Chương 2: (H)

Chương 2: Núʍ ѵú bị nhéo bị đùa giỡn, chất lỏng kỳ quái bắn vào.

Xúc tua chơi đùa lung tung trước ngực cô, lúc này còn quấn chặt vυ" cô lại, sau khi bảo đảm vυ" sẽ không rớt ra thì liền ném hai cái đại đồ vật kia ra.

Một cái xúc tua rất nhỏ thấy thế, lập tức thấu đi lên, gắt gao bao lấy và siết chặt hai cái núʍ ѵú của cô, sau đó lôi kéo chúng nó dùng sức hướng lên trên.

Nhũ thịt tuyết trắng bị đám xúc tu đùa bỡn đến mức đỏ bừng, còn những cái xúc tua không có chỗ để dùng, chỉ có thể không tình nguyện mà ở lỏa lồ ở bên ngoài, dán sát vào bề mặt làn da mà cọ xát mấp máy một cách chậm rì rì.

Xúc tua lớn đang cắm trong tiểu huyệt đang thọc vào rút ra mếp máy không ngừng ở bên trong, hạt nhỏ gập ghềnh đang dùng sức cọ xát vách tường thịt đang phát ngứa mẫn cảm, xúc tua dùng sức đâm sâu vào cung khẩu nhỏ hẹp, cuốn lấy hoa tâm mẫn cảm không ngừng xoa nắn đâm thọc, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt theo từng đợt mà nảy lên đầu óc Lâm Lăng, khiến cô sướиɠ đến thẳng trợn trắng mắt, thân thể run rẩy không ngừng.

“Chậm một chút, chậm một chút, ân a, thao quá sâu, hoa tâm bị thao sưng lên, nhẹ một chút, thật sướиɠ.”

Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từ tiểu huyệt không ngừng hương vị da^ʍ mĩ lan tràn trong không khí.

Dưới sự thúc đẩy mãnh liệt, tiểu đậu đậu cũng dâʍ đãиɠ mà cương cứng, cảm thụ được cây quạt xoay tròn đang treo ở trên trần nhà thổi ra gió, Lâm Lăng chỉ cảm thấy hạ thể của mình lạnh căm căm, hận không thể lấy cái xúc tua kia đến cắm bản thân kịch liệt một chút, làm cho toàn thân từ trên xuống dưới đều nóng lên.

Mấy cây tiểu xúc tua thon dài cũng từ giữa hai chân nàng mà tiến vào, đầu tiên chúng nó dùng lông xù xù mũi nhọn quét vủa chính mình mà viên tiểu âm đế kia một chút, sau đó lại quấn chặt nó, dùng cái mũi nhọn của mình mà đánh tiểu hoa hạch phấn hồng mẫn cảm của Lâm Lăng không ngừng.

Vừa tê còn vừa ngứa, lại mang theo cảm giác đau đớn, nháy mắt phản hồi đến trong đầu Lâm Lăng, theo bản năng cô làm toàn thân của mình căng thẳng, tiểu huyệt mãnh súc, làm cho cái xúc tua ở bên trong đang thọc vào rút ra không ngừng kia bị kẹp chặt.

Miệng vừa thét chói tai ra một chữ, một cái xúc tua vừa tròn vừa thô liền thừa dịp nàng há miệng, thân thể uốn éo, nguyên cây cắm vào trong miệng cô, dùng cái miệng nhỏ giống như hoa huyệt ở phía dưới, mãnh liệt thao lộng lên.

“Ô ô ưm ưm a a.”

Lâm Lăng muốn kêu lên, nhưng trong miệng ngậm xúc tua thô to khiến nàng không thể phát ra một tiếng rõ ràng, chỉ có thể lắc đầu không ngừng, dùng đầu lưỡi mình đẩy cây đồ vật kia, ý đồ đẩy nó ra.

Đầu lưỡi nàng mới vừa giật giật, căn xúc tua lập tức linh hoạt mà kéo lấy đầu lưỡi, sau đó trực tiếp lôi kéo nó ở khoang miệng dây dưa.

Xúc tua thật nhỏ quét lỗng khắp khoang miệng ấm áp của nàng, khiến cho nàng da đầu tê dại, khóe mắt chảy nước mắt sinh lý, cả người tựa như đang ở trong đám mây, thân thể leo lên cực lạc cao phong.

Ngay lúc nàng sắp bị xúc tua thao đến ngất, hai căn xúc tua đang cắm ở nàng hoa huyệt và cắm ở miệng nàng hai đột nhiên đồng thời run rẩy kịch liệt một chút, tiếp theo, hai cái động đột nhiên phun ra một dòng chất lỏng có hương vị kì lạ.

Lâm Lăng trốn tránh không kịp, chỉ có thể bị nuốt hết toàn bộ thứ kia.

Chất lỏng hơi lạnh rót vào hoa tâm mẫn cảm của nàng, khiến thịt nhỏ mềm thịt bị lạnh nên run run một cái, xúc tua lớn ở trong tiểu huyệt đã bắt đầu tê mỏi tới cực điểm, bắt đầu không màng theo ý nguyện của chủ nhân mà run rẩy điên cuồng.

Xúc tua phun ra chất lỏng hơi hơi ngọt, còn tản mùi bạc hà, hương vị cũng không khó ăn.

Sau khi chúng nó phun không sai biệt lắm, Lâm Lăng chỉ cảm thấy đầu mình vốn đang hôn mê đang từ từ thanh tỉnh lại, bởi vì bị trói trong thời gian dài nên tứ chi có chút bủn rủn cũng dần dần khôi phục sức lực, còn tinh thần vẫn đủ cho nàng tiếp tục hứng chịu động tác thao lộng mãnh liệt đợt sau.