Chương 20

______________________

Cảnh 2 - 26

Thịnh Đô, Diệp Phủ, Nhà bếp ban ngày.

Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, gia nhân họ Giáp, các tôi tớ Diệp phủ

Hạ nhân tốp năm tốp ba tụ tập trong phòng bếp cắn hạt dưa tán gẫu, nhìn thấy Đạm Đài Tẫn xa xa đi tới, các gia nhân nháy mắt với nhau.

Đạm Đài Tẫn đi tới, xốc thùng gỗ lên muốn xới cơm, đột nhiên bị một gia đinh ngăn lại.

Gia đinh Giáp: [ Cô gia, đừng có gấp, không thể chỉ ăn mà không làm gì chứ? ]

Đạm Đài Tẫn: [ Sao nào? ]

Gia đinh Giáp: [ Các tiểu nhân bận rộn hơn nửa ngày, còn có vài chủ tử dùng qua bát đũa không rửa, ta thấy ngài cả ngày nhàn nhã vô sự, cũng không đói bụng nhiều, vậy làm phiền ngài đại giá, rửa đống đó sạch sẽ rồi dùng cơm a? ]

Đạm Đài Tẫn nhìn gia đinh kia một cái.

Cái gì cũng không nói, đi tới bên cạnh bắt đầu rửa chén đĩa. Trong thùng nước rất nhiều băng từ hồ được đập nhuyễn.

Phía sau, các gia đinh lập tức đồng loạt xông lên, tranh giành không còn thức ăn, chỉ còn lại canh thừa để lại trong thùng.

Cảnh 2 - 27

Thịnh Đô, Diệp Phủ, Nhà bếp ban ngày.

Nhân vật: Lê Tô Tô, Xuân Đào.

Lê Tô Tô hoang mang cùng Xuân Đào đi trên đường.

Lê Tô Tô: [ Cho nên Đạm Đài Tẫn từ khi vào phủ, chưa từng cùng chúng ta ăn cơm, đều là ở trong bếp ăn cùng hạ nhân? ]

Xuân Đào: [ Đúng vậy, tiểu thư nhìn thấy hắn liền bực bội, làm sao còn khẩu vị ăn cơm.

Ta nghe nói, cô gia ngày thường cũng không thể ăn no.

Những người này đều là xem sắc mặt chủ tử, tiểu thư ngày thường làm như thế nào, bọn họ liền dám làm như thế đấy. ]

Lê Tô Tô (O. S): " Ma đầu này, bỏ đói hắn mấy bữa cũng đáng, nhưng hắn cả ngày đều trốn tránh ta, ta làm sao theo dõi được hắn?

Cái tên ma thai xấu xa này, ta phải canh chừng hắn cẩn thận một chút. "

Lê Tô Tô: [ Nhà bếp ở đâu? ]

Cảnh 2-28

Thịnh Đô, Diệp Phủ, Nhà bếp ban ngày.

Nhân vật: Lê Tô Tô, Gia Đinh Giáp, tôi tớ Diệp phủ

Lê Tô Tô từ xa đi tới, chợt nghe thấy trong phòng bếp truyền ra tiếng cười đùa thảo luận.

Gia đinh Giáp (V. O): [ Có vài người a, chính là xuất thân tôn quý,nhưng lại sống bổn phận nô tài dù là thân phận chủ tử, so với mấy anh chúng ta còn tệ hơn ]

Lê Tô Tô nhíu mày: đứng lại.

______________________

2-29

Thịnh Đô, Diệp Phủ, Nhà bếp ban ngày.

Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Lê Tô Tô, Gia Đinh Giáp, các tôi tớ Diệp phủ

Gia đinh Giáp bắt chéo chân, một mặt ăn ngấu nghiến, một mặt liếc mắt nhìn bóng lưng Đạm Đài Tẫn.

Gia đinh Giáp: [ Các ngươi nói loại người này, sống có ý nghĩa gì a? Không bằng nhanh chóng ch.ết đi cho rồi. ]

Đạm Đài Tẫn ngừng động tác, sau lưng nhất thời phát ra một trận cười quái dị.

