô ta có thể trở lại bên cạnh cậu, đảo mắt lại câu dẫn Lục Tử Khiêm, Lục thiếu cũng là người có chút lai lịch!” Cao Ngọc Phượng một mặt châm chọc.

“Lục thiếu có lai lịch gì?”

“Cố thiếu, cậu đang để ý Lục thiếu hay là Nhan Mộc Tâm? Cậu còn tình cảm với cô ta?” Đây là chuyện bà ta sợ nhất.

“Nghĩ nhiều rồi!”



“Cố thiếu, cậu nên biết, Nhược Nhược vì cậu, trả giá những gì, mặc dù nói chuyện kia không thể xác định là Nhan Mộc Tâm, nhưng mà chắc chắc có dính líu đến cô ta, nếu như cậu dung túng người phụ nữ đó làm hại Nhược Nhược, cậu thật có lỗi…”

“Tôi tự có chừng mực!” Cố Hàn Đình đen mặt, cắt ngang mấy câu sau của bà ta.

“Cố thiếu, nếu như cậu không yêu Nhan Mộc Tâm, thì nên tha cho cô ta đi, để cho cô ta có cuộc sống mới, Lục thiếu chính là người phù hợp, như thế các người chỉ thật sự có quan hệ thử thuốc thôi, tôi biết Nhược Nhược tin cậu, nhưng đối với đàn ông… nói đến đây, cậu chắc cũng hiểu rồi chứ!” Lời đã nói ra, anh cũng hiểu.

Cố Hàn Đình ngẩng đầu lên, Nhan Mộc Tâm đang ở trong lòng Lục Tử Khiêm, hai tay nắm chặt cổ áo người đó, ỷ lại vào người đàn ông kia.

Anh cười lạnh một tiếng! Nhan Mộc Tâm cũng quá đáng rồi!

Lục Tử Kiêm nhìn cô ở trong lòng, cực kỳ đau lòng, cúi đầu hôn lên trán cô: “Tâm Tâm, em biết anh đau lòng thế nào không hả? Anh sao có thể nhẫn tâm nhìn em thế này chứ? Đi với anh!”

Cô cảm thấy rất mệt, nhắm mắt mơ mơ hồ hồ ngủ thϊếp đi.

Bác sĩ nói cô không sao, Lục Tử Khiêm cũng thả lỏng thở ra một hơi, ôm cô vào phòng bệnh, đi ra ngoài giải quyết việc khác, Cố Hàn Đình âm thầm đi vào phòng.

Nhan Mộc Tâm ngủ mơ mơ màng màng cảm giác cả người bị đè đến hô hấp khó khăn, cô rất khó chịu, theo bản năng kêu lên một tiếng: “Tử Khiêm!”

Lập tức người đàn ông đó đè xuống, cắn xé môi cô, dùng hết toàn lực, tay lớn chết trụ cô không cho cô động đậy.

“Ưm…” Âm thanh nhỏ vụn truyền đến, môi đỏ hơi hé, Cố Hàn Đình bá đạo che lấp môi cô, dùng hết toàn lực, liều mạng đòi hỏi!