Chương 35

Viên Minh âm thầm suy đoán, trong lòng bất tri bất giác đối với Bích La Động có thêm mấy phần khao khát.

- Hai vị, ba chúng ta hôm nay có thể tề tụ ở đây, cũng coi như có duyên, không ngại làm quen chút, tại hạ Ô Lỗ.

Thú nô mãnh hổ chắp tay nói.

- Viên Minh.

Viên Minh nhặt tấm da vượn trắng lên, chắp tay đáp lễ.

- Gọi ta Lạt Qua là được.

Thú nô lợn lòi cũng báo họ tên.

-, ra là Viên Minh huynh và Lạt Qua huynh. Sự lợi hại của dã thú nơi này, hai vị hẳn là đều tự mình lãnh giáo rồi, nhiệm vụ mà Hô Hỏa trưởng lão căn dặn chúng ta, nếu một thân một mình làm, gần như không có hi vọng hoàn thành, chi bằng ba người ta ngươi chung tay hợp tác, được không?

Ô Lỗ đưa mắt nhìn Viên Minh rồi nói.

- Ý hay! Ba người chúng ta hợp lực, việc săn gϊếŧ hung thú có hi vọng rồi.

Lạt Qua lập tức sáng mắt lên, đồng ý ngay.

- Chuyện liên quan đến săn gϊếŧ hung thú để nói sau cũng không muộn. Việc quan trọng nhất với chúng ta hiện tại là tìm một nơi an toàn để luyện Huyết Khí Pháp, hiện tại chúng ta đều đã bị giải trừ Phi Mao Thuật, nếu đối mặt với những dã thú kia, thua chắc, hành động cùng nhau sẽ an toàn hơn.

Ô Lỗ đề nghị.

- Ô Lỗ huynh đúng là biết nhìn xa, đúng là cần tìm một chỗ an toàn trước.

Lạt Qua ngớ ra một chút, xong đồng tình đáp.

- Viên Minh huynh, không biết ý huynh thế nào.

Ô Lỗ cười cười, nhìn về phía Viên Minh.

- Thứ lỗi, Viên mỗ trước nay quen hành động một mình.

Viên Minh thoáng im lặng xong lắc đầu từ chối, tiếp đó không đợi hai người kia mở miệng thêm đã lập tức quay người rời đi.

Hắn đã chuẩn bị sẵn chỗ cư trú an toàn, hơn nữa hắn với hai người Ô Lô chỉ mới quen, chẳng có chút lòng tin nào, ở chung e rằng sẽ phải ngày đêm lo lắng đề phòng, như thế còn chẳng bằng hành động một mình.

- Đều nói người Trung Nguyên trước giờ tự xưng là thiên triều thượng bang, tự cao tự đại, xem ra lời đồn không sai. Nhưng phải nói là có thể dùng tấm da vượn không có uy năng gì mà thông qua kiểm tra, cũng có chút bản lĩnh.

Lạt Qua nhếch miệng bình phẩm.

- Được rồi, người có chí riêng, không cưỡng cầu. Lạt Qua huynh, chúng ta đi thôi. Hai ngày vừa rồi, lúc săn thú ta phát hiện được một chỗ an toàn, hai chúng ta chung sức hợp tác, tin rằng sẽ làm được chuyện ra trò.

Ô Lô nhặt tấm da thú lên rồi cùng Lạt Qua đi về một hướng khác.