Chương 6: Ba người một chỗ

Chu Thành Đông xem thường Bạch Chỉ, cô thật là điên rồi, anh giữ chặt khăn tắm nói: “Ta là cha nuôi con, là chồng mẹ nuôi con, hy vọng con nhận thức rõ hiện thực.”

Những câu nói như kim đâm của Chu Thành Đông hướng về phía Bạch Chỉ, tuy rằng đó là lời nói thật, nhưng khiến cô rất không thoải mái.

Bạch Chỉ cùng kiến con giống hệt nhau, hèn mọn và bình thường, có thể dễ dàng bị đàn ông dẫm chết dưới chân, nhưng cô nguyện ý thần phục dưới quần âu phục của anh.

Sống nhờ ở Chu gia mười mấy năm, sự tồn tại của anh sớm đã thành thói quen, ảnh hưởng của anh đối với cô thâm nhập tận cốt tủy, cô yêu mọi thứ của anh, không có anh, cô thậm chí cảm thấy mình tồn tại không có ý nghĩa gì.

“Con tắm rửa đi, ta đợi lát nữa lại qua đây.” Chu Thành Đông mệt mỏi định đi xuống, chuẩn bị mở cửa chạy lấy người.

Nhưng lúc này, ngoài cửa có người gõ, Vu Mị đang đứng ở bên ngoài, cô cả một ngày không lên lầu, muốn đi lên nhìn xem Chu Thành Đông, nhưng trong phòng không có ai, cô liền biết anh tới phòng tắm tắm rửa.

“Thành Đông, anh ở bên trong sao?”.

Chu Thành Đông bàn tay đang cầm nắm cửa nhanh chóng buông ra, anh chạy nhanh xoay người, hướng con gái làm ra động tác “Suỵt”, ý bảo không được nói chuyện.

Tầm mắt thật sâu dừng lại trên mặt Chu Thành Đông, cô lộ tươi cười uy hϊếp.

Chu Thành Đông nhìn cô tươi cười, anh cau mày.

“Thành Đông, anh ở bên trong sao?” Vu Mị ở bên ngoài gõ cửa.

Chu Thành Đông thanh âm trầm bổng, ra vẻ trấn định nói: “Anh ở bên trong tắm rửa, làm sao vậy?”

Bạch Chỉ thừa dịp cha nuôi đang cùng Vu Mị nói chuyện, cô đi đến phía sau, vuốt ve vòng eo hữu lực, đại khái là do anh quá khẩn trương, cô đυ.ng vào một chút, cơ bắp phần lưng liền căng chặt phồng lên.

“Không có việc gì, em thấy anh giữa trưa không xuống dưới ăn cơm, lại đây nhìn một chút.”

Chu Thành Đông trừ bỏ khẩn trương, anh thế nhưng bất giác sinh ra cảm giác kí©h thí©ɧ, vợ ở bên ngoài, anh lại ở phòng tắm cùng “Con gái nuôi” dây dưa, dường như là vì tiết mục yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, mỗi lỗ chân lông đều trở nên hưng phấn.

Bạch Chỉ thấy anh không phản ứng, cô kéo xuống khăn tắm vây quanh ở bên hông, nhìn đĩnh kiều kiện mông, cô đem bàn tay đến phía trước, bắt lấy cự pháo rũ ở dưới háng.

Chu Thành Đông rõ ràng thở dốc càng thêm thô bạo, người anh em thứ hai bị bắt lấy, anh quay đầu nhìn về phía con gái, cô dùng miệng nói ra lời không biết xấu hổ: “Thật lớn.”

Bạch Chỉ hoàn toàn kế thừa diện mạo của người mẹ quá cố, xinh đẹp đến quá phận, làn da bóng loáng trắng nõn, khi cùng anh ma sát làn da, cô cảm giác được anh hô hấp rõ ràng nặng nề.

“Vậy anh tắm rửa đi, em xuống lầu.” Vu Mị nghe thấy dưới lầu bà bạn Trương gọi cô, cô không dám trì hoãn.

Bạch Chỉ bắt lấy cự căn tím đen vuốt ve nó, động tác cô vụng về, nhưng sự mẫn cảm của anh lại chịu không nổi, anh tuy rằng cấm dục, nhưng du͙© vọиɠ lại vô cùng tràn đầy, chỉ vài cái vuốt ve liền trở nên cứng rắn.

Chu Thành Đông bắt lấy bàn tay cô, anh hung tợn trừng mắt.

“Phía dưới rất trướng nha.” Bạch Chỉ lộ ra biểu tình câu người, cô vươn đầu lưỡi liếʍ phía sau lưng Chu Thành Đông, vẽ một vòng tròn, biểu cảm thiếu tao như thế chọc cho ngọn lửa nhen nhóm trong anh bừng cháy.

Chu Thành Đông đã nhịn đến cực hạn rồi, anh bắt lấy bàn tay cô, hung ác mà đem cô túm ra phía trước, đem cái tay không thành thật đè ở trên cửa nói: “Đủ rồi!”

Bạch Chỉ thật sự không có bị anh dọa, cô dùng một cái tay khác vòng qua cổ anh, ghé vào đầu vai nói: “Con không có khả năng thu tay lại, kỳ thật trong lòng người cũng muốn con, đúng không?”

Chu Thành Đông thân dưới gắng gượng chọc vào con gái, ngoài miệng cự tuyệt, nhưng thân thể lại thành thật, anh đối Bạch Chỉ cũng là có khát vọng, nhìn dung nhan hoàn mỹ gần ngay trước mắt, hoàn toàn không cảm thấy được chính mình đối cô có ý nghĩ khác thường.

Mà giờ phút này anh vô cùng chán ghét hành vi của cô, thậm chí có chút ghê tởm, nhưng ai có thể đoán trước được mấy tháng sau, anh thế nhưng đối với cô trở nên nghiện rồi, có lẽ đây chính là bản chất con người, thiện biến mà lại tham lam.