Chương 45

Từ Tiểu Khê để ý thấy trong hộp bút của cậu còn có một bao thẻ gì đó, bình thường tuy rằng cô đều cho bọn trẻ tiền tiêu vặt, nhưng Từ Trì chưa bao giờ chơi đồ chơi, nên chắc chắn rằng đây là đồ của bạn cùng lớp cậu, như vậy thì đây quả là một chuyện tốt.

“Ngày mai dì phải đến nhà ông cụ nấu cơm nên sẽ không mở quán.”

Từ Trì gật đầu, “Dì nhỏ đừng quá sức.”

Từ Tiểu Khê khẽ cười rồi gật đầu, “Trong tủ lạnh có bánh quế hoa, nếu con đói bụng có thể lấy ăn lót dạ.”

“Dì nhỏ, ngày mai con có thể mang đến trường một phần được không ạ? Con có quen một người bạn mới, cậu ấy tên là Trần Nhĩ Đông, đặc biệt rất thích ăn đồ dì nhỏ làm.”

Từ Tiểu Khê gật đầu, "Đương nhiên là có thể rồi, con cứ mang đi đi, sau này còn có thể mang cậu ấy đến quán ăn nhà chúng ta.”

Bánh quế hoa của Từ Hoài không may mắn như vậy, hắn chỉ ăn được hai miếng, số còn lại đều vào trong bụng Triệu Minh Trục và Trương Huyền.

Cậu bất đắc dĩ nhéo bài thi của mình, vừa mới xem qua thì thành tích lần này của cậu cao hơn lần trước rất nhiều, kết quả mặt trên bài thi toàn là vụn bánh quế hoa, thậm chí trên đó cũng dính toàn mùi quế hoa.

Trương Huyền uống một bình trà ủ lạnh.

Lúc này bàn bọn họ ngập tràn hương thơm.

Rất nhiều bạn học trong lớp đều bị mùi hương này hấp dẫn, còn có người tới hỏi.

“Từ Hoài, quán ăn của dì nhỏ cậu mỗi ngày mở cửa lúc nào vậy?”

Từ Hoài còn chưa lên tiếng thì Triệu Minh Trục đã mở miệng trước, “Thức ăn dì nhỏ nhà tôi chuẩn bị mỗi ngày chưa đến trưa đều đã bán hết rồi, nếu thật sự muốn mua thì phải đến từ sớm cơ.”

Trương Huyền ghét bỏ nhìn cậu nhóc, “Không biết xấu hổ, dì nhỏ nào của nhà cậu, là dì nhỏ của Từ Hoài mới đúng.”

Thứ hai, Từ Tiểu Khê đem cơm trong nhà đi hấp lên rồi sau đó mới ra ngoài đi chợ.

Mùa hè vào lúc năm đến sáu giờ, bầu không khí buổi sáng thường rất mát mẻ, thậm chí nếu mặc quá mỏng còn có thể cảm thấy hơi hơi lạnh, trên đường giờ này vẫn chưa có bao nhiêu người qua lại nhưng những sạp hàng bán đồ ăn sáng bên đường đều đã được dựng lên, hơi nóng nghi ngút bốc lên, có người cưỡi xe điện, vẻ mặt còn mơ mơ màng màng, chân mang dép lê đến xếp hàng mua đồ ăn sáng.

Rau củ buổi sáng là tươi ngon nhất, cô mua mấy bó rau cải thìa, sau đó lại thấy có sạp hàng bán các loại hoa quả khô, đi qua xem một chút thì thấy quế hoa khô này cũng khá ngon, cô nghĩ hiện tại thời tiết nóng bức, nếu làm một ít bánh quế hoa xốp thơm ngọt để ăn hẳn là cũng không tệ, quan trọng là làm cũng không tốn nhiều công sức cho lắm, chỉ cần chuẩn bị nguyên liệu trước là được, lại mua thêm một ít bột gạo cần dùng đến, còn có đường phèn nhà làm.

Ăn bánh quế hoa vào mùa hè thì phải pha thêm trà ủ lạnh, cô cũng không có đủ khả năng mua nổi lá trà đặc biệt đắt tiền gì, nhưng tìm khắp toàn chợ cũng không tìm được lá trà nào đạt tiêu chuẩn nào nên đành phải quay về trước, lúc ra khỏi cổng chợ, cô thấy một ông cụ già đang ngồi xổm ven đường, chỗ này không cần phí bày hàng, bên cạnh có một tấm bảng viết rằng ở đây có bán lá trà nhà trồng.

Từ Tiểu Khê bước tới gần nhìn xem một chút, sau đó bóp một cái rồi đưa lại gần mũi ngửi thử, lá trà được rằng rất thơm, hơn nữa cũng là loại trà xanh bình thường cô có thể dùng được, dùng trà xanh để pha trà ủ lạnh cũng vô cùng thích hợp bởi vì nó cần loại lá trà phù hợp với nhiệt độ thấp.

“Ông ơi, con muốn mua cả đống này, giá cả như thế nào vậy ạ?”

Ông cụ ngẩng đầu nhìn Từ Tiểu Khê, vươn ra hai ngón tay.

Từ Tiểu Khê biết giá lá trà không hề rẻ, nhưng ở đây có rất nhiều và cô cũng muốn thường xuyên pha trà ủ lạnh, “Được rồi, hai trăm đúng không ạ? Ông ơi, sau này nếu còn có lá trà, ông có thể đến quán ăn Từ Ký ở ngõ Ô Thạch đối diện với trường trung học Nhất Trung ở huyện Giang tìm cháu, cháu mở cửa hàng ở đó ạ.”