Chương 31: Ta Vẫn Còn Là Con Nít (2)

Hứa Hằng vốn định thành thật trả lời, nhưng đột nhiên nhìn thấy một tia không tầm thường từ trong mắt Chu Á Nam.

Lúc này hắn làm ra vẻ mặt nghi hoặc: “Gì? Tầng sáu gì cơ? Đội trưởng Chu ngươi đang nói cái gì thế, sao ta có thể là Dựng Khí tầng sáu được, hiện tại ta cùng lắm là Dựng Khí 1.5 tầng.”

“Xem ra ngày hôm qua ta vẫn là khinh thường ngươi, không nên để cho sư tỷ của ngươi mang ngươi rời khỏi Tuần Kiểm ti dễ dàng như vậy.” Chu Á Nam nhìn Hứa Hằng đầy thâm ý, sâu kín nói.

“Nói gì thế, nói cái gì thế hả, ta muốn gặp luật sư của ta.”

Hứa Hằng trừng to mắt: “Đội trưởng Chu, không phải ngươi hoài nghi ta đấy chứ, ta đã giao chứng cứ cho ngươi hết cả rồi.”

Trong lòng hắn thầm nghĩ không ổn, bà cô này có độc, dễ dàng nổi lòng nghi ngờ thế không biết.

Nếu sau đó không có nhận được tấm thẻ nhớ kia, hắn còn không thẹn với lương tâm, không sợ hãi.

Nhưng từ sau khi xem qua một đoạn video theo dõi khác, hắn cũng bắt đầu sinh ra suy nghĩ hoài nghi bản thân.

Hừm chẳng lẽ thực sự thích gϊếŧ người trong mộng?

“Trước khi đoạn video kia còn chưa kiểm tra thực hư rõ ràng, ngươi chính là có hiềm nghi, đặc biệt bây giờ ngươi còn sở hữu năng lực tiết lệnh Tiểu hàn.” Chu Á Nam trực tiếp nói ra hoài nghi trong lòng.

Cùng với tin tưởng Hứa Hằng trong một đêm tu tới Dựng Khí tầng sáu, chẳng thà hoài nghi thằng nhãi này ẩn giấu thực lực còn hợp lý hơn.



Còn về Hứa Hằng mới vừa nói Dựng Khí 1.5 tầng, nàng nửa chữ đều không tin.

Dù cho Dựng Khí tầng hai, bằng hai luồng tiết khí Tiểu hàn, tuyệt đối không thể tạo thành hàn khí phản phệ nghiêm trọng như vậy.

Cho nên nàng có một suy luận logic rất hợp lý.

Hứa Hằng bị Lâm Thành đả thương kinh mạch, chặt đứt con đường võ đạo, không có khả năng chưa từng nghĩ đến việc báo thù.

Trừ phi con bài chưa lật chân chính của hắn là năng lực tiết lệnh, chẳng qua là bị hắn ẩn giấu tốt, không có ai phát hiện qua, cho nên sau khi chặt đứt con đường võ đạo, hắn cũng không vội vàng báo thù, bởi vì còn chưa đủ tuyệt vọng.

Nhưng hắn nhất định sẽ mang thù, tục lệ đặc sắc của châu Thiên Hạt chính là mang thù.

Cho nên tỉ mỉ kế hoạch mấy tháng, nghĩ ra một kế hoạch phạm tội hoàn mỹ.

Tuy Hứa Hằng đệ trình chứng cứ video theo dõi, chứng minh không có thời gian gây án, cùng với hai vật chứng không có quan hệ gì với hắn.

Nhưng đây cũng là một lỗ thủng, người bình thường ai lại đi cài đặt nhiều cameras ở nhà mình như vậy, mấu chốt là đây là một căn nhà cũ không ở nhiều năm, bên trong càng không có thứ gì đáng tiền.

“Hứa Hằng, nếu như ngươi chủ động khai báo một số việc, có lẽ ta còn có thể giúp ngươi, ngươi đừng quên bối cảnh của Lâm Thành không đơn giản, ba mẹ hắn sớm muộn gì cũng biết ngươi có liên quan đến vụ án của Lâm Thành, chắc chắn sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ.” Chu Á Nam thấp giọng khuyên nhủ.



Vẻ mặt Hứa Hằng bất đắc dĩ: “Đội trưởng Chu, phải làm thế nào ngươi mới có thể tin ta chứ, ta thực sự không có gϊếŧ Lâm Thành, từ sau chuyện của ba mẹ ta năm đó, ta vẫn luôn sống rất cẩn thận từng li từng tí, nhiều lần nhắc nhở mình cẩn thận một chút cẩn thận thêm nữa, mấy chuyện gϊếŧ người phóng hỏa ăn trộm gà trộm chó gì đó, ta kiên quyết không thể làm.”

Hắn nói vô cùng kiên định, rất chân thành, cũng đúng là chưa từng trộm gà trộm chó bao giờ.

“Tốt, ta biết rồi, hy vọng ngươi có thể nhớ kỹ lời ngươi đã nói hôm nay.” Cuối cùng Chu Á Nam gật đầu, không hề nói về chuyện này.

Nàng ngược lại cũng nguyện ý tin tưởng Hứa Hằng, tuy nói cho cùng chỉ mới quen biết Hứa Hằng hai ngày, nhưng nàng có thể cảm giác được tâm của thiếu niên này không xấu, cùng lắm là mỏ hỗn tí.

Có điều dáng dấp đẹp trai, mỏ có hỗn tí cũng không sao.

“Được rồi, chuyện hàn khí phản phệ của ngươi, ta vừa mới nói qua với Medusa rồi, trong đội ngũ của các nàng cũng có một Tiết lệnh sư Tiểu hàn, liền là người nam nói ngươi bị hàn khí phản phệ lúc nãy, hắn muốn dùng 200 gam gạo nếp, trao đổi với ngươi hai tờ giấy vàng, muốn hỏi ngươi có muốn đổi không.”

Chu Á Nam nói rồi đi tới ngồi xuống bên cạnh Hứa Hằng.

Trên người nàng có một mùi thơm ngát thoang thoảng, hết sức dễ ngửi, có cảm giác làm người ta tâm thần sảng khoái nhẹ nhàng khoan khoái.

“200 gam gạo nếp?”

Sau khi phản ứng Hứa Hằng cả kinh.

Gạo nếp chính là thứ tốt hiếm thấy đấy.