Chương 3: Nhiệm vụ chặt cây

Tất nhiên bây giờ trồng cây không phải việc ưu tiên hàng đầu, trước tiên phải xem qua cánh chơi của game [Ốc Đảo] đã, lúc đầu game [Ốc Đảo] chỉ tung ra một video giới thiệu qua về cách chơi, không giải thích cụ thể nên chơi như nào, bây giờ vẫn còn thời gian, nên cô tranh thủ dùng khoảng thời gian này để khám phá hiểu rõ game này, đó mới là chuyện quan trọng nhất.

Đầu tiên Lăng Tô nhìn xung quanh một cái.

Cô tiến vào trong game thì đứng đối diện cô chính là ngôi nhà tranh, bây giờ khi xoay người mới thấy khu vực mình đang đứng chỉ là một bãi cỏ bình thường, xung quanh ngôi nhà tranh và cô có rất nhiều tòa nhà và cây cối đổ nát, nó thật sự là một đống đổ nát hoang tàn, hình ảnh này giống như thực sự đã trải qua mạt thế.

Cô nhớ rằng trong video giới thiệu thì có thứ gì đó giống như sao băng rơi xuống mặt đất, bắt đầu từ đó mạt thế xuất hiện, mốc thời gian người chơi vào game, chính là nửa năm sau khi mạt thế bắt đầu.

Trong hoàn cảnh như vậy, cỏ dại vẫn mọc lên, có nghĩa mọi vật vẫn phát triển bình thường, xem ra việc trồng cây không có vấn đề gì.

Lăng Tô yên lòng.

Cho nên cuối cùng bản thân cô vẫn để ý đến việc đất ở đây có thể trồng trọt hay không!

Việc thành lập một ốc đảo, ít nhất cô phải có khả năng duy trì cuộc sống cho người dân.

Mặc dù, bây giờ trong lãnh thổ của cô vẫn chưa có một cư dân nào.

Lăng Tô kiểm tra lại đồ đạc của mình, vật phẩm ban đầu của người chơi chỉ là một chiếc rìu trên tay, một chiếc ba lô có năm ngăn, một ngôi nhà tranh.

Ngôi nhà tranh trước mặt cô được đặt tên là “Dân cư (1)”, trông giống như bây giờ dân cư đang ở cấp một, có khả năng nâng cấp trong tương lai.

Bên cạnh ngôi nhà tranh có một tòa nhà hay kiến trúc duy nhất còn nguyên vẹn tên là “Đại sảnh nhận nhiệm vụ”, nó đồng dạng cũng ở cấp một, trông hơi đổ nát.

Lăng Tô bước vào ngôi nhà tranh nhìn xung quanh, bên trong ngoại trừ một chiếc giường và một cái bàn thì không có bất kỳ món đồ nào khác.

Cô “Tách” một tiếng, tiến vào đại sảnh nhận nhiệm vụ, ở giữa đại sảnh nhận nhiệm vụ là một chỗ thu mua đồ, trong đó có giá cả các loại tài nguyên, người chơi có thể thu thập những tài nguyên này sau đó bán ở đây rồi nhận số đồng vàng tương ứng.

Lăng Tô tùy ý nhìn thoáng qua, vật liệu gỗ giá 1 đồng vàng, cành cây giá 1 đồng vàng, hầu hết các vật liệu cơ bản đều có giá 1 đồng vàng.

Ngoài ra ở cửa còn có một bảng nhiệm vụ, trên đó có viết một số nhiệm vụ.

“Nhiệm vụ thu thập: Vật liệu gỗ*10; đạt được đồng vàng: 20”

“Nhiệm vụ thu thập: Mỏ sắt*5; đạt được đồng vàng: 50”

Còn có một số nhiệm vụ giống như này, giá của nhiệm vụ trên bảng nhiệm cao gấp mười lần so với chỗ thu mua kia, tính ra cô vẫn có lãi, đáng tiếc những nhiệm vụ này không có nhiều, trước mắt Lăng Tô có thể đạt được tài nguyên rất ít, nếu cô muốn kiếm tiền bằng những nhiệm vụ này, cơ bản không thể nào thành công.

