Thục Phi

8/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Thể loại: xuyên không, cung đấu, điền văn. Độ dài: 143 chương Editor: Natalie Pham 【 Văn án 1 】 Xuyên đến cổ đại làm trưởng nữ củaThẩm gia, lại được phong thành nhất phẩm Thục Phi khi vừa vào cung, ch …
Xem Thêm

Chương 74: Tủi thân
Hết giật mình rồi, cũng là Vũ Văn Hi bật cười trước,

hắn

vươn người qua, ôm Thụy nhi từ trong lòng Thẩm Mạt Vân ra,

nói: "Thằng nhóc này

nói

chuyện

thật

lưu loát, còn biết đọc sách,

không

sai."

Thụy nhi hiển nhiên

không

quá thích phụ hoàng của mình, nhích tới nhích lui trong lòng Vũ Văn Hi, muốn thoát khỏi vòng tay to

đang

ôm

hắn, nhưng

không

ra được, cuối cùng chắc cảm thấy mệt mỏi, mới nhăn nhó, ngoan ngoãn ngồi

trên

đùi Vũ Văn Hi, hai tay cũng vô ý thức dắt quần áo

trên

người.

Thẩm Mạt Vân lo lắng con

sẽ

khóc nháo, sau này thấy Thụy nhi yên tĩnh lại,

khôngkhóc cũng

không

nháo, mới hơi yên tâm,

nói

với Vũ Văn Hi: "Bây giờ hoàng thượng

đãtin thôi, thϊếp cũng

không

nói

quá lên."

Vũ Văn Hi mỉm cười liếc mắt nhìn Thụy nhi, lại ngẩng đầu nhìn Thẩm Mạt Vân,

nói: "Ái phi trí tuệ."

Thẩm Mạt Vân nghe thấy chỉ mỉm cười, lại cùng Vũ Văn Hi chơi với Thụy nhi

một

lúc lâu, thấy Thụy nhi hơi buồn ngủ, nhân tiện

nói: "Chắc Thụy nhi mệt mỏi rồi,

khôngbằng cho bà vυ" ôm

hắn

nghỉ ngơi

đi?"

Vũ Văn Hi gật đầu, đưa Thụy nhi cho bà vυ", dặn dò mấy câu, vẫy tay cho bà ta lui xuống.

Thẩm Mạt Vân lại nhìn ra ngoài,

nói: "Hoàng thượng vừa hạ triều

đã

đi

qua thôi? Nhưng

một

lúc nữa mới đến giờ ăn trưa, hoàng thượng ăn điểm tâm trước, hôm nay làm bánh ngân tô ngàn tầng cùng canh lá sen, giải nhiệt rất tốt."

Vũ Văn Hi

không

để ý

nói: "Vậy mang lên

đi."

Thẩm Mạt Vân khẽ gật đầu với Tiễn Dung cùng Hồng Tịch, ra hiệu cho hai người

đixuống chuẩn bị, sau đó mới đứng lên

đi

qua chỗ hoàng đế, ngồi xuống chỗ trống,

mộtđôi tay ngọc thon dài khoát lên bờ vai

hắn,

nhẹ

nhàng xoa bóp,

nói: "Hoàng thượng hiếm khi đến cung Trường Nhạc sớm như vậy, gặp phải chuyện phiền lòng sao? Nếu hoàng thượng

không

chê thϊếp ngu độn,

không

bằng

nói

đến cho thϊếp nghe

một

chút, cũng có thể chia sẻ với ngài."

Vũ Văn Hi cảm thấy bả vai cứng ngắc thư giãn hơn, vì thế thả lỏng thân thể, nửa nằmtrên

đi-văng, hai mắt khép lại, cũng

không

muốn

nói

chuyện.

Thẩm Mạt Vân thấy Vũ Văn Hi như thế, hiểu



hắn

chỉ muốn

một

nơi thoải mái yên tĩnh để sửa sang lại suy nghĩ, bởi vậy

không

nói

chuyện nữa, chỉ chú ý đến cơ bắp đôi tay

đang

mát xa, lại thầm nghĩ gần nhất triều đình có xảy ra sóng gió gì

không, khiến hoàng đế đến đây sớm như vậy.

đang

nghĩ, Vũ Văn Hi đột nhiên mở miệng

nói: "Nửa tháng nay, nàng giúp quý phi quản lý chuyện trong hậu cung, còn thói quen chứ?"

Thẩm Mạt Vân hơi liếc mắt nhìn qua, cũng

không

ngừng lại động tác

trên

tay,

nói: "Cũng tốt, quý phi tỷ tỷ luôn có khả năng, làm việc đều có quy củ, cũng

không

cần thϊếp đặc biệt quan tâm."

Vũ Văn Hi "Ừ"

một

tiếng: "Quý phi có lúc làm việc quá mức cầu toàn,

thật

dễ vượt quá, nàng ở bên cạnh xem, có cơ hội cũng khuyên nàng ấy

một

chút. Cứ bảo trẫm

nói."

