Chương 15

Mãi đến giờ ăn trưa, quản gia Lý lên gọi bọn họ xuống ăn cơm, Tống Vân mới phát hiện Thẩm Bạch vẫn còn đang nhai kẹo.Tống Vân đến bên cạnh cậu, cau mày hỏi:

"Nó có ngon không?"

Thẩm Bạch lúc này mặt và môi đều ngọt như đường, thậm chí còn có vết nước đường chảy dọc xuống cánh tay.

Thẩm Bạch thở dài lắc đầu.

Kẹo không ngon lắm, nhưng sư phụ dạy không được lãng phí thức ăn.

"Em có phải đồ ngốc không? Nếu không ngon thì đừng ăn."

Thẩm Bạch không để ý tới hắn, lại bắt đầu liếʍ kẹo.

"Không được ăn nữa."

Tống Vân giật lấy cây kẹo trong tay, ném vào thùng rác.

Thẩm Bạch còn chưa kịp phản ứng, Tống Vân đã kéo cậu vào phòng tắm.

Lúc này Tống Vân mới ý thức được đứa nhỏ này cực kỳ bẩn.

"Mau cởϊ qυầи áo ra và tắm rửa đi."

Nói xong hắn bước ra ngoài.

Thẩm Bạch nhìn bóng lưng hắn, chớp chớp mắt. Sau đó, cúi đầu nhìn xem, tay cậu quả thực rất bẩn.

Khi cậu tắm rửa xong, Tống Vân vẫn đang ngồi trên ghế sô pha chờ cậu.

Thấy mái tóc dài của cậu ướt đẫm, Tống Vân kéo cậu sang một bên và bắt đầu giúp cậu lau khô tóc.

Có lẽ nhìn thấy Tống Vân hung dữ, Thẩm Bạch không dám vùng vẫy. Chỉ có thể mặc kệ Tống Vân hành động.

Tống Vân giúp cậu sấy khô tóc, sau đó dùng dây buộc tóc lại.

Khi cả hai xuống tầng dưới, bàn ăn đã bày đầy đủ các món ăn khác nhau.

Tống Vân ngồi xuống bắt đầu ăn.

Bầu không khí hôm nay rõ ràng không tốt. Quản gia Lý có vẻ hơi bối rối khi nhìn hai người vừa mới ra ngoài đăng ký kết hôn lúc sáng và hiện tại cả hai không nói một lời.

Nhưng ông không thể can thiệp quá nhiều vào việc riêng tư của ông chủ.

Không biết có phải do ăn quá nhiều đường hay không. Thẩm Bạch ăn không nổi mấy miếng đồ ăn ngon này, rất nhanh cậu liền đảo cơm trong bát.

Cậu thở dài rồi lại nhét cơm vào miệng.

Tống Vân không nhìn thấy cậu gắp đồ ăn, cũng không để ý tới. Hắn vừa ăn xong liền đi ra ngoài.

Thẩm Bạch nhìn bóng lưng hắn rời đi, tiếp tục húp cơm trong bát.

"Tiểu Bạch thiếu gia, những món ăn này không hợp khẩu vị của ngài sao?"

Khi quản gia Lý thấy Thẩm Bạch không ăn rau, ông nghĩ rằng cậu không thích chúng.

Nhưng Thẩm Bạch lại lắc đầu, tiếp tục ăn cơm trong bát.

Cậu không dừng lại cho đến khi ăn hết cơm và uống hết nước trong cốc.

Thẩm Bạch cảm thấy bụng có chút no, đành phải lên lầu ngủ.

*

Đêm đến.

Tống Vân trở về, người hầu chuẩn bị bữa tối như thường lệ.

Quản gia Lý đi tới và nói:

"Ông chủ, Tiểu Bạch thiếu gia vẫn chưa xuống."

Lúc này Tống Vân mới nhớ ra trong nhà còn có thêm một người.

"Phiền phức."

Ăn cơm còn muốn hắn đi gọi. Thẩm Bạch là vợ hay là tổ tông?

Nhìn ông chủ đi lên lầu, quản gia Lý mỉm cười vui vẻ rồi điên cuồng gõ phím trên điện thoại di động.

Sau đó ông lại thở dài: Tống Vân thật sự đã trưởng thành rồi.

Tống Vân đi lên lầu, phát hiện cửa phòng đã khóa. Khi mở cửa đi vào, hắn nhìn thấy chăn bông có chỗ phình ra.

Hắn bước tới vài bước và nhấc chăn lên.

"Dậy đi, đến giờ ăn rồi."

Tuy nhiên, người trên giường không có chút động tĩnh gì.

Tống Vân lần này nói lớn hơn một chút:

"Dậy đi em. Anh đã chuẩn bị cho em món thịt heo rất ngon."

Vẫn không có phản ứng.

Tống Vân trực tiếp bật đèn.

Lúc này hắn nhìn thấy Thẩm Bạch đang cuộn tròn trên giường, lấy tay che bụng và cau mày.

"Thẩm Bạch, em sao vậy?"

Tống Vân nhận ra có điều gì đó không ổn, liền đưa tay ra lay cậu.

Tuy nhiên, người trên giường vẫn không trả lời.

Tống Vân sờ trán cậu, nóng bừng.

Hắn lấy điện thoại di động ra gọi cho bác sĩ riêng, sau đó nhờ quản gia mang một ít nước.

Hắn đặt Thẩm Bạch lên giường, đắp chăn cho cậu. Sau đó vào phòng tắm làm ướt khăn, nhanh chóng đắp lên vầng trán nóng bừng của Thẩm Bạch.

Nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt của cậu, Tống Vân cảm thấy lo lắng không thể giải thích được.

Mười lăm phút sau, Quý Ninh đi lên. Nhìn thấy Tống Vân sắc mặt u ám.

"Tống tổng, anh cảm thấy khó chịu ở đâu?"

Tống Vân chỉ vào người trên giường.

"Không phải tôi, là em ấy."

"Tiểu Bạch thiếu gia ăn trưa xong cũng không có xuống lầu. Tôi còn tưởng đêm qua ngài ấy ngủ không ngon giấc, không ngờ ngài ấy lại phát sốt."

Quản gia Lý ở một bên cũng lo lắng nói.

Quý Ninh là bác sĩ riêng của Tống gia, anh không biết Tống gia có thêm thiếu gia từ khi nào. Nhưng anh không hỏi nhiều, chỉ đến bên giường kiểm tra.

Thấy cậu ôm bụng khó chịu, Quý Ninh tập trung bắt mạch.

"Hôm nay Tiểu Bạch thiếu gia ăn cái gì?"

Quản gia Lý báo cáo buổi sáng, ông đọc tên những món Thẩm Bạch đã ăn. Nhưng buổi trưa chỉ ăn cơm.