Bên trong đại sảnh nhận nhiệm vụ còn nhiều chức năng khác nhau như “Tuyên bố nhiệm vụ” “Mở khóa kiến trúc” “Mua sắm vật phẩm”, có vẻ như đại sảnh nhận nhiệm vụ là tuyến nhiệm vụ chính của game [Ốc Đảo] này, sau này khi số lượng cư dân tăng lên, nơi này càng ngày càng trở nên đông đúc và náo nhiệt.

Sau khi khám phá những thứ này, nói chung Lăng Tô đã hiểu cách chơi của game này, nó giống với hầu hết các game về kinh doanh mà cô từng chơi, tất nhiên cô sẽ không cảm thấy chán game này, dù sao đây là lần đầu tiên cô trải nghiệm loại game xây dựng kinh doanh theo mô hình “Thực tế ảo” “Thế giới lớn” như này.

Lăng Tô cũng đang mong chờ những bước đi mà [Ốc Đảo] có thể thực hiện sau khi cốt truyện tiếp theo được mở ra.

Bây giờ vẫn còn hai mươi phút nữa, thực ra những gì cô có thể làm đã rất rõ ràng —

Chặt cây.

Đúng vậy, khi mới vào game, chiếc rìu cô cầm trên tay là công cụ duy nhất được hệ thống cấp cho, đồng thời nó cũng là công cụ để kiếm tiền ban đầu của cô.

Không do dự nữa, Lăng Tô cầm rìu lên rồi chọn một khu rừng gần đây nhất, từ lúc vào game được một ít thời gian thì cô đã quan sát xung quanh và kiểm tra tình hình xung quanh, cô biết rõ nơi nào có rừng cây.

Nhưng trên đường đến khi rừng cây cô vẫn tốn rất nhiều thời gian, nguyên nhân chủ yếu là cô phát hiện mặt đất có rất nhiều thứ đáng giá nên cô nhặt chúng, ví dụ như thực vật có hình dạng kì lạ hay một số hạt giống thực vật.

Mặc dù cô không biết công dụng của chúng là gì, nhưng với kinh nghiệm chơi game nhiều năm của cô thì cô biết những thứ này có lẽ sẽ dùng vào việc nào đó, tóm lại nhặt nó lên cũng không có hại gì, nói không chừng một lúc nào đó chúng sẽ được sử dụng?

Vì vậy cuối cùng mất mười phút, Lăng Tô mới đi đến bìa rừng.

Vì không biết trong rừng có những sinh vật nào khác, nên Lăng Tô không lựa chọn đi vào khu rừng, cô chỉ đứng ở bìa rừng rồi bắt đầu chặt cây.

Vừa mới vào game, bây giờ vẫn trong thời gian kiểm tra mà cô đã bắt đầu chặt cây, ai có thể chăm chỉ như cô chứ?

Lăng Tô đếm thời gian, cô phải mất ba phút để chặt một thân cây, cô thu được bốn vật liệu gỗ và một hạt giống, hạt giống rơi ra này khác với hạt giống cô nhặt được trên đường, cô kiểm tra thuộc tính phía trên thì thấy trên màn hình hiển thị “Đây là hạt giống cây bạch dương”.

Cùng lúc đó, tổn hại của chiếc rìu đã đạt tới 10%, nói cách khác một chiếc rìu có thể chặt được mười cây.

Chặt xong ba cây, thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ còn một phút cuối cùng trước khi phải thoát game, Lăng Tô không lãng phí, cô hái thêm hai cây không có tác dụng gì trên mặt đất.

Sau khi làm xong mọi chuyện, hệ thống nhắc nhở “Mười phút kiểm tra đã kết thúc, game sẽ chính thức bắt đầu mở vào mười giờ sáng ngày mai, mỗi ngày chơi tám giờ, thời gian dài sáu tháng, yêu cầu người chơi tự sắp xếp thời gian một cách hợp lý để chơi game.”

Nửa năm, tức là 180 ngày, không biết bên trong [Ốc Đảo] có các mùa khác nhau không.

Bởi vì đợt phát sóng trực tiếp lần này là một hình thức thi đấu, nên cần phải sắp xếp thời gian một cách thống nhất, tất cả người chơi đều đã đọc yêu cầu trước khi đăng ký tài khoản, những người chơi hiện tại đủ điều kiện tham gia bản thử nghiệm beta nội bộ chắc chắn đã sắp xếp thời gian của mình.