Chương 13: Dạo đầu

Đã hai tuần trôi qua, Phương Vi bận rộn với việc học, anh cũng bận công việc của mình nên hai người không có cơ hội làm thêm lần nào. Mấy hôm nay anh cảm nhận được du͙© vọиɠ tra tấn, cho dù là ở nhà hay ở phòng thí nghiệm, trong đầu anh luôn hiện lên dáng vẻ cô nằm dưới thân mình.

Tiết học buổi sáng vừa kết thúc, cô nhận được điện thoại của anh: “Buổi chiều xin nghỉ một buổi được không?” Anh rầu rĩ hỏi.

“Sao vậy?” Phương Vi vừa dọn dẹp sách vở vừa hỏi.

“Anh đang ở ký túc xá của giáo viên, em có muốn đến ngủ trưa cùng anh không?” Anh gửi lời ám chỉ đến cô.

“Anh muốn rồi hả?” Cô cười tủm tỉm hỏi.

“Nhớ em.”

“Nhưng em làm sao vào được ký túc xá giáo viên đây?” Cô cố tình làm ra vẻ khó xử.

“Đến đi anh xuống đón em. Anh đợi em trước cổng nhé!” Anh cũng không nói nhiều, nói xong liền ngắt điện thoại.

Nghe điện thoại xong, cô thong thả rời khỏi phòng học rồi đi đến ký túc xá dành cho giáo viên.

Từ xa cô đã nhìn thấy bóng dáng anh đứng dưới tán cây ngô đồng chờ cô. Cô chủ động đi đến gần anh.

Vừa vào đến phòng, hai con người vốn dĩ còn cách nhau một khoảng cách đã lập tức ôm lấy nhau, một bên hôn một bên lùi lại cùng nhau ngã xuống giường.

Giường trong ký túc xá mềm mại thoải mái. Vỗn dĩ là giường đơn, nhưng mấy ngày trước anh đã đổi thành giường đôi êm ái, vì muốn cô có được một giấc ngủ ngon. Nhiệt độ trong phòng dần dần nóng lên. Trong phòng đôi nam nữ đang quấn quýt không rời. Anh vùi đầu vào bộ ngực tuyết trắng của cô, áo kéo cao đến xương quai xanh, đầu tóc màu đen chậm rãi lay động, thay phiên nhau liếʍ mυ"ŧ đôi gò bồng đảo.

Tiếng hít thở của cô gái càng ngày càng nhanh, cô cười quyến rũ di chuyển tay xuống bắt lấy mệnh căn của anh xoa nắn.

“Ưm, tuyệt quá” Được bàn tay nhỏ bé của cô hầu hạ, anh đã động tình, kiềm lòng không được kêu lên.

Kéo khóa quần xuống, lộ ra qυầи ɭóŧ nam màu đen, Phương vi thò tay chui vào trong nắm lấy một đống lớn. Anh bị trêu chọc không thể chịu đựng được, anh kéo váy cô xuống, cặp mông trắng nõn vểnh cao lộ ra, anh lập tức sờ sờ, xoa nắn, cảm xúc tròn trịa no đủ làm cho anh yêu thích không nỡ buông tay.

“Bảo bối, anh rất nhớ em, liếʍ cho anh được không?” Anh véo mông cô hỏi.

Phương Vi dùng hành động thay cho câu trả lời, cô chủ động trượt người xuống, quỳ gối giữa hai chân anh, tiến gần đũng quần, mở miệng ra dùng lưỡi liếʍ một chút.

“Ưm a…” Anh như người mất lý trí, côn ŧᏂịŧ cương cứng đến khó chịu, dùng tay ấn mạnh đầu cô gái vào đũng quần.

Phương Vi không có phòng bị, anh nắm lấy tóc cô, húc thắt lưng vào mặt cô rồi nói: “Liếʍ cho anh đi.”

Đôi tay nhỏ nhắn duỗi sang hai bên eo rồi đặt lên trên da thịt của anh. Đôi tay nhỏ bé của cô kéo qυầи ɭóŧ anh xuống. Cô cảm thấy hơi xấu hổ, trải nghiệm này thật mới mẻ.

Khoảnh khác qυầи ɭóŧ bị kéo xuống, côn ŧᏂịŧ cương cứng bật ra, phần thân sưng to, chiều dài kinh người, thẳng đứng thành góc chín mươi độ, nhảy bật ra đập vào mặt cô. Cô sợ hãi nghĩ thứ thô to này không lâu trước đó đã ra ra vào vào trong cơ thể cô. Thảo nào lại đau như vậy.

Côn ŧᏂịŧ màu đỏ hồng vừa vặn tương phản với làn da trắng nõn của cô. Những sợi lông xung quanh côn ŧᏂịŧ dày, đen, xoăn lại, tất cả tượng trung cho sức mạnh. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp quyến rũ của đàn ông.

Hết chương 13