Chương 56: Họp Báo

“Dạ nhớ...ư...em sẽ cố gắng...chủ nhân...”. Đầu lưỡi như con rắn lướt tới vành tai làm nơi đó đỏ rực lên như bị ai đó tác động vật lý. Cô bị anh kí©h thí©ɧ đúng điểm nhạy cảm chợt rùng mình, đầu khẽ nghiêng sang một bên giống như muốn né mà lại sợ vậy.

“Muốn...Chủ nhân, xin phép người cho em đi tiểu”. Cô làm sao mà không muốn được, thậm chí còn muốn tháo luôn chỗ nướ© ŧıểυ của anh trong người ra nữa kìa. Cái tư thế này thuận lợi cho cô tiểu thật đấy nhưng cô không thoải mái chút nào. Côn ŧᏂịŧ anh lại chậm rãi thôi thúc từng nhịp khiến con người có máu khổ da^ʍ như cô càng trở nên khó chịu hơn.

“Ưʍ...chủ nhân...xin chủ nhân đâm mạnh hơn...ưʍ...em...em muốn côn ŧᏂịŧ đâm sâu hơn nữa...ưʍ..”.

“Ư...ta chưa cho phép ngươi đi tiểu, rõ chứ?”.

Anh hỏi thì hỏi vậy thôi, anh muốn cô chính là vì kɧoáı ©ảʍ mà đạt đến cao trào đến mức phải tiểu ra kia kìa, lời của cô nói ra anh sẽ đáp ứng nhưng cơ thể của cô anh vẫn còn muốn đùa nghịch thêm một chút nữa. Nhìn cơ thể của cô co giật nhẹ trong l*иg ngực của anh, miệng nhỏ lại phát ra âm thanh rêи ɾỉ không khiến anh mất đi hứng thú được ấy vậy mà còn khiến anh muốn bạo hành cơ thể của cô hơn. Nhưng hôm nay để cô mặc đồ hở, vì thế tránh việc để lại thương tích cho cô.

“Ưn...cɧó ©áϊ, muốn ta đâm mạnh ngươi thật không biết cách siết chặt mà, lại để nướ© ŧıểυ chảy ra kha khá rồi đấy!”. Anh thừa biết nướ© ŧıểυ bên trong nhị huyệt chính là chảy ra không ít nhưng việc này anh sẽ đem nó mà trừng phạt cô, gậy thịt bắt đầu đâm sâu vào hơn để đem côn ŧᏂịŧ cắm sâu vào tận trực tràng của cô hết lần này đến lần khác, chiếc cổ nhỏ của cô cũng được anh đánh dấu không ít lần đến mức những vết hôn chi chít vào nhau.

“Dạ...ưʍ....”. Cô khổ sở kìm nén cơn buồn tiểu lẫn kɧoáı ©ảʍ của mình xuống, như việc đó chính xác là bất khả thi. Côn ŧᏂịŧ ra sức thúc liên hồi vào tâm động thiếu điều muốn rút luôn ruột gan cô ra ngoài. Thành thịt chặt chẽ ngăn lại cũng không cản nổi bước tiến công của anh. Nướ© ŧıểυ kia vừa hay đóng vai trò như một chất xúc tác giúp anh ra vào bên trong cô dễ dàng hơn, do đó mà chảy ra ngoài khá nhiều. Trong phòng tắm tràn ngập âm thanh và hương vị tìиɧ ɖu͙© nóng bỏng của hai người.

“A...xi..n...ưʍ.lỗi...a...chủ...ưn...nhâ...n....”. Hơi thở dốc nói chẳng thành một câu. Cô triền miên chìm đắm trong du͙© vọиɠ luân hồi. Hết đợt sóng này tới đợt sóng khác nối tiếp nhau xô đổ tường thành. Miệng há ra rêи ɾỉ phóng đãng tốc độ, sức người có hạn cô chịu không nổi mà co giật, thét lên thất thanh rồi cùng lúc bắn cả dâʍ ɖị©ɧ lẫn dịch ruột, nướ© ŧıểυ cũng không kiểm soát mà chảy ào ra ngoài.

“ ....ưʍ....a...sướиɠ...quá...ức....chủ ...nhân...ưʍ....chơi .. thật thích...a...em...a...muốn bắn...aa...AHM~~”.

“Ư....dâʍ đãиɠ...ta chưa cho em ra!”.

Anh nghe thấy tiếng rêи ɾỉ phóng đãng của cô khoé môi khẽ cong lên, đúng như anh nghĩ mà. Du͙© vọиɠ con người chắc chắn không thể kìm chế được, cho dù có chống đối đến mấy cũng phải chấp nhận mà thôi. Anh vừa hay đẩy nhanh tốc độ, cùng lúc đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy bên trong cơ thể của cô ngay sau khi tiếng gầm nhẹ ở cuống họng cất lên. Anh đưa mắt nhìn tiểu huyệt của cô lên đến cao trào mà đẩy cả dương cụ ra, hạ thân có ba chiếc lỗ dâʍ ɖu͙© ấy vậy lại bắn ra hết cả ba. Xem ra là quá dâʍ đãиɠ rồi, anh đem gậy thịt rút ra để tϊиɧ ɖϊ©h͙ lẫn nướ© ŧıểυ bên trong chảy ra. Anh muốn cô tự nhận thấy cơ thể của cô thích bị ngược đãi như thế nào, thích đến mức chỉ cần bị đánh đã rỉ nước rồi.

