Quyển 1 - Chương 9

Nguyên chủ không thèm để ý, Tuyết Úc cũng không để ở trong lòng.

Cậu nhìn Phó Dương liếc mắt một cái, sau đó thu hồi tầm mắt, cúi đầu đổi dép lê, không nói một lời nào.

Đổi dép xong, Tuyết Úc xách ấm nước đi vào bếp, đang lấy nước thì đột nhiên hệ thống xuất hiện: 【 ký chủ, trước 12 giờ đêm nay phải làm xong một đoạn cốt truyện 】

Nói xong, trước mặt Tuyết Úc liền xuất hiện một màn hình.

【 cốt truyện một: Đánh chửi vai chính thụ trước mặt vai chính công, làm vai chính công đau lòng, thúc đẩy tình cảm của hai người. 】

Vẻ mặt Tuyết Úc ỉu xìu, giọng nói rầu rĩ: “Bây giờ là mấy giờ?”

Hệ thống nhìn thời gian, trả lời: 【 9 giờ. 】

“Còn sớm mà, hơn nữa vai chính thụ chưa trở về, ta phải ăn cớm trước đã.”

Hai ngày trước, cậu nói mình sẽ tuyệt thực trước mặt hệ thống, nhưng khi nãy cùng đi suối nước nóng với Tạ Thanh Vân, bây giờ vô cùng đói, không chịu nổi nữa.

Thật là phiền a.

Không muốn làm nhiệm vụ đâu.

……

……

Phó Dương vừa ra liền thấy bộ dáng thất thần của Tuyết Úc.

Trên mặt hắn không có biểu tình gì, đi vào bếp lấy ly của mình, đang muốn đi ra thì Tuyết Úc đột nhiên giật mình.

Phó Dương nhướng mày, theo bản năng nhìn qua, sau đó vô tình nhìn thấy đôi chân lộ ra ngoài của câu.

Lúc ra ngoài, Tuyết Úc mặc quần dài, ống quần bị dính tuyết, ướt nhẹp, cậu cảm thấy khó chịu, cho nên vừa trở về liền cởi ra ném vào phòng tắm, bây giờ trên người chỉ mặc một cái quần đùi.

Quần đùi rộng thùng thình, phía dưới là hai cái đùi trắng nõn thon dài, trắng đến lóa mắt, căn bản không giống chân của đàn ông, nếu đặt ở trong đám người, thậm chí sẽ nói chân này là của phụ nữ, là chân mà đàn ông vô cùng thích.

Phó Dương bực bội nhíu mày, hắn không hiểu vì sao bản thân lại suy nghĩ như vậy, Tuyết Úc nhìn qua phía hắn.

“Anh muốn lấy nước sao?”

Phó Dương sửng sốt, theo bản năng nói: “Không.”

Nhiều thêm hai chữ thì sẽ chết sao?

Tuyết Úc đang rất đói bụng, lá gan cũng lớn, giống như đang giận dỗi, trộm trừng mắt với Phó Dương.

Không may lai bị Phó Dương thấy được, mày lập tức nhăn lại.

Khuôn mặt hắn có chút hung dữ, hơn nữa toàn thân đều là cơ bắp, lúc này nhíu mày nhìn càng đáng sợ hơn, giống như muốn bóp chết Tuyết Úc vậy.

Trong lòng Tuyết Úc lúng ta lúng túng, vai chính công thật khủng bố a.

Cậu liếʍ môi, sợ hãi nhìn qua chỗ khác, hô hấp đều không tự giác mà nhẹ lại, giống như một chú mèo con, cảnh giác từ từ đi ra khỏi nhà bếp.