Chương 35: Không phải là đang lừa mình chứ?

Bây giờ lại bị Phương Thư Nhã tùy tiện một câu nói tặng cho Thư Uyển.

Một chiếc trâm cài áo đắt tiền như vậy!

Thư Trạch cắn chặt răng, nghi ngờ Lưu Hiểu Lỵ đang lừa gạt anh ta.

Thư Uyển sao có thể giống như bị nhà họ Úc ghét bỏ, anh ta thấy Thư Uyển sống rất sung sướиɠ!

...

Hôm nay trời đẹp, ngoài trời gió mát nắng đẹp, trời quang mây tạnh. Ánh nắng rất đẹp, nhiệt độ không cao, thỉnh thoảng có làn gió nhẹ thổi qua, rất dễ chịu.

Khu vực tổ chức ngoài trời cỏ xanh mướt, phát nhạc du dương, khách mời đã lần lượt đến.

Úc Hằng Chương đang nói chuyện với mọi người gần lễ đài, Thư Uyển ngoan ngoãn đứng sau anh, khóe môi nở nụ cười rụt rè, mỗi khi có người đến, cậu sẽ đợi Úc Hằng Chương giới thiệu rồi mới lễ phép chào hỏi.

Hôm nay cậu cũng đã gặp mặt được hết người nhà họ Úc, những người thân xa thì không cần nhớ, gần nhất là hai người chú của Úc Hằng Chương, mỗi người đều có một cậu con trai. Còn có một cô út, nghe nói quan hệ với nhà không tốt, đã lâu không qua lại.

Vì hôm nay là hôn lễ của Úc Hằng Chương, nên cô mới dẫn con gái đến tham dự.

Úc Bách vẫn là vẻ mặt "sợ gay" như cũ, bị bố ép đến chào hỏi Úc Hằng Chương và Thư Uyển, cảm giác cậu ta như sắp chết ngạt khi nhìn thấy hai người đứng cạnh nhau.

Úc Hằng Chương cười nói: "Gọi là Tiểu Uyển là chị dâu thì không thích hợp, sau này cứ gọi là anh đi."

Úc Bách bày ra vẻ mặt "thà anh gϊếŧ em đi", bị Úc gia nhị thúc hung hăng véo eo, mới miễn cưỡng gọi Thư Uyển, người còn nhỏ hơn mình vài tuổi, một tiếng "anh".

Thư Uyển ra dáng chị dâu hiền thục đáp: "Chào em họ."

Khiến Úc Hằng Chương bật cười.

Đợi đến khi khách khứa đã đến đông đủ, giới truyền thông cũng đã vào vị trí, hôn lễ chính thức bắt đầu.

Đã diễn tập hai lần, bên cạnh lại có Từ Tài Mậu đi cùng, Thư Uyển không còn căng thẳng nữa, cậu làm theo lời người dẫn chương trình, ánh mắt vô tình chạm phải ánh mắt Úc Hằng Chương.

Vì Úc Hằng Chương ngồi xe lăn, nên nhiều nghi thức đã được giản lược.

Để cho cuộc hôn nhân này không quá đột ngột, họ còn bịa ra một câu chuyện tình yêu cho Thư Uyển và Úc Hằng Chương.

Thư Uyển và Úc Hằng Chương mỗi người cầm một "bức thư viết tay" chẳng liên quan gì đến bản thân để đọc, lớp đào tạo diễn xuất của Từ Tài Mậu đã phát huy tác dụng, Thư Uyển đứng trên sân khấu, trôi chảy đọc hết đoạn văn bản chẳng có gì này. Vài lần ngừng giọng, như thể cậu thật sự đang xấu hổ.

Đọc đến nỗi chính Thư Uyển cũng sắp tin là cậu và Úc Hằng Chương đã từng hẹn hò.

Cậu lui sang một bên, nhìn Úc Hằng Chương cũng mỉm cười đọc xong lá thư tình viết cho mình, rõ ràng là giả, nhưng giọng nói của người đàn ông dịu dàng trầm thấp, như thể đang thật lòng nói với cậu một câu nói yêu thương.

Tiếp theo là tuyên thệ và trao nhẫn.

Nói ra câu "Em đồng ý" đầy trang trọng, một chiếc nhẫn được đeo vào ngón áp út, phần lễ trên sân khấu coi như kết thúc.

Đang lúc Thư Uyển chờ người dẫn chương trình nói lời kết thúc, Lương Thích, người đảm nhận vai trò phù rể, đột nhiên hô lớn từ dưới đài: "Hôn đi! Hôn đi!"

Thư Uyển hơi mở to mắt, luống cuống nhìn Úc Hằng Chương bên cạnh, anh lại như đã dự liệu trước.

Bàn tay vừa đeo nhẫn cho cậu đưa ra trước mặt, Úc Hằng Chương ngẩng đầu nhìn cậu, khóe môi ngậm cười, yên lặng chờ cậu tiếp nhận lời mời.

Sân khấu vừa còn yên tĩnh bỗng bùng nổ tiếng reo hò, tiếng hò hét vang lên không ngớt từ phía đám đông. Úc Bách đứng dưới đài vẻ mặt như sắp ngất xỉu, phóng viên báo chí nhanh tay chụp lại khoảnh khắc "mặt đen" của cậu ta.

Thư Uyển đại khái hiểu được lý do của sự sắp xếp này.

Giới truyền thông cần một bức ảnh cậu và Úc Hằng Chương hôn nhau.

Đối với Thư Uyển của một tháng trước, việc hôn người khác trước mặt mọi người là điều không dám nghĩ tới.

Nhưng đây không phải Đại Lương.

Diễn viên trong phim truyền hình dù không phải vợ chồng cũng sẽ hôn nhau.

Đó là thể hiện của tình yêu.

Bàn tay cậu khẽ run, dưới ánh mắt của mọi người, siết chặt lấy tay Úc Hằng Chương. Chiếc nhẫn chồng lên chiếc nhẫn, như thể sợi chỉ đỏ se duyên đã được buộc chặt. Một lực kéo nhẹ, Thư Uyển bị kéo về phía trước một bước.

Do quán tính, cậu khom người xuống, tay kia chống lên xe lăn. Còn Úc Hằng Chương thì đặt tay lên gáy cậu, hơi dùng lực, kéo cơ thể cậu cúi xuống thấp hơn.

Khoảng cách gần đến mức có thể nghe thấy hơi thở của đối phương, những tiếng ồn ào xung quanh đều bị bỏ lại phía sau.

Trong tầm mắt, đôi mắt Úc Hằng Chương nhìn cậu qua lớp kính, rồi bất chợt nhìn xuống, Thư Uyển khẽ mấp máy môi.

Chưa kịp phản ứng, người đàn ông đã nghiêng đầu, hơi che đi ống kính từ phía dưới, hôn lên má cậu.

Đó là nụ hôn đầu tiên của cậu.

Thư Uyển cứng đờ người, mở to mắt, không dám nhúc nhích.