Chương 30

Trần Toàn không quan tâm, liền ôm Trần Kiều đi ra ngoài.

Trần Kiều là em gái của anh. Hai người cùng làm việc ở Tống gia. Trước nay đều không có phát sinh điều gì ngoài ý muốn. Tại sao hôm nay Trần Kiều lại ngất xỉu?

Thẩm Bạch đi theo Trần Toàn ra ngoài, cậu muốn đi tìm Tống Vân.

Tuy nhiên, cậu vừa định nhấc chân định đi ra ngoài thì đã bị A Thành túm lấy áo kéo nhanh ra ngoài.

Thẩm Bạch bị kéo đi loạng choạng.

Thân hình nhỏ nhắn của cậu không cao bằng hai người họ nên chỉ có thể bước ra ngoài giống như người xách gà.

Hai người sải bước đi chuyển rất nhanh, Thẩm Bạch chân ngắn không thể theo kịp dù bị túm lấy cổ áo kéo đi.

Thẩm Bạch nhìn người kéo áo của mình, trong lòng có chút tức giận muốn giơ thanh kiếm gỗ đánh vào cánh tay A Thành.

Nhưng có lẽ cậu quá yếu, và đối với A Thành cao lớn thì việc đó giống như gãi ngứa.

Anh ta chỉ quay lại nhìn Thẩm Bạch với ánh mắt dữ tợn.

"Nếu cậu cử động lần nữa tôi sẽ đánh cậu."

[Đừng đánh Tiểu Bạch.]

Thẩm Bạch có chút hoảng sợ. Nếu biết sẽ bị như vậy, cậu sẽ không gϊếŧ tiêu diệt quỷ nam kia, để cho quỷ ăn thịt người.

Liên tục bị kéo đi, họ đi đến cửa biệt thự thì gặp Tống Vân đang xuống tìm người.

Nhìn thấy bé con bị kéo về phía mình, sắc mặt Tống Vân lập tức đen như đáy nồi.

Hắn sải bước tới, kéo Thẩm Bạch sang một bên. Sau đó dùng chân đá A Thành ra ngoài.

"Tên khốn."

"Ah…."

A Thành hoàn toàn không chút phòng bị, bị Tống Vân dùng một chân đá ngã xuống đất.

"Ông chủ, A Thành..."

Trần Toàn muốn giải thích. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Tống Vân không được tốt, anh lập tức im lặng.

"Em có bị thương không?"

Tống Vân kéo Thẩm Bạch vào trong ngực, kiểm tra xem cậu có bị thương hay không.

Thẩm Bạch trong tay cầm thanh kiếm gỗ nhỏ, vừa nhìn thấy Tống Vân liền nhảy ào vào trong ngực hắn. Sau đó chĩa thanh kiếm gỗ về phía A Thành đang ngã trên mặt đất.

[ Người xấu, hắn là người xấu. Mau mau bảo quỷ ăn thịt hắn.]

Tống Vân ôm Thẩm Bạch vào lòng, ước gì có thể tiến lên đá thêm vài cái.

"Ông chủ, hắn. Là hắn đánh Trần Kiều bất tỉnh."

Tống Vân gần như tức giận cười lớn, lạnh lùng nói:

"Ngươi có bệnh?"

Quản gia Lý gọi bác sĩ khi Trần Toàn ôm Trần Kiều đến.

Dù sao thì Trần Kiều cũng là người hầu của Tống gia nên không thể trơ mắt nhìn cô gặp rắc rối.

Nghe những gì A Thành nói, quản gia Lý lập tức lên tiếng.

"Đội trưởng A Thành, Tiểu Bạch thiếu gia là vợ của ông chủ. Ngài ấy sao có thể đánh người hầu trong nhà?"

A Thành là đội trưởng đội vệ sĩ và đã làm việc tại Tống gia được sáu năm. Đương nhiên, anh biết tính cách của Tống Vân.

Sau khi nghe điều này, anh cũng nhận ra rằng việc mình vừa làm có gì đó không ổn.

"Thật xin lỗi, ông chủ. Vừa rồi tôi nhìn thấy Trần Kiều nằm ngã trên mặt đất, bên cạnh chỉ có Tiểu Bạch thiếu gia..."

"Vậy sao? Ngươi không có miệng để hỏi? Hay là ngươi mù không biết kiểm tra camera giám sát?"

A Thành xấu hổ cúi đầu xuống.

Lúc này, một bác sĩ khác của Tống gia là Lưu Viện, mang theo hộp y tế đến.

"Bác sĩ Lưu, lối này."

Quản gia Lý đưa người đến.

Lưu Viện bắt đầu kiểm tra Trần Kiều. Sau đó phát hiện Trần Kiều chỉ vừa mới hôn mê, trên người không có bất kỳ vết thương.

"Cô ấy ngất đi vì lượng đường trong máu thấp. Chúng ta vào trong truyền một ít nước biển."

"Được rồi, cảm ơn bác sĩ Lưu."

Trần Toàn bế Trần Kiều đang bất tỉnh vào ký túc xá của họ.

Tống Vân lạnh lùng liếc nhìn A Thành, không quan tâm để ý tới liền ôm Thẩm Bạch trở về phòng.

"Aida, đội trưởng A Thành. Cậu quá bốc đồng, Tiểu Bạch thiếu gia là một đứa trẻ đơn thuần. Làm sao có thể làm chuyện xấu được?"

"Lý thúc, cháu biết mình sai rồi. Thúc có thể giúp cháu nói vài lời với thiếu gia được không?"

Quản gia Lý xua tay im lặng không nói gì.

Không lâu sau, Trần Kiều tỉnh lại. Cô nhìn xung quanh, không nhìn thấy thứ đáng sợ đó nữa.

Nghĩ đến chuyện đó, cô chạy ra khỏi ký túc xá nhân viên.

"Này, em định đi đâu thế?"

Trần Toàn vừa đi ăn cơm về, đã thấy Trần Kiều vội vàng chạy ra ngoài.

Nơi này cách biệt thự nơi Tống Vân ở khá xa, nơi này chỗ ở của các người hầu.

"Thẩm Bạch thiếu gia đâu? Ngài ấy có sao không?"

Trần Kiều nhớ tới thứ đó đi về phía Thẩm Bạch.

"Ngài ấy vẫn ổn. Nếu có chuyện gì xảy ra, A Thành đã bị ông chủ ném cho cá mập rồi."

"Việc này có liên quan gì đến A Thành?"

Trần Toàn kể cho Trần Kiều tất cả những chuyện đã xảy ra.