Chương 55: Trước Ngày Họp Báo (H+)

“Em...xin lỗi...hụ...xin lỗi chủ nhân....”.

Cổ họng cô vẫn còn ngưa ngứa, sống mũi cay xè do hít phải nước. Cô cắn lấy môi cô không để ho vào mặt anh, dáng vẻ khổ sở chật vật thật thảm hại. Một bên má đã sưng lên to như cô đang ngậm kẹo ở trong miệng. Mức rung đột ngột tăng cao khiến cả người cô chấn động. Tay run rẩy bám chặt vào thành bồn. Cô nhẹ vuốt lại một vài lọn tóc dính trên mặt cho gọn, run rẩy quỳ bò trong nước kì cọ người cho anh. Giống như mọi lần tắm, sau khi cô kì cọ người cho anh xong liền bước ra khỏi bồn quỳ bên cạnh chờ anh ngâm người xong sẽ chuẩn bị sẵn khăn và áo choàng cho chủ. Từ nước ấm ra ngoài, người cô cứ run lên. Không biết vì lạnh hay vì thứ đồ chơi trong người mà đổ cả mồ hôi lạnh. Cô run rẩy không yên thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rêи ɾỉ khe khẽ.

Anh ngồi trong bồn tắm thêm một chút nữa để ngâm mình, lại đôi lúc sẽ vươn đến bầu ngực của cô mà nghịch lấy. Âm thanh từ miệng của cô phát ra cũng thật vừa ý anh, tay anh lại nâng lên đến mức rung thứ 8 rồi mới bước chân ra khỏi bồn tắm. Để cô làm xong việc mà cô nên làm rồi anh mới nắm lấy sợi dây xích ở cổ của cô dẫn cô ra bên ngoài. Tối nay có lẽ anh nên để con chó này ngủ với anh một đêm rồi, rủi sáng mai mẹ có vào cũng không có vấn đề gì. Anh dẫn cô ra giường rồi mới tắt đèn, anh nằm xuống giường vươn tay vỗ lên giường vài cái để cô biết mà bò lên. Anh đợi cô bò lên nằm cạnh anh, anh mới vòng người qua ôm lấy cơ thể của cô từ phía sau, chân cũng được anh tách nhẹ ra. Lại đem chuỗi hạt rút ra thay vào đó là chiếc dương cụ ở tiểu huyệt của cô, gậy thịt cũng được anh đem nhét vào bên trong nhị huyệt, dù gì sáng nay cô cũng phải dậy sớm mà.

“Ư..ngoan ngoãn nằm yên, đừng nghĩ nằm cạnh ta ngươi sẽ được tha cho đâu!”.

“A...a......ch...ủ...nhâ...n...ưn...”. Mức rung mới thật sự rất kinh hoàng, mấy hạt châu va đập vào nhau rồi đập vào thành thịt. Cơn đau đớn dồn dập khiến cho kɧoáı ©ảʍ tăng cao, cô quỳ không nổi mà bò gục xuống nền nhà tắm rêи ɾỉ như một con cɧó ©áϊ bị chọc tiết. Hai tay xoa lấy xoa để hạt le rồi bắn ra liên tục. Cho tới khi anh bước ra khỏi bồn tắm, cô đã sướиɠ tới mức bắn ra những hai lần. Trên đoạn đường ngắn ngủi từ nhà tắm tới giường, cô nhị huyệt đã bắn ra cả dịch ruột.

“ư....ưʍ....ư.....”. Hình phạt này đáng sợ quá, cô vừa trèo lên giường đã mệt tới mức nằm gục xuống. Mặc kệ để anh sắp đặt cơ thể mình, dươиɠ ѵậŧ thật giả thi nhau chen chúc ngự trị hai cái động dưới của cô, cô lại nắm giữ cô cả thể xác lẫn tinh thần. Kiếp này cô có muốn chạy cũng chạy không được. Chật vật thích nghi với côn ŧᏂịŧ một hồi, cô thấm mệt mà ngủ thϊếp đi cho tới sáng.

Anh cảm nhận người trong vòng tay của anh khẽ run lên, cô ngoan ngoãn hầu hạ anh như thế làm sao anh có thể đánh cô nặng tay được chứ. Anh kéo chăn lên đắp cho cô và anh, nhẹ hôn lên tóc của cô một cái rồi mới đưa tay xuống nhẹ chạm lên bụng của cô. Cho dù có là kiếp này hay kiếp sau đi nữa, cô mãi mãi không thể thoát được anh, mãi mãi là con chó nhỏ của anh. Tinh thần, thể xác hoàn toàn thuộc về anh, cô không có bất kỳ quyền hạn gì ngay cả việc đi vệ sinh. Những ngày tháng sau này còn dài lắm, ấn ký đã hiện lên cổ của cô rồi thì mãi mãi cô không thể trốn khỏi anh được.