“Ư...nhìn xem, ngươi sướиɠ đến mức không tuân lệnh ta sao!?”.

Cô chính là bị anh nuôi thành tiểu mẩn cẩu dâʍ đãиɠ mất rồi. Rõ ràng là cô bị cường bạo, bị cưỡng ép nhưng tại sao bản thân lại phản ứng mạnh mẽ với điều này tới như vậy. Không chỉ đơn giản là thích mà cô còn khá phấn khích khi bị anh liên tục sỉ nhục, chà đạp như một con chó.

“Ức...ức...em xin lỗi...hức....”. Kí©ɧ ŧìиɧ đi qua, thân thể nằm trên tay anh chỉ còn biết nấc lên, thở dốc vì mệt, cả người mềm nhũn dựa dẫm vào anh. Tiểu huyệt vẫn chưa hết kɧoáı ©ảʍ mà còn đẩy ra thêm một cỗ dâʍ ɖị©ɧ nữa. Anh nhìn thứ chất lỏng hỗn hợp chảy đầy trên sàn nhà tắm thì không khỏi thích thú m, nhẹ nhàng đặt cô đứng xuống nhà tắm để tẩy rửa. Còn phải xuống ăn sáng với ba mẹ và tới họp báo nữa. Tình trạng cô như thế này liệu có ổn không đây.

Anh đặt cô đứng xuống sàn để cô vào tư thế bò rồi giúp cô tắm rửa, dù gì cũng là một con cɧó ©áϊ. Nên được chủ nhân tắm giúp, con chó không thể nào tự tắm sạch được. Sau khi anh giúp cô làm sạch cả bên ngoài và bên trong xong mới quay người đi tắm rửa thay một bộ âu phục vào, sau đó mới ra hiệu cho cô bò theo anh ra ngoài. Ra đến bên ngoài anh đi lại tủ đồ, anh lấy một bộ đồ cùng tông với anh. Những đường cắt không quá nhiều chủ yếu là khoe khéo vòng eo của cô, cổ áo cũng hơi cao một chút để lộ hoàn toàn những dấu vết hoan ái của anh tối đêm qua và cả vừa rồi. Sau khi lấy đồ xong anh mới lấy miếng dáng ngực giúp cô dán vào hai đầu ti, ngực cũng được cố định lại bằng cuộn băng keo chuyên dụng giúp ngực của cô nâng cao hơn một chút thay cho áo ngực. Sau khi xong anh mới giúp cô mặc âu phục vào, lại gọi người đến giúp cô che bớt vài vết tích ngày hôm qua chỉ khoe khoé vài dấu vừa mới hình thành ở phần cổ trên của cô. Sau khi xong anh mới đưa tay đánh lên cánh mông của cô một cái.

“Lời cảm ơn của ngươi, xem ra là không muốn!?”.

Cô được tắm sạch sẽ, tóc cũng được đích thân anh gội, sấy mà xoa dương chất cho. Đãi ngộ này không phải lúc nào cũng có. Chỉ là cô nghĩ tới anh cũng đối xử với Lâm Thi như vậy liền có chút không vui. Bộ váy được thiết kế theo lối sườn xám cách tân dài qua đầu gối, cổ áo nửa kín nửa hở giúp cố che đi một phần dấu vết, thân lụa cao cấp ôm trọn lấy từng đường cong gợi cảm trên người cô. Một mảnh lưng trần trắng mịn khoe ra vô cùng kinh diễm. Cô ngắm mình trong gương cũng phải thầm khen gu thẩm mỹ của anh.

“Cảm ơn chồng”. Không phải cô buột miệng nói ra đâu, mà vừa nãy qua gương cô thấy người hầu mà mẹ anh phía đi gọi hai người đã lén nhìn qua khe cửa. Đám người hầu này thật bất cẩn, tại sao lại ra vào không chịu đóng cửa cẩn thận lại chứ. Không biết cô ta có nghe thấy lời anh vừa nói hay không nữa.

“Thiếu gia! Thiếu phu nhân! Phu nhân cho mời hai vị xuống dùng bữa sáng!”. Giọng người hầu ở ngoài của hắng to, cô cũng chỉnh lại cavat cho anh rồi khẽ giục.

“Ba mẹ gọi rồi. Đi thôi”

Anh nhìn cô đổi cách xưng hô cũng hiểu ra việc gì, anh không nói gì để cô chỉnh lại cavat rồi mới nắm lấy tay của cô dẫn cô xuống dưới nhà ăn. Dù gì trước mặt ba mẹ cũng nên diễn cho trọn vai diễn, anh chỉ mới vừa xuống nhà đã thấy mọi người có mặt đông đủ cả rồi. Anh dẫn cô đến ghế giúp cô kéo ghế ngồi xuống rồi mới ngồi sau cô, anh nhìn sang thì không thấy cậu đâu thừa biết cậu đã đi làm từ sớm, vì hôm nay là ngày khá quan trọng mà.

