Chương 39

Kiều Tô Kỳ ở trong lòng mắng cô ta ngu ngốc, ngoài miệng vẫn phong kinh vân đạm mà qua loa lấy lệ: “Không có việc gì, tôi còn không biết cậu là người như thế nào sao?”

“Cậu tin tưởng tớ thì tốt rồi, bạn học truyền lời đồn lên mạng thật đáng giận, cậu ta nói, nói….” Trần Nhất Đồng ấp a ấp úng nói.

Cô ta nói một nửa, chờ nửa ngày cũng không thấy Kiều Tô Kỳ nói tiếp, đành phải xấu hổ tự quyết định: “Người đó sao có thể nói chúng tớ thoạt nhìn rất xứng đôi. Tô Kỳ, cậu xem có buồn cười hay không?”

“Không buồn cười, tôi cũng cảm thấy như vậy. Cậu khuyên Vương Tĩnh Tường đừng tốn nhiều tâm tư ở trên người tôi nữa, không bằng đem tầm mắt chú ý cậu nhiều một chút, hai người rất thích hợp.”

Tra nam xứng tiện nữ, sao có thể không thích hợp?

Kiều Tô Kỳ yên lặng bổ sung trong lòng.

Cô ăn tào phớ xong rồi, cầm lấy cháo quẩy cùng bánh rán giò đặt ở bên cạnh, cắn một miếng, hương vị tiên hương giòn xốp tức khắc nổ mạnh ở đầu lưỡi, mỹ vị cực điểm, trấn an tâm tình bực bội bị trà xanh quấy rầy của cô một chút.

“Tô Kỳ!” Trần Nhất Đồng xấu khổ buồn bực không thôi: “Sáng sớm tinh mơ, cậu đừng nói đùa như vậy.”

Kiều Tô Kỳ trả lời với vẻ mặt nghiêm túc: “Tôi không nói giỡn cùng cậu. Tôi sẽ tự mình đi xin nghỉ các chương trình học ở trường, đến nỗi chuyện của cậu và Vương Tĩnh Tường, đừng nói là bị người ta chụp đứng chung một chỗ, cho dù buổi tối hôm nay cùng đi khách sạn cũng không có bất cứ quan hệ gì với tôi. Trần Nhất Đồng, cậu nghe hiểu ý của tôi sao?”

Nói xong, cũng không đợi Trần Nhất Đồng phản ứng lại, cô đã lập tức cúp điện thoại.

Bà chủ cửa hàng thấy cô treo điện thoại, lúc này mới lên tiếng nói: “Cô gái, 20 phần cháo quẩy cùng bánh rán giò cô muốn tôi đã làm tốt rồi.”

“Cảm ơn dì.”

Kiều Tô Kỳ nghĩ đến Trần Nhất Đồng liền cách ứng trong lòng.

Đời trước mắt cô bị mù, nên vẫn luôn coi Trần Nhất Đồng là bạn tốt, không nghĩ tới Trần Nhất Đồng ở một bên khuyên cô đáp ứng Vương Tĩnh Tường theo đuổi, một bên lại âm thầm bò lên giường của Vương Tĩnh Tường. Buổi tối hai người lăn lộn cùng nhau còn chưa tính, ban ngày còn làm như không có việc gì, một người ở bên cạnh cô hi hi ha ha, một người lại tiếp tục sắm vai người theo đuổi cô.

Đối với Vương Tĩnh Tường, Trần Nhất Đồng chỉ là một công cụ giải quyết du͙© vọиɠ.

Trần Nhất Đồng cũng biết được điểm này, nhưng cũng không chút nào để bụng. Dù sao sau mỗi lần hai người ở bên nhau, Vương Tĩnh Tường đều cho cô ta rất nhiều tiền, đủ để thỏa mãn nhu cầu tiêu phí của cô ta.

Vốn dĩ việc này chỉ là quan hệ cá nhân của hai người, Kiều Tô Kỳ trừ bỏ cảm thấy ghê tởm, cũng không để ý quan hệ của hai người phát triển thế nào.