Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Đệ Của Vạn Nhân Mê Cũng Là Vạn Nhân Mê

Chương 7: Roll-Royce Illusion

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cậu không đọc kỹ tiểu thuyết, cũng không biết cốt truyện sẽ phát triển như thế nào. Cậu cũng cảm thấy dù sao mình cũng chỉ là một nhân vật bên lề, chỉ cần làm tốt công việc của mình là được.

Cậu dự định không làm phiền sự tương tác giữa hai vị nam chính, rồi lặng lẽ về nhà.

Giang Sách đứng dậy, lặng lẽ đi ngang qua Quan Tinh La, không ngờ Quan Tinh La lại gọi cậu dừng lại: “Chờ tớ một lát, chúng ta cùng đi.”

Giang Sách quay đầu lại, nhìn Quan Tinh La, lại nhìn Tống Triều Văn.

Tống Siêu Văn thân thiện cười với cậu, nói: "Để anh đưa bọn em về."

Giang Sách lắc đầu: “Không cần, em có thể tự mình về được.” Cậu chủ động nói: “Em có đi xe.”

Đã từng thấy Giang Sách từng đi bộ về nhà bao nhiêu lần, Quan Tinh Lạc ngạc nhiên mà hỏi: "Cậu đi xe gì?"

Giang Sách nghiêm túc trả lời: "Rolls-Royce."

Quan