Chương 21

Kiều Tô Kỳ cũng là thấy bà chủ là người hiền lành, mà phòng bếp khói dầu nặng, nhiệt độ luôn cao hơn so với những chỗ khác, lúc này mới nhắc nhở theo bản năng.

Đến nỗi bà chủ có thể tiếp thu lời nhắc nhở của cô hay không, cũng không ở trong phạm vi suy xét của cô.

Cô lại đi bộ hai vòng trên đường phố, thừa dịp phần lớn người còn chưa dọn quán, mua các món ăn sáng khác như bánh xếp, bánh cuốn trứng, bánh xèo Gouzi, tiểu long bao, cháo, v.v.

Đi dạo hơn một giờ, kết thúc vì hai tay bất kham gánh nặng.

Kiều Tô Kỳ có chút hối hận vì không lái xe ra ngoài, chỉ có thể xách tay toàn bộ.

Một bác gái bán hàng rong nhìn không được, tặng cho cô một cái bao tải lớn, khiến cho cô đem bữa sáng bỏ vào túi xách trở về.

Kiều Tô Kỳ cảm kích mà mua 10 phần bột lạnh nướng ở xe đẩy của bà ấy, lúc này mới mỹ mỹ mãn mãn trở về nhà.

Đi được nửa đường, cô lập tức chuyển dời đồ vật trong bao tải vào kho hàng hệ thống, xách một cái túi không trở về nhà.

Ở nhà nghỉ ngơi trong chốc lát, bên ngoài có người gõ cửa, là ông chủ trang bị cửa chống trộm cùng công nhân tới.

Cô cũng không đi ra ngoài nữa, một bên phối hợp ông chủ trang hoàng, một bên tận dụng mọi lúc mọi nơi đặt hàng ở trên di động.

Cô liên hệ cho một ông chủ ở thị trường thương phẩm đầu tiên.

Ngày hôm qua cô dùng danh nghĩa muốn mở siêu thị bách hóa mua sắm bốn phía, hấp dẫn sự chú ý của không ít ông chủ, những người này liền cầm danh thϊếp tới Mao Toại tự đề cử mình, chỉ chờ cô tới mua hàng hóa.

Vị ông chủ này chính là một trong số những người đó, chuyên môn làm thùng đựng nước.

Giá bán sỉ của thùng đựng nước 20L chỉ 5 đồng tiền, Kiều Tô Kỳ không nói hai lời, trực tiếp đặt 1000 thùng.

Ông chủ Triệu ở đầu kia điện thoại vui mừng đến mặt nở hoa, tỏ vẻ vì đặt hàng số lượng lớn, có thể tặng thêm 10 thùng cho cô, lời trong lời ngoài đều hy vọng sau này cô có thể chiếu cố việc làm ăn của ông ấy.

Kiều Tô Kỳ đương nhiên sẽ đồng ý.

Cô thuê một kho hàng lớn 100 mét vuông ở ngoại ô, làm ông chủ Triệu trong vòng hai ngày đem thùng đựng nước đưa tới kho hàng.

“Bà chủ Kiều, cô khinh thường tôi sao, làm gì đến ngày mai? Một ngày hôm nay tôi sẽ phục vụ cho cô.” Ông chủ Triệu dào dạt đắc ý đáp ứng.

Kiều Tô Kỳ lại gọi cho một người anh họ đi làm ở xưởng nước máy, chỉ ấy nói rằng chính mình muốn thử làm buôn bán nước khoáng, hỏi xem anh ấy có biện pháp nào để mua thiết bị lọc nước tinh khiết hay không, giá cả không thành vấn đề.

“Trong xưởng có rất nhiều máy móc thiết bị bị đào thải, tuy nói là loại bị đào thải, trên thực tế tính năng vẫn còn ổn định, chất lượng nước được lọc cũng không kém.” Anh họ nghĩ nghĩ, hỏi: “Em có để ý không? Nếu không để ý anh sẽ để lại cho em hai cái.”

“Đương nhiên không để ý, cảm ơn anh họ.”

Rất nhanh anh họ đã đồng ý, tỏ vẻ sẽ đem việc này làm thật tốt.

Kiều Tô Kỳ vui mừng ra mặt, liên tục nói cảm ơn rồi tắt điện thoại.