Chương 4: Có chút hảo ship

EDIT: Dandan

»»»»»»»»

【 Một đường làm bạn V:

# Một đường làm bạn # mùa thứ hai.

Tôi nghe thấy thanh âm bạn.

Tôi nhìn xuyên đôi mắt bạn.

Một đường có bạn, làm bạn mà đi, nắm tay xem biến phong cảnh @ Đoạn Tinh Dã Seen @ Thừa Độ Chu

21:00 ngày 1 tháng 2 trailer đúng giờ online, kính thỉnh chờ mong phu phu Lữ Dạ Thư Hoài ~~~ 】

Đường Ninh đem weibo lặp lại nhìn mấy lần mới bằng lòng tin tưởng là thật sự, hơi thở đều hư: “ Tại sao lại như vậy? ”

Hai ngày này cậu ta một phen marketing, đại chúng đều nhận định Thừa Độ Chu sẽ lựa chọn phim mới mà không phải chương trình yêu đương, mà cậu ta cũng nhận định có thể dựa phim mới thượng vị buộc chặt ảnh đế, ngày sau còn có thể trả thù Đoạn Tinh Dã, nhưng mà thông báo chính thức của《 Một Đường Làm Bạn 》 vừa ra, không nói nhiệt độ trước đó đều là vì người khác làm áo cưới, lúc sau cậu ta còn sẽ nghênh đón đại diện tích phản phệ từ dư luận.

Người đại diện “ Này…… Này…… ” Hơn nửa ngày chưa nói ra được, chính nhìn chằm chằm di động, đột nhiên bắt máy một cuộc điện thoại.

Hắn một tay che lại microphone, vâng vâng dạ dạ mà thưa, sắc mặt lại càng ngày càng khó coi.

Sau khi giao lưu ngắn gọn, người đại diện tắt điện thoại, không lạc quan mà đối Đường Ninh nói: “ Nghe nói Thừa Độ Chu không tham diễn, fan nguyên tác đối với cậu chống lại lợi hại hơn, đoàn phim quyết định đem cậu thay đổi. ”

Đại não Đường Ninh “ Ong ” một tiếng, trống rỗng.

Không nghĩ tới phản phệ tới nhanh như vậy.

*****

Gần chạng vạng, Thừa Độ Chu từ chỗ nhà sản xuất trở lại Thịnh Hành.

Hắn đi văn phòng hơi nghỉ ngơi chỉnh đốn, mở cửa ra, lại thấy bên trong đã có người, đang ngồi trên vị trí của hắn.

Là Đoạn Tinh Dã. Một thân tuyết trắng áo lông vũ đem khuôn mặt nhỏ chỉ to bằng bàn tay sấn đến lại mọng nước lại ngoan ngoãn, nhưng y có mấy sợi tóc nhiễm màu trắng, nhiều ít có thể nhìn ra là người phản cốt nội tâm không an phận.

Lúc này đôi mắt đen nhánh của Đoạn Tinh Dã nhìn chằm chằm một kiện đồ trang trí bằng đất sét trên bàn —— là tượng tô màu dành cho trẻ em thường thấy ở công viên.

Liền thấy trên người thỏ con phủng mặt vẽ đầy đóa hoa tươi đẹp, bút pháp non nớt, nhìn kỹ phía dưới còn có vết rạn, lại bổ không đều đều sắc điệu, bởi vậy chỉnh thể cũ xưa rách nát, màu sắc rực rỡ, nhưng thật ra nhiều vài tia nghệ thuật quái đản.

“ Thứ này của anh từ đâu ra? ” Đoạn Tinh Dã nhìn chằm chằm con thỏ, hỏi, “ Tôi trước kia có phải hay không gặp qua? ”

Giây tiếp theo, bàn tay to khớp xương rõ ràng nắm lấy đầu thỏ, ở trước mặt Đoạn Tinh Dã nhắc lên, gác lại ở một bên tủ.

“ Có chuyện thì nói, anh còn muốn mở họp. ”

Đoạn Tinh Dã mí mắt hơi trầm xuống, hình như có khó chịu, tu hú chiếm tổ mà hướng lưng ghế ngã ra, hướng trên bàn giương lên cằm: “ Đưa kịch bản cho anh. ”

Vì giảm bớt xác suất sai lầm của nghệ sĩ ở chân nhân tú, hơn nữa cho người xem lưu lại ấn tượng, đoàn đội quản lý sẽ thiết kế tốt hình thức hành vi thích hợp bọn họ, tục xưng nhân thiết.

Nhưng mà tham gia chương trình yêu đương không chỉ có muốn chú trọng nhân thiết, còn phải chú trọng bầu không khí cp, bọn họ tổng không thể trần trụi mà nói cho người xem xác thật là kết hôn hiệp nghị, cũng xác thật không tồn tại cảm tình, bởi vậy viết ra kịch bản về chuyện xưa phu phu hai người từ quen biết đến kết hôn —— căn cứ hiện thực gia công mà thành.