Khói nghi ngút trong phòng bếp bốc lên, trong ngày đông giá rét, một con ruồi bay tới, vòng quanh bát đũa đầy dầu mỡ.

Đạm Đài Tẫn buông mắt nhìn con ruồi kia.

Con ruồi chậm rãi dừng lại trên không trung.

Đạm Đài Tẫn tiếp tục rửa chén, con ruồi bay vòng quanh một đường cong, bay lượn xung quanh hạ nhân.

Gia đinh Giáp không kiên nhẫn phất tay xua đuổi.

Gia đinh Giáp: [ Mùa đông giá rét, ruồi ở đâu ra, thật là khó chịu..]

Ruồi bay lượn nhảy nhót, đột nhiên lấy một quỹ đạo quỷ dị đâm đầu vào cổ họng Gia Đinh Giáp.

Gia đinh Giáp trợn tròn mắt, bắt lấy cổ họng mình liều mạng ho khan, lại bị con ruồi chèn cho nghẹn họng, đành phải ở dưới sự vây quanh của những gia đinh khác xông ra ngoài, ngoài cửa truyền đến tiếng nôn khan móc cổ họng.

Đạm Đài Tẫn mặt không chút thay đổi, rửa sạch chén cuối cùng, tay đã ở trong nước đá lạnh đến đỏ bừng.

2-30

Thịnh Đô, Diệp Phủ, Nhà bếp ban ngày ngoài cửa bếp.

Nhân vật: Lê Tô Tô, Gia Đinh Giáp, tôi tớ Diệp phủ

Gia đinh Giáp khạc nhổ nước miếng, mắng chửi vừa muốn đứng dậy, vừa nhấc mắt đã thấy Lê Tô Tô đứng ở trước mặt.

Các gia đinh liên tục hành lễ.

Gia đinh Giáp: [ Nhị tiểu thư, sao người lại tới đây.

Ai u, các tiểu nhân vừa rồi vẫn bận rộn trong phòng, không thấy ngài, Đạm Đài Tẫn kia - -]

Lê Tô Tô: [ Đạm Đài Tẫn đã làm sai chuyện gì, để ngươi thúc giục hắn đi tìm chết? ]

Gia đinh Giáp thoáng cái ngây ngẩn cả người, suy nghĩ một chút, cười làm lành.

Gia đinh Giáp: (nịnh nọt) [ Nhị tiểu thư, ta vừa mới gọi cô gia đi rửa chén, trong thùng kia, đều là mấy ca ca đặc biệt từ trong hồ đập tới rất nhiều nước đá, rửa thêm một lát, đảm bảo hắn ngay cả đầu ngón tay cũng đông lạnh.

A, hôm nay cũng không cho hắn ăn cơm, chỉ để lại một thùng nước vo gạo ha ha - -]

Lê Tô Tô nghe, mày càng nhíu càng chặt.

Lê Tô Tô: [ Ngày thường các ngươi bắt nạt người khác như vậy sao?

Con người vốn không phân chia sang hèn, nhưng có người cam nguyện tự khinh tự ti, cả đời làm nô tài, lại nhất định giẫm lên đầu người khác tìm chút vui vẻ kia, thấy người khác sống khốn khổ, liền thỏa mãn như vậy? ]

Gia đinh Giáp thay đổi sắc mặt, cuống quít cười làm lành.

Gia đinh Giáp: [ Tiểu thư ngài đừng cho là thật a, mấy ca ca ngày thường không biết giữ mồm giữ miệng, đây không phải là nói để đuổi hắn đi thôi]

Lê Tô Tô: [ Hôm nay ngươi dám nói với Đạm Đài Tẫn như vậy, bất quá là khi dễ hắn không người nương tựa, ngày nào đó Diệp gia suy sụp, ngươi có dám nói vậy với Tổ Mẫu, Phụ Thân và ta như thế không? ]

Gia đinh Giáp thấy tình hình không đúng, lập tức quỳ xuống đất vả miệng mình một cái.

Gia đinh Giáp: [ Ngài giáo huấn đúng! ]