Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Đạo Sĩ Câm Bị Đại Lão Theo Dõi

Chương 35

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngồi trước máy tính, Tống Vân xử lý vài văn bản. Cuối cùng nhấc điện thoại lên gửi tin nhắn cho quản gia Lý, nhờ ông bảo đầu bếp làm mấy chiếc bánh kem nhỏ mang đến công ty.

Nghĩ đến bé con vẫn đang ngủ ở bên trong, hắn bước vào kiểm tra.

Thẩm Bạch vẫn giữ nguyên tư thế ngủ như cũ, Tống Vân đành phải đi tới bảo cậu đứng dậy.

"Tiểu Bạch, dậy đi em."

Thẩm Bạch không phản ứng.

Tống Vân kêu thêm mấy lần, thanh âm dần dần lớn hơn.

Lúc này Thẩm Bạch mới mở mắt ra. Khi nhìn thấy người trước mặt là Tống Vân, theo bản năng đưa tay ôm lấy hắn.

Tống Vân hơi cau mày nhưng vẫn đưa tay ôm lấy cậu.

Thẩm Bạch tựa đầu vào vai hắn, nhắm mắt lại.

"Em không được ngủ nữa. Nếu ngủ nữa buổi tối sẽ không ngủ được."

Tống Vân lay cậu tỉnh lại.

[Tiểu Bạch buồn ngủ.]

Thẩm Bạch vô thức cọ cọ vào cổ Tống Vân, khiến cả người hắn cứng đờ.

Tim hắn dường như đã lỡ nhịp.

Hắn đưa tay lên ngực. Thấy tim mình đã bình phục, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra sau này nên ít thức khuya thì tốt hơn, nếu không thì tại sao lòng ngực hắn lại đột nhiên trở nên như vậy?

Hắn đặt bé con vào lòng, một tay ôm lấy. Để Thẩm Bạch dựa vào trong ngực.

Bé con cúi đầu nhắm mắt lại, trong lòng hắn chỉ có thể thầm thở dài.

Quên đi, chắc là do buổi sáng bị gọi dậy sớm quá, bé con còn đang lớn nên ngủ lâu hơn một chút cũng là chuyện bình thường.

Nghĩ nghĩ, hắn tiếp tục công việc của mình.

Nửa tiếng sau, Thẩm Bạch tỉnh lại.

[Bánh kem nhỏ đâu? Bánh kem nhỏ...]

Cậu nhớ tới hình như vừa rồi Tống Vân đã nói sẽ cho cậu bánh kem nhỏ. Tại sao cậu vẫn chưa thấy?

Lúc này, trợ lý Hứa bước vào, trên tay cầm chiếc cốc giữ nhiệt màu hồng hình con mèo Hello Kitty.

"Tống tổng, bên trong đã chứa đầy nước ấm."

Khi đi tới gần, trợ lý Hứa nhìn thấy thiếu niên tóc dài đang nằm trong ngực Tống Vân. Nhìn kỹ hơn, hóa ra chính là Tiểu Bạch thiếu gia.

Anh chợt nhận ra, chiếc cốc này thực sự là muốn mua cho Tiểu Bạch thiếu gia?

Tống Vân cúi đầu nhìn Thẩm Bạch, thanh âm bất giác mềm xuống.

"Tỉnh rồi à? Em uống chút nước trước đi."

Hắn cầm chiếc cốc được cắm sẵn ống hút rồi đưa cho Thẩm Bạch.

Đây là chiếc cốc mà hắn nhờ trợ lý Hứa mua cho bé con nhà mình.

Lời ban đầu của hắn là: Mua một chiếc cốc giữ nhiệt cho tiểu hài tử.

Trợ lý Hứa hiểu rằng hắn muốn mua chiếc cốc giữ nhiệt cho hài tử của một người bạn.

Sau đó anh đã mua một chiếc cốc giữ nhiệt dành cho trẻ em có ống hút bên ngoài, còn có một sợi dây đeo trên cổ.

Tống Vân nhìn chiếc cốc trong tay, cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Nhưng Thẩm Bạch đã nhận lấy, bắt đầu uống. Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy chiếc cốc như vậy.

Ngày xưa cậu hay dùng cốc inox trên núi, vì sư phụ nói nó không thể vỡ và tiết kiệm.

Nhưng chiếc cốc giữ nhiệt hình mèo con này cũng rất đẹp, chắc chắn không dễ dàng bị hỏng đúng không?

Thẩm Bạch nhìn chiếc cốc trong tay. Khi cậu nhấn nút trên nắp, ống hút liền bật ra.

[Wao, thật tuyệt vời.]

Cậu không hiểu tại sao ống hút lại bật ra khi nhấn nắp. Cậu chỉ nghĩ điều đó thật buồn cười và sự chú ý của cậu đã bị chiếc cốc thu hút.

Tống Vân thấy cậu không ghét chiếc cốc, liền không có ý định ném nó đi.

Nếu bé con thích thì cứ giữ lại.

Thẩm Bạch lại chú ý tới trên thân cốc có hình con mèo Hello Kitty và hình dán con mèo Hello Kitty có thể chuyển động.

Sau đó cậu nhấn nắp và uống một ít nước.

Trợ lý Hứa thở phào nhẹ nhõm, cũng may Tiểu Bạch thiếu gia không ghét bỏ nó. Nếu không anh sẽ bị trừ lương.

Thứ này có thể mua nhầm, nhưng Bạch thiếu gia cũng không phải là tiểu hài tử.

Nghĩ đến điều gì đó, trợ lý Hứa đặt tấm danh thϊếp lên bàn.

"Tống tổng, danh thϊếp đã làm xong."

Tống Vân cầm tấm danh thϊếp nhỏ lên, trên đó còn có dây đeo. Hơn nữa nó trông giống như thẻ nhân viên của họ.

Và Tống Vân cũng đặc biệt yêu cầu trợ lý Hứa làm việc này.

"Tiểu Bạch, đây là thẻ nhân viên của em. Từ giờ em hãy giữ nó bên mình nhé?"

Thẩm Bạch nhìn qua tấm thẻ này, quả nhiên giống như thẻ nhân viên mà mọi người trong công ty đeo.

Cậu chưa bao giờ nhìn thấy nội dung trên thẻ nhân viên của người khác.

Vì thế khi nhìn thấy trong đó có số điện thoại di động của Tống Vân và địa chỉ nhà Phó gia. Cậu cũng không cảm thấy có gì đó không đúng.

Ở mặt sau của tấm thẻ, Tống Vân nhờ trợ lý Hứa đặt một con chip định vị.

Tống Vân sợ hãi Thẩm Bạch một ngày đó sẽ biến mất.
« Chương TrướcChương Tiếp »