Thừa Độ Chu cầm lấy kịch bản mở ra, trang thứ nhất chính là trailer phỏng vấn hỏi đáp.

Câu một: 【 Miêu tả cảm giác động tâm vì đối phương. 】

[ Thừa ]: Tôi cùng y quen biết từ nhỏ, nhưng trung gian vì chuyển nhà tách ra mấy năm.

Lại một lần nữa gặp y là ở KTV, bằng hữu bày tiệc, y ngồi trong đám người, trắng đến sáng lên, lại lớn lên xinh đẹp, bất quá cùng vẻ đẹp khi nhỏ không giống nhau, hơn nữa đêm đó y xướng bài hát 《 Vô lại 》 tiếng Quảng Đông, tất cả mọi người nghe được mê mẩn, nói không rõ là nguyên nhân gì, lúc ấy tôi liền trực tiếp thua, lúc sau thuận lý thành chương mà triển khai theo đuổi.

Thừa Độ Chu: “ ……? ”

[ Đoạn ]: Không có cảm giác động tâm, nhưng bị chân thành của hắn đả động.

“ …… ”

Kịch bản cùng hiện thực cách xa vạn dặm.

Lần tái ngộ ở KTV đó của Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã, một câu cũng chưa nói, rất có cảm giác ai cũng không quen biết ai.

Hơn nữa hai người lúc trước là kết hôn chớp nhoáng, không tồn tại tình tiết triển khai theo đuổi.

Thừa Độ Chu khép lại kịch bản: “ Hoặc là em đem nhân thiết sửa đến đáng tin cậy chút, hoặc là cả hai đều nói thật. ”

“ Đều nói thật ” ở Đoạn Tinh Dã nghe tới, không khác “ Đồng quy vu tận ”.

Ánh mắt y thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm Thừa Độ Chu, ngữ điệu tản mạn: “ Dù sao đều là diễn kịch, nhất kiến chung tình thấy sắc nảy lòng tham có vấn đề gì? ”

Thừa Độ Chu đem kịch bản ném lại bàn: “ Nếu đều là diễn kịch, lưỡng tình tương duyệt sớm sớm chiều chiều sẽ muốn mạng em? ”

“ …… ”

Ai muốn cùng anh lưỡng tình tương duyệt……

Đoạn Tinh Dã tự biết không kiên nhẫn ở chương trình yêu đương làm bộ, bởi vậy từ lúc bắt đầu liền tính toán bản sắc ra kính.

Nhưng Thừa Độ Chu không giống —— là diễn viên trời sinh, giả đều có thể diễn thành sự thật.

Đem Thừa Độ Chu xem thành người chủ động theo đuổi trong tình yêu, không chỉ có đường công nghiệp hoá học, hơn nữa…… Xem ai còn dám nói hắn là khí phu.

Đoạn Tinh Dã có đạo lý của mình, dần dần cường thế: “ Anh có đáp ứng hay không? ”

Thừa Độ Chu lời ít mà ý nhiều: “ Không đáp ứng. ”

Đoạn Tinh Dã nháy mắt thay đổi hơi thở, một tay nắm chặt tay vịn ghế dựa, ưu nhã buông xuống chân dài đang giao nhau.

Da trắng sạch sẽ thanh thấu, cảm xúc hơi có dao động, làn da liền dễ dàng phát một tầng đạm sắc hồng, hơn nữa càng kích động, phạm vi lan tràn càng mở rộng.

Bởi vì tầng thuộc tính này, khi ở trên giường thoát quang là một loại thị giác hưởng thụ đặc biệt.

Thừa Độ Chu thật sâu liếc y một cái, tránh đi y, đến gần giá áo bên cạnh chỗ ngồi, cởϊ áσ khoác.

Đoạn Tinh Dã cảm nhận được Thừa Độ Chu bỏ qua, đôi mắt đen nhánh nhìn hắn, khóe môi nhấp thẳng tắp.

Không khí quanh mình rõ ràng đọng lại.

Thừa Độ Chu liền chờ Đoạn Tinh Dã sập cửa rời đi, nhưng hắn mới vừa cởi ra nửa bên vạt áo, nửa kia đã bị ngón tay tế bạch thon dài túm chặt.

“ …… ”

Đoạn Tinh Dã mượn lực đứng dậy, đến gần hai bước, một đầu đυ.ng vào ngực Thừa Độ Chu.

—— Giống như chú dê con nhỏ thuần trắng, đỉnh đầu là đôi sừng nhỏ bé tươi mới.

