Chương 46

Viên Minh hô hấp thoáng dồn dập, truy hỏi.

- Công pháp Đạo môn chú ý tiến hành theo chất lượng, Cửu Nguyên Quyết nguyên bản đúng là không mạnh về tốc độ tu luyện, nhưng Vô Phương Tử, chưởng giáo đời thứ chín của Trường Xuân Quan chúng ta đã dốc hết tâm lực một đời, đem một môn Tụ Linh thuật sáp nhập vào trong Cửu Nguyên Quyết, nâng cao tốc độ tích lũy pháp lực của công pháp lên rất nhiều, so với một số công pháp Ma đạo cũng không kém, hơn nữa quan trọng nhất là không có chút tai họa ngầm nào.

Ngọc Hồ đạo trưởng cười cười, nói với giọng có chút tự đắc.

- Nếu như quốc sư đã hết lòng như vậy, Cửu Nguyên Quyết này ta tu luyện là được, kính xin quốc sư chỉ giáo.

Viên Minh đứng lên, khom người cúi đàu hướng lão đạo, nói.

Ngọc Hồ đạo trưởng nghe thế cũng thoáng ngớ ra, nhìn chằm chằm vị hoàng đế thiếu niên này, đánh giá trên dưới hai lần, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh tiếp đó, lông mày đang nhíu chặt của lão chợt giãn ra, trên mặt lộ vẻ được an ủi.

- Tốt tốt tốt, bệ hạ hôm nay rốt cuộc mở rộng tâm hồn, cử chỉ quả thật thuận theo Thiên đạo, bần đạo tự nhiên dốc lòng chỉ dạy.

Ngọc Hồ đạo trưởng liên tiếp nói ba chữ - tốt- , khó nén được sự vui sướиɠ trong lòng.

Nói xong, lão lấy từ tay áo ra một quyển vân lục thư sách(5) màu tím ra, đưa cho Viên Minh.

Viên Minh vội vàng đưa hai tay ra tiếp, gấp gáp mở đọc.

Khác với khẩu quyết Huyết Khí Pháp, nội dung phần trước bộ Cửu Nguyên Quyết này rất nhiều, từ đầu tới cuối hơn một ngàn chữ, không khí, phong cách cổ xưa len giữa những dòng chữ, nhìn qua liền biết tinh diệu hơn nhiều so với Huyết Khí Pháp kia.

Căn cứ nội dung ghi lại trên sách, phần trước bộ công pháp này có tổng cộng mười ba tầng, cùng tu vi, pháp lực của giai đoạn Luyện Khí nhất nhất tương ứng.

Viên Minh đọc nhanh, lòng mừng rỡ không thôi.

- Bệ hạ, chuyện tu hành cùng đọc sách, dưỡng khí cũng không khác nhau mấy, chỉ cần chăm chỉ khổ luyện mà thôi. Cửu Nguyên Quyết này chính là bảo điển tổ truyền của Trường Xuân Quan, không phải người thừa kế của Đại Tấn quốc tộc và tông môn chính thống, không thể tùy tiện truyền thụ. Ngày hôm này truyền phần trước cho bệ hạ, kinh xin cẩn thủ Đạo tắc, không được truyền ra ngoài.

Ngọc Hồ đạo trưởng dặn dò.

Viên Minh một lòng đắm chìm trong Cửu Nguyên Quyết, không có trả lời.

- Bệ hạ, Đạo pháp tu hành không kiêu ngạo, không nóng nảy, cũng không được quá vội vàng. Hôm nay được pháp quyết rồi, trước tạm đọc thuộc lòng, đợi khi người nhớ kỹ tất cả pháp quyết, bần đạo lại tới giải thích nghi vấn giúp bệ hạ.