Động tác

trên

tay Thẩm Mạt Vân chậm

một

ít, "Dạ, thϊếp hiểu."

Vũ Văn Hi mở mắt ra, ngồi dậy, kéo tay Thẩm Mạt Vân, tùy ý hỏi: "Trẫm nhường phi tần trong cung làm lễ với quý phi như hoàng hậu, ái phi có cảm thấy tủi thân?"

Trong cung được hưởng lễ nghi như hoàng hậu,

nói

vậy trong hậu cung mọi người nhìn thấy Liễu quý phi đều phải hành lễ như hoàng hậu, trong đó đương nhiên cũng bao gồm Thẩm Mạt Vân.

nói

không

thoải mái khẳng định có, nhưng với Thẩm Mạt Vân mà

nói, quỳ Tiêu hoàng hậu là quỳ, quỳ Liễu quý phi cũng là quỳ, nếu quỳ

một

chút có thể đổi lấy cuộc sống yên ổn, nữ nhân bình an, nàng cũng

không

để ý quỳ gối trước Liễu quý phi. Đại trượng phu co được dãn được, ngay cả Hàn Tín cũng chịu qua nỗi nhục quỳ gai, huống chi nàng chỉ là

một

nữ tử

nhỏ

yếu.

không

có năng lực nghiêng trời lệch đất, cũng chỉ đành khuất phục vận mệnh. Ít nhất, so với thời kì chiến loạn, nữ tử trong hậu cung trở thành chiến lợi phẩm bị người cướpđi

cướp lại, nàng

đã

may mắn hơn nhiều lắm.

Vì thế Thẩm Mạt Vân cười

nói: "Hoàng thượng

nói

vậy khiến thần thϊếp vô cùng xấu hổ. Quý phi tỷ tỷ vốn có địa vị hơn thϊếp, hành lễ với nàng ấy, sao có thể tủi thân?"

Vũ Văn Hi ôm Thẩm Mạt Vân,

nói: "Nàng quả nhiên hiểu

rõ, Tiêu thị từng

nói

tác phong nàng rất rộng lượng, trầm được, ổn trọng tin cậy, bây giờ xem xét, cũng

khôngphải lời

nói

dối."

Lúc này Thẩm Mạt Vân nghe cảm thấy hoảng sợ, Tiêu hoàng hậu

nói

về nàng với hoàng đế sao? Giọng điệu này

không

thích hợp lắm nha! Chuyện khi nào vậy?

"Hoàng... Ách, Thanh Dương giáo chủ từng

nói

về thϊếp với hoàng thượng sao?" Nàng hơi do dự, gọi hoàng hậu

không

tốt, nhưng gọi thẳng Tiêu thị lại hơi lạ, vẫn ở giữa

mộtchút, gọi bằng danh hiệu xuất gia thôi.

Vũ Văn Hi cũng rất hài lòng với cách gọi này, nhớ tới Đức phi luôn gọi thứ nhân Tiêu thị trước mặt

hắn, nghe thấy

đã

phiền chán,

hắn

nói: "Ừ, trước khi Tiêu thị rời cung, luôn miệng khen ngợi nàng,

nói

nàng có thể gánh vác trọng trách."

Thẩm Mạt Vân lập tức hít vào

một

hơi khí lạnh, thầm mắng Tiêu hoàng hậu

thật

sựkhó chơi, lúc gần

đi

còn muốn gây mầm tai hoạ cho nàng. Có thể gánh vác trọng trách? Còn có cái gì khiến nàng gánh vác trọng trách? Nàng

đã

là Thục phi nhất phẩm, lại hướng lên

trên

gánh vác trọng trách chính là ngôi vị hoàng hậu. Nếu lúc này nàng ngồi

trên

ngai vàng hoàng hậu, người thứ nhất muốn hại chết nàng là Trương Đức phi. Còn có Liễu quý phi luôn kiêu ngạo bá đạo, khẳng định cũng phải hận độc nàng.

Đây là kéo thù hận cho nàng.

Hoàn hảo hoàng đế

không

đồng ý.

Suy nghĩ

một

lát, Thẩm Mạt Vân lộ ra nụ cười khổ mang theo hoảng sợ, liên tục xua tay

nói: "Thanh dương giáo chủ quá khen rồi, thϊếp sao gánh vác được rất tốt.

khôngđược việc, còn có Đức phi tỷ tỷ cùng Hiền phi tỷ tỷ ở đâu."

Vũ Văn Hi quay đầu

đi, chạm

nhẹ

vào gương mặt nàng,

nói: "Cũng là trẫm sơ sót, vốn nghĩ..." Chỉ vì Thụy nhi

thật

sự

quá

nhỏ,

không

nhìn ra được tư chất, khó có thể phán xét. Còn Đức phi cùng Hiền phi, hoàn toàn bị

hắn

lờ

đi.