“ Anh đáp ứng. ”

Đoạn Tinh Dã thanh âm đột nhiên phóng mềm, có điểm giận dỗi, câu lấy đuôi nhỏ cào tâm người.

“ …… ”

“ Anh đáp ứng đi! ”

Âm tiết cuối cùng khẽ nâng, hùng hổ, ngang ngược, bá đạo, lại trực tiếp mềm đến tận xương cốt.

“ …… ”

Thừa Độ Chu mắt nhìn phía trước, đột nhiên không kịp phòng ngừa, nửa phút sau, liền thấy lông mi hắn run rẩy hai lần, hầu kết sắc bén không chịu khống chế lăn lộn trên dưới.

Từ nhỏ đến lớn vô luận trải qua bao nhiêu lần, Thừa Độ Chu vẫn là sẽ bị chiêu này chọc trúng tử huyệt.

Chính như khi ở nhà trẻ Đoạn Tinh Dã lười làm bài trang trí, tiểu học không kịp viết bài tập nghỉ đông, sơ trung trốn học đi buổi biểu diễn yêu cầu yểm hộ…… Dù cho chuyện lại vô lý, chỉ cần y thỉnh cầu như vậy, Thừa Độ Chu đều sẽ đánh mất năng lực tự hỏi trong chốc lát.

“ Thừa —— Độ —— Chu —— ”

Đoạn Tinh Dã kéo dài thanh âm, lấy đầu nhỏ không ngừng đâm đâm ngực nam nhân.

Đâm đến người phát ngứa.

Thừa Độ Chu vươn năm ngón tay thon dài, chế trụ sau cổ y không cho lộn xộn.

Hồi lâu, hắn ổn định trái tim, tiếng nói lại không biết từ khi nào trở nên trầm ách: “ Giới hạn trong lần phỏng vấn này, phía sau quay chụp đừng lại đẩy kịch bản lung tung rối loạn cho anh. ”

“ Thừa Độ Chu…… ” Đoạn Tinh Dã ngẩng mặt, hình như có không tán đồng.

Thừa Độ Chu nhéo chiếc cổ thon dài tinh tế trong tay, ngăn y nói chuyện, không dung thương lượng: “ Kêu ba ba cũng vô dụng. ”

“ Tôi…… ”

Đoạn Tinh Dã tạc mao.

Khi nào kêu lên ba ba!

Nhưng giây tiếp theo, có lẽ là không muốn nghe lời vô nghĩa, hay là xem tư thế thuận tiện lúc này, Thừa Độ Chu bóp chặt sau cổ y, cúi đầu hôn xuống môi mềm mọng nước.

“ Ngô…… ”

Đoạn Tinh Dã không cam lòng, lại khó có thể tránh thoát, cắn xuống đầu lưỡi nam nhân làm trả thù.

*****

Tiếp tục ở lại trong văn phòng mười lăm phút, hội nghị Thừa Độ Chu nguyên bản muốn tham gia sớm đã bắt đầu, hắn ngược lại không vội, trước đưa Đoạn Tinh Dã đi đến thang máy.

Cả tòa cao ốc đều mở điều hòa.

Không giống với Đoạn Tinh Dã sợ lạnh, Thừa Độ Chu đem áo khoác lưu tại văn phòng, trên thân chỉ xuyên một kiện thâm sắc dương nhung sam, chất liệu mềm mại, cổ áo rộng thoải mái, xương quai xanh chỗ cổ áo như ẩn như hiện.

Quần áo như vậy hướng hắn trời sinh giá áo hảo dáng người mặc lên, cũng không có cảm giác quá rộng.

Khi hai người đi xuyên qua văn phòng làm việc, công nhân trên từng vị trí đều không ngừng hướng bọn họ liếc mắt, tràn ngập kinh ngạc.

Phu phu hai người ở cùng một công ty hai năm, Đoạn Tinh Dã chưa từng xuống dưới lầu xem qua Thừa Độ Chu, bởi vậy hình ảnh bọn họ đồng hành đúng là hiếm thấy, lại kết hợp thông báo chính thức vừa rồi của 《 Một Đường Làm Bạn 》, chẳng lẽ quan hệ của đôi phu phu giả phải ấm lên?

Mọi người âm thầm chửi thầm.

Phòng họp bộ diễn nghệ đều tập trung ở lầu bảy, bởi vậy trong tầng lầu phân ra rất nhiều đoạn hành lang, cong cong vẹo vẹo.

Đoạn Tinh Dã không suy nghĩ mà đi theo sau Thừa Độ Chu, một đường cầm di động nhắn tin cho Tiểu Đái.

Chờ y ngẩng đầu, lại liếc mắt một cái nhìn đến bên cạnh cổ áo Thừa Độ Chu lộ ra dấu vết trầy da.

—— Thật nhỏ, mới mẻ, còn hơi đọng lại máu đỏ.