“Thưa ba, mẹ con mới xuống. Có vẻ hơi muộn, mời cả nhà dùng bữa”. Nói rồi anh quay sang nhìn cô, giúp cô chỉnh lại y phục để tránh cho thức ăn dính vào rồi mới đợi hai người lớn dùng bữa trước mới gấp cho cô một chút đồ ăn bỏ vào chén.

“Em ăn đi, hôm nay sẽ có nhiều việc để làm lắm đấy”. Lý do anh nói như thế chính là anh đoán trước được ả Lâm Thi đó sẽ quay lại đây cho xem, ngay sau khi buổi họp báo kết thúc. Lúc đó anh hai anh cũng đã có thể thâu tóm được cả hai công ty đó rồi, một là Hà Quân, hai là Đông Gia.

Sau buổi họp báo hôm nay, ba mẹ chồng cũng sẽ trở lại Anh sớm hơn dự định. Đơn giản là thấy vợ chồng cô vẫn rất hạnh phúc, không như lời đồn nên ông bà cũng yên tâm hơn. Với lại Lãnh lão gia sẽ đứng sau huy động cổ đông giúp sức cho kế hoạch của hai đứa con trai này. Sau bữa ăn, anh và cô nhanh chóng di chuyển tới họp báo. Nơi này đã bị đám phóng viên vây kín. Xe vừa di chuyển tới, hàng trăm ống kính máy quay đổ dồn về Ảnh đế và Ảnh hậu. Lượng fan hâm mộ đứng bên ngoài cũng cực lớn khiến cô và anh phải dùng tới vệ sĩ mới đi vào được bên trong.

Anh và cô mãi mới có thể vào được tới bên trong phòng chờ, thật tình anh không nghĩ hôm nay lại đông đến như thế. Anh nhìn đồng hồ rồi lại nhìn sang cô, xem ra đến giờ rồi. Anh nắm lấy tay của cô dẫn cô ra bên ngoài để bắt đầu cuộc họp, trong suốt quá trình vẫn chính là ân cần với cô rồi. Anh không muốn để bất kì hành động nào khiến anh và cô có thể bị ảnh hưởng nữa. Sau khi yên vị xong anh mới quay sang cô rồi mới cất giọng.

“Xin chào các vị đang có mặt ở buổi họp báo ngày hôm nay, sau những ngày vừa qua có lẽ đã có rất nhiều tin đồn khiến mọi người xôn xao. Hôm nay tôi mở họp báo này cũng chính là đính chính lại tin đồn này, tôi và em ấy. Chính là Ảnh Hậu mà mọi người nói đến, hoàn toàn là mối quan hệ hôn nhân hợp pháp, chúng tôi không có bất kỳ vấn đề nào xích mích với nhau. Thứ hai tôi muốn nói đến vấn đề bạo lực gia đình như mọi người đã thấy trên các mặt báo mấy ngày vừa qua, tôi khẳng định rằng bản thân không bạo hành "vợ" của mình. Còn về vấn đề tiểu tam, nếu thật sự có bằng chứng chứng minh việc tôi có tiểu tam thì hãy đưa ra. Nếu không tôi sẽ kiện lại người đã bôi nhọ danh dự của tôi đấy!”.

Anh nói xong lại nhìn thẳng vào ống kính máy ảnh lẫn máy quay để họ có thể bắt trọn khoảnh khắc đẹp nhất chính là để chọc ả tức điên lên thôi. Anh cố ý nhấn mạnh từ "Vợ" chính là vợ, còn đối với cô khi ở nhà cô không khác một con cɧó ©áϊ cả. Anh nhìn sang cô khẽ cười rồi mới tiếp tục nói.

“Có vẻ có những người đang có ý hại đến danh dự của tôi chính là sắp phải lãnh một hậu quả lớn rồi! Còn bây giờ vợ tôi cũng có một vài điều muốn nói trước cánh báo chí.”. Nói rồi anh quay sang nhìn cô, tay khẽ chạm lên tay của cô nắm nhẹ lấy. Dù gì cũng đến lúc để cô tuyên bố dừng sự nghiệp tạm thời rồi.

Cũng thật hay, vừa lúc đó cậu xem tin tức trực tiếp qua màn hình máy tính, tay lại đồng thời gửi tất cả các báo cáo dự án mà cả hai công ty là Hà Quân và Đông Gia đã và đang trốn nộp thuế qua mọi hình thức. Trước tiên là anh gửi vào các sàn thông tin thương mại lớn rồi đến các đơn vị cấp cao hơn. Đồng thời thâu tóm lại cả hai công ty đó để có thể lấy cả hai công ty về cùng một lúc, như vậy sẽ đỡ bỏ tiền ra mà vẫn lãi rất cao. Sau khi xong việc cậu gọi cho mẹ.

“Alo, còn có chuyện muốn nói. Một lát nữa ả ta có ghé qua, mẹ hãy diễn cho tốt vào giúp con”.