Thẩm Mạt Vân cũng

không

biết nên trả lời tiếp như thế nào, đề tài này quá nhạy cảm, vừa vặn Hồng Tịch báo lại,

nói

đã

chuẩn bị tốt điểm tâm. Nàng cũng

nói

sang chuyện khác, lại cho người

đi

xem Bảo nhi trở về chưa, nếu

đã

trở lại

thì

gọi công chúa trở về cùng nhau ăn điểm tâm, phân tán

sự

chú ý của hoàng đế.

————————————

Cung Thanh Ninh

Hàng loạt tiếng vang "Bùm bùm",

một

lúc sau, lại là tiếng vải vóc bị xé rách.

Bên ngoài cung nữ thái giám đều nhắm mắt làm ngơ, như

không

nghe thấy tiếng động bên trong.

"Như hoàng hậu, như hoàng hậu..." Trương Đức phi

không

ngừng nhớ kỹ những lời này, bộ ngực kịch liệt phập phồng vì tức giận, hai mắt đỏ đậm, "Mỗi ngày đến cung Diên Khánh quỳ xuống thỉnh an Liễu quý phi, nhìn vẻ mặt đắc ý của ả, ta

thật

muốn xé rách khuôn mặt kia, xem ả còn lấy cái gì mê hoặc hoàng thượng?"

"Tức chết ta!" Vung tay lên, lại là

một

món đồ sứ bị văng ra.

"Nhưng mà, nương nương, hoàng thượng có ý chỉ..." Cung nữ Nhụy nhi sợ hãi khuyên, chỉ sợ chủ tử kích động làm ra chuyện sai lầm.

Trương Đức phi giơ tay lên, "Phách"

một

tiếng đánh vào mặt Nhụy nhi, tiếng bàn tay đánh xuống

không

ngừng vọng lại trong phòng: "Thế nào? Kể cả ngươi cũng muốn dùng hoàng thượng đến ép ta sao?"

Nhụy nhi

không

quan tâm đến khuôn mặt nóng bừng đau đớn cùng sàn nhà tràn đầy mảnh

nhỏ, lúc này quỳ xuống, vội vàng

nói: "Nô tì

không

có ý này, xin nương nương hiểu

rõ."

"Hừ!" Trương Đức phi tát người khác

một

cái, tâm tình thoải mái hơn, thấy Nhụy nhi còn quỳ, vẫy tay

nói, "Đứng lên

đi. Lần sau còn dám

nói

lung tung, bản cung trực tiếp muốn mạng của ngươi."

"Nô tì hiểu

rõ, nô tì biết lỗi, tạ ơn nương nương tha mạng!" Nhụy nhi nhanh chóng cúi đầu tạ ơn.

Thanh Ảnh Các

Tần tiệp dư nhìn nữ nhi vẻ mặt yếu đuối đứng trước mặt, tùy ý

nói

mấy câu, cho bà vυ" dẫn

đi, hoàn toàn

không

muốn gần gũi.

"Lại

nói

tiếp, Lam tiệp dư mới tiến cung hai năm, có thể từ tuyển thị thất phẩm thăng cấp thành tiệp dư tam phẩm, thủ đoạn

thật

sự

rất cao, kể cả Nghiêm tiệp dư được sủng ái nhất lúc trước đều bị đá xuống..." Tần tiệp dư

nói

thầm, chậm rãi có kế hoạch hình thành.

"Chủ tử, ngài muốn liên kết với Lam tiệp dư sao..." Thúy nhi giật mình

nói.

Tần tiệp dư lạnh nhạt gật đầu, "Ta ở trong cung

không

có nhiều thế lực,

không

thể so với Thục phi địa vị cao, khó chống đỡ

một

mình, nghĩ đến liên kết với người khác là con đường tốt nhất."

Thúy nhi

không

hiểu: "Nhưng, lúc trước

không

phải ngài

nói, Thục phi nương nương..."

Tần tiệp dư

nói: "Ta nghĩ như vậy, đáng tiếc người ta chướng mắt." Nếu nàng cũng giống Thục phi, địa vị cao, được sủng ái, lại có

một

đôi nữ nhân làm chỗ dựa,

hiện

tại hoàng thượng lại có ý chỉ cho quyền cùng quản lý hậu cung, nàng cũng chướng mắtmột

người tiệp dư

không

quá được sủng ái.

Thúy nhi hiểu rất



tình cảnh của Tần tiệp dư, từ lúc nhị công chúa ra đời, chủ tử... Nghĩ đến đây, nàng ta lại

nói: "Chủ tử, tha thứ nô tì lắm miệng, nô tì thấy, Chu dung hoa cũng rất được hoàng thượng sủng ái, người xem có thể..."

"Ngươi

đang

nói

đến Chu dung hoa bị Đức phi nhục nhã?"

"Đúng vậy, chủ tử."

Tần tiệp dư suy nghĩ

một

lát,

nói: "Nhìn thêm chút

đi, chỗ Chu dung hoa cũng

khôngvội."

Thêm Bình Luận