Đoạn Tinh Dã nheo mắt: “ Thừa Độ Chu. ”

Thừa Độ Chu dừng lại, xoay người xem y: “ Làm sao vậy? ”

Đoạn Tinh Dã quan sát, đem Thừa Độ Chu túm hướng góc hành lang, xem chuẩn chỗ đó có bồn cây xanh có thể che đậy.

Nhưng hai người ai cũng chưa chú ý tới màn ảnh màu đen dò ra từ trong cây xanh.

—— Thợ quay phim cho Đường Ninh trước khi đi ăn cơm đem camera đặt ở đàng kia.

Lúc này phòng phát sóng trực tiếp còn mở ra, khán giả chịu thông báo chính thức vài phút trước đánh sâu vào, nhiệt liệt thảo luận.

“ Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã không hề có cảm giác cp gì đáng nói, chỉ là tưởng tượng hình ảnh bọn họ tham gia tiết mục, đã lạnh đến da đầu tê dại, làm tôi như thế nào ship? ”

“ Một đường làm bạn hồ đồ, danh tiếng mùa một nghịch thiên, mùa hai thì bắt đầu bãi lạn từ đội hình khách quý? ”

“ Thỉnh một đôi ai ai đều biết phu phu giả tham gia chương trình yêu đương, không phải tắc động mạch não mười năm nghĩ không ra chủ ý này đi. ”

“ Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã kiếm đồng tiền dơ bẩn, tổ tiết mục theo đuổi lưu lượng, đem người xem làm ngốc tử, lui hố. ”

Quá không vừa lòng với khách mời, các võng hữu đem tổ chế tác cùng nhau mắng.

Đúng lúc này.

Hai đạo thân ảnh cao gầy xâm nhập màn ảnh.

Làn đạn đình trệ trong chớp mắt, chờ thấy rõ người tới, số lượng người xem ở góc trên bên phải màn hình điên cuồng nhảy lên.

Bên ngoài màn ảnh.

Đoạn Tinh Dã không coi ai ra gì, nắm lấy áo sau cổ Thừa Độ Chu kéo xuống mấy tấc.

Quả nhiên, liền thấy trên phần lưng gầy nhưng rắn chắc, cơ bắp săn chắn, phá vỡ từng đạo vết thương rất nhỏ, không nghiêm trọng.

Đoạn Tinh Dã lại xem đến khuôn mặt nhỏ trầm xuống, buột miệng thốt ra: “ Anh ở Miến Điện rốt cuộc bị nhiều ít thương? ”

“ Cái gì? ” Thừa Độ Chu không rõ nguyên do, “ Nơi nào bị thương? ”

Cho rằng Thừa Độ Chu ở giả ngu giả ngơ, Đoạn Tinh Dã lại đem áo sau cổ hắn kéo xuống tới một ít: “ Nhìn không thấy? ”

Đoạn Tinh Dã quá phiền thái độ quá mức nghiêm túc khi Thừa Độ Chu đóng phim.

Không phải nói nghiêm túc không đúng, nhưng có thể tránh đi màn ảnh nguy hiểm, Thừa Độ Chu một hai phải một cây gân mà tự mình đi hoàn thành, cần thiết sao?

Thừa Độ Chu quay đầu lại, tầm mắt phạm vi hữu hạn, nhưng vẫn là có thể nhìn thấy một bộ phận vết máu trên lưng, giống như bị vuốt mèo cào qua.

—— Tất cả đều là tối hôm qua mới thêm lên.

Thừa Độ Chu ngước mắt nhìn Đoạn Tinh Dã: “ …… ”

“ Nhìn cái gì mà nhìn? ” Đoạn Tinh Dã tức giận, hung ba ba nói, “ Trên tay cùng trên eo anh thì thôi, em liền hỏi vết thương này như thế nào tới? Nói a. ”

Thừa Độ Chu liếʍ khóe môi, chần chờ hai giây, một lời khó nói hết: “ Em có phải hay không nên cắt móng tay? ”

Đoạn Tinh Dã nhấp môi: “ …… ”

Phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt đã hiểu: …………

Đoạn Tinh Dã đem một móng vuốt nâng lên phóng tới trước mắt đối chiếu, nhìn một lát, lại yên lặng thu hồi giấu ra sau thắt lưng.

Từ vành tai tuyết trắng đến gương mặt, nhuộm thấm một mảnh hồng.

Phòng phát sóng trực tiếp xuất hiện suốt hai giây chỗ trống, thẳng đến một làn đạn thật cẩn thận thả không quá tự tin mà ngoi đầu:

“ Tôi thảo…… Có chút hảo ship?”

*********

Tác giả muốn nói:

Thừa tổng: Móng vuốt của Đoạn lão sư rất sắc bén.