“Chó hư, ngoan ngay từ đầu ta phải đỡ tốn công không?”. Nói thì nói nhưng anh cũng vì mệt mà thϊếp đi từ lúc nào, đến tận sáng anh dậy vẫn thấy cô còn ngủ. Anh không nói không rằng nhẹ cúi đầu xuống hôn mυ"ŧ lên cổ của cô, bàn tay hư hỏng liền chạm đến hạt le nhỏ mà nghịch lấy.

“Còn không mau dậy?”.

Tai nghe được câu nói đó của anh, cô cũng thở dài, nhắm mắt cho qua. Nằm trong lòng anh thật ấm, lưng trần tựa sát vào l*иg ngực làm cô thấy rất đỗi an toàn. Bất quá chỉ có những lúc như thế này cô mới cảm nhận được một chút xíu dịu dàng của anh mà thôi. Hôm nay cô mệt rồi, ngày mai còn phải tham gia họp báo. Cô phải ngủ thôi. Buổi sáng, khi mặt trời chiếu những tia nắng vàng óng ả, xuyên qua lớp rèm mờ chiếu vào căn phòng ngủ của cặp vợ chồng son. Cô vẫn còn mơ màng với giấc mơ được bay nhảy thì cảm giác ngột ngạt khó chịu và âm thanh trầm khàn bên tai đánh thức. Cô hé mắt nhìn anh rồi lại nhắm lại.

“Cho em ngủ thêm một chút nữa đi...em vẫn còn mệt lắm...”.

“Lại không ngoan!?”.

Anh đưa mắt nhìn cô, tay có chút không vừa ý mà chạm nhẹ lên bụng dưới của cô ấn nhẹ một cái, miệng đồng thời cắn nhẹ lên cổ của cô một cái nữa rồi mới đem dòng nướ© ŧıểυ ấy trực tiếp tiểu vào nhị huyệt của cô, dù gì cũng là bồn chứa nhỏ của anh mà.

“Hay là muốn ăn đòn trước khi đi họp báo hử?”.

Nói rồi anh vươn tay chạm lên hạt le của cô day day nhẹ lấy, cơ thể của cô cũng phản ứng tốt thật, 10h buổi họp báo bắt đầu. Cô phải có mặt trước 30p để chuẩn bị, nhưng chiếc cổ nhỏ của cô cũng nên được đánh dấu chủ quyền đã. Những vết tím đỏ ấy sẽ không được bất kỳ thứ gì che phủ, cô có cố cũng vậy thôi, muốn chọc tức ả cũng không có chuyện gì khó.

“A...a...ưn....ư....”. Mới sáng sớm có cần đối xử với cô như vậy không. Thứ nướ© ŧıểυ ấm nóng bắn thẳng vào trong trực tràng khiến cô trong vòng tay anh chết điếng cả người. Cảm giác kí©h thí©ɧ mạnh mẽ tới mức chảy cả nước mắt. Cô ôm lấy cánh tay anh mà run lên.

“Không...không muốn....ư....”. Hạt đậu bên dưới anh mới xoa có vài cái đã trở bên cứng rắn, các cơ huyệt co bóp kịch liệt tiết ra thứ nước xuân trong suốt. Không nói tới nhị huyệt đang gắt gao cắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ của anh mà ngay tới tiểu huyệt ngậm dương cụ giả cả đêm cũng rất chặt chẽ. Cô không dám cự mình vì sợ sẽ làm nướ© ŧıểυ của anh chảy ra, lại càng sợ côn ŧᏂịŧ cứng rắn trong người phát thú tính. Cô ôm lấy tay anh, nhỏ nhẹ thỏ thẻ.

“Chủ nhân... sắp tới giờ họp báo rồi...chủ nhân cho phép em chuẩn bị một chút..”.

“Buổi sáng còn chưa phục vụ ta, lại muốn chạy!?”.

Anh nghe cô nhỏ nhẹ cầu xin lại có phần không vừa ý, chỉ mới được uống nướ© ŧıểυ ấy vậy mà cơ thể của cô đã phản ứng lại rồi, xem ra đã mẫn cảm hơn rất nhiều. Đặt biệt là sau khi ấn ký tối hôm qua anh đã khắc trên cổ của cô, giúp cơ thể của cô dễ mẫn cảm hơn nữa. Anh chống tay ngồi dậy, đồng thời kéo cơ thể của cô ngồi dậy theo. Anh không nói một lời mà nhấc hai chân của cô lên để cô dựa lưng vào ngực anh, anh đưa cô đến bồn cầu. Đúng thật phòng anh chỗ nào cũng có gương, chính là để phục vụ cho những việc như thế này.

“ Nhìn vào gương, nói cho ta xem. Cáo lỗ nhỏ kia của ngươi đang rỉ nước cả đêm như thế, là chưa thỏa mãn!?”

“Em...em....”. Đúng thật là cô không muốn làm chuyện đó vào buổi sáng hôm nay đâu. Nhưng cơ thể của cô vốn thành thật nên không hề nghe theo lý trí. Chăn được kéo ra, anh cử động cũng khiến cả người cô phải chuyển động theo. Giống như bế một em bé, cô được anh nhẹ nhàng đem vào nhà tắm. Chỉ là sự nhẹ nhàng đó là đối với anh, còn với cô nó giống như cực hình. Mỗi bước đi là một lần côn ŧᏂịŧ thúc vào thành ruột, cô vừa phải cố gắng giữ nướ© ŧıểυ của anh lại vừa phải giữ không được để dương cụ giả rơi xuống đất. Thông qua gương cô thấy rõ hạ thân của mình đang cắи ʍút̼ gắt gao như thế nào, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra một cách không kiểm soát. Cô không biết nên đáp lại câu hỏi của anh như thế nào nữa, cắn nhẹ môi, cô xấu hổ không thốt nổi nên lời.

“Dạ...em...đủ...à...không đủ...”.

“Nhìn vào gương! Trả lời cho đàng hoàng, hay là muốn sống chung với lũ kiến!?”. Nói rồi anh cúi nhẹ đầu xuống phả hơi thở vào tai của cô, cái biểu cảm xấu hổ của cô cũng thật là. Anh thích thấy cô luôn trong tình huống khó xử như thế này, cô vẫn chưa nhận ra được vị trí của bản thân là ở đâu sao? Anh đợi hơi lâu lại đem côn ŧᏂịŧ rút nhẹ ra rồi lại cấm mạnh vào trong trực tràng của cô như có ý nhắc nhở.

“Ngươi là gì? Còn không biết!?”. Anh liếc mắt nhìn cô qua gương rồi nhìn xuống chiếc động nhỏ của cô, hạt le đã sưng đỏ lên trông thấy rõ. Anh chỉ mới chọc một chút đã thế rồi, cô đây thật khiến anh không lúc nào là đủ để thoả mãn cả.

“A...ưn..không đủ...ức....cái lỗ da^ʍ của cɧó ©áϊ...ức... không thoả mãn....hức....”. Côn ŧᏂịŧ của anh thật cứng, một cái cắm mạnh khiến cả người cô phải nảy lên vì đau đớn. Cô bị cưỡng ép buộc phải nói ra những từ ngữ khiêu da^ʍ đó để làm vừa lòng anh. Nước mắt sinh lý chảy dài trên đôi má đỏ ửng. Tiểu huyệt cũng nhận được kɧoáı ©ảʍ ngất trời từ sự mạnh bạo đó, Miệng huyệt co rút chảy dâʍ ɖị©ɧ nhiều tới nỗi nhỏ giọt xuống sàn, thành thịt mềm mại tê dại siết lấy dương cụ giả từng hồi như sợ nó biến mất trong lúc di chuyển.

“Ức...ức....em là cɧó ©áϊ...ư...là tiểu cẩu của chủ nhân....ức...”.

“Ư...còn nhớ ta đã nói gì hồi tối hôm qua chứ!? Không làm tốt, không có chuyện quay lại sàn diễn!”. Anh nghe những lời dâʍ đãиɠ của cô thốt ra cũng tạm chấp nhận, như nếu như cứ để anh nhắc nhở như thế này mãi cô thực sẽ không thể quay lại nơi đó được. Anh cúi xuống vươn lưỡi liếʍ nhẹ lên vành tai của cô rồi mới đưa mắt nhìn cô qua gương.

“Muốn đi tiểu rồi đúng chứ? Hay là vẫn chưa muốn?”. Nói rồi anh bắt đầu động hong dần đem cơ thể của cô nhấp nhô từng nhịp chậm rãi lại vừa hay đem côn ŧᏂịŧ chỉ vừa đủ chạm lên miệng trực tràng của cô mà thôi. Chính là không muốn cô được thoả mãn.