Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Đệ Của Vạn Nhân Mê Cũng Là Vạn Nhân Mê

Chương 11: Sự quan tâm của Chu Hoàn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong buổi tự học lúc sáng sớm, chủ nhiệm lớp Lư Tấn bước vào lớp, yêu cầu lớp trưởng lên bục viết lại theo tờ giấy trên tay mình lên bảng rồi nói: “Học kỳ này sẽ điều chỉnh chỗ ngồi, ngồi theo vị trí trên bảng đen.”

Ông vỗ tay thúc giục các học trò: “Mau lên, di chuyển, đừng có lề mề nữa.”

Một số người vui mừng khôn xiết vì cuối cùng họ không còn phải chịu đựng người bạn cùng bàn của mình nữa, trong khi một số người thì cực kỳ miễn cưỡng vì phải chia tay với bạn cùng bàn thân thiết của mình.

Giang Sách không có tình cảm gì với bạn cùng bàn, người này vỗ vai cậu nói: “Người anh em, sau này cho dù chúng ta có cách xa nhau, chúng ta vẫn có thể đoàn tụ trong phòng thi.”

Trước đây, điểm số của nguyên chủ gần như ngang bằng với bạn cùng bàn, đều bị xếp sau chót trong kỳ thi là điều khó tránh khỏi.

Giang Sách nghe xong chỉ mỉm cười.

Lớp trưởng ghi chỗ ngồi của cả lớp lên bảng đen, bắt đầu từ dòng đầu tiên, các học sinh đang háo hức chờ đợi ở phía dưới để xem tên mình.

Lúc Giang Sách đang thu dọn đồ đạc, liếc nhìn Quan Tinh La, cùng lúc đó, Quan Tinh La quay đầu lại nhìn cậu.

Ánh mắt hai người chạm nhau, Giang Sách có chút sửng sốt, Quan Tinh La cười lớn, dùng khẩu hình miệng nói với Giang Sách: “Nếu tớ có thể ngồi cùng cậu thì tốt quá.”

Giang Sách nghĩ thầm, điều đó là không có khả năng, thật lãng phí nha, không biết có bao nhiêu người muốn làm bạn cùng bàn của vạn nhân mê, cậu sẽ không tranh giành với người khác mà sẽ nhường cơ hội cho bọn họ.

Giang Sách vẻ mặt vẫn bình tĩnh, nhưng cuối cùng, một người bạn cùng lớp xa lạ đã trở thành bạn cùng bàn của cậu, ngồi chéo phía sau Quan Tinh La, hai người họ bị ngăn cách bởi một lối đi nhỏ.

Vị trí này vừa phải, không quá xa cũng không quá gần, khá phù hợp với địa vị tùy tùng của Giang Sách bây giờ.

Giang Sách vừa chuyển sách đến chỗ ngồi mới, liền phát hiện trên đầu mình có một bóng đen treo lơ lửng.

Cậu ngẩng đầu lên và nhìn thấy Chu Hoàn đang đi tới.

Chu Hoàn nhìn chằm chằm Quan Tinh La, vừa đi vừa nhìn cậu ta, cho đến khi hắn đến chỗ ngồi phía sau Quan Tinh La rồi ngồi xuống.

Giang Sách chớp chớp mắt.

Cốt truyện thực sự gắn kết nhân vật công và nhân vật chính với nhau.

Chu Hoàn ở gần Quan Tinh La như vậy, ở gần quan thì được ban lộc.

Quan Tinh La không để ý tới người thanh niên cao lớn phía sau, quay đầu nhìn Giang Sách, mỉm cười nói: “Chúng ta ngôi rất gần nhau nha.”

Giang Sách cũng cười nói: "Ừ".

Chu Hoàn vẫn luôn nhìn chằm chằm Quan Tinh La đột nhiên quay đầu liếc nhìn Giang Sách.

Chu Hoàn ánh mắt có chút lạnh lùng, không biết hắn đang suy nghĩ gì, cũng không nói gì cả, nhìn không ra là đang vui hay tức giận.

Giang Sách muốn chào các bạn học bên kia lối đi, nhưng Chu Hoàn lúc này lại quay đầu đi, cúi đầu thu dọn bàn học của mình, vẻ mặt vẫn vô cảm như không có chuyện gì xảy ra.

Giang Sách thấy vậy liền bỏ cuộc.

Sau khi điều chỉnh chỗ ngồi, Lư Tấn yêu cầu mọi người im lặng và tiếp tục đọc sách.

Giang Sách đối với chỗ ngồi mới, bạn cùng bàn mới cũng không có cảm giác gì cả, cậu đã học hết kiến

thức trong lớp rồi, cậu liền vùi đầu đọc sách giáo khoa, nghĩ đến việc mua mấy cuốn đề thi ôn lại.

Cậu dành thời gian quan sát hai người ở bên kia lối đi, Quan Tinh La vẫn bình thường nhìn chằm chằm vào bục giảng, có lẽ anh ta không nghe giảng, nhưng anh ta cũng không làm gì khác.

Chu Hoàn thì ngược lại rất thú vị.

Hắn không ngừng nhìn chằm chằm vào sau đầu Quan Tinh La, ánh mắt cố định, cơ hồ không thèm nhìn vị giáo viên trước mặt.

Giang Sách nheo mắt, chỉ thấy ngón tay của hắn đang di chuyển trên bàn, từ từ giơ lên, hướng về phía Quan Tinh La.

Ngay khi đầu ngón tay sắp chạm vào tóc Quan Tinh La, Chu Hoàn đột nhiên thu tay lại, cúi đầu sờ gáy của mình, rũ mắt xuống.

Anh ta dường như nhận ra điều gì đó, nhìn sang một bên, Giang Sách nhanh chóng nhìn thẳng về phía bục giảng giống như không có gì xảy ra.

Ôi, sự quan tâm của Chu Hoàn dành cho Quan Tinh La là rõ ràng như vậy.

« Chương TrướcChương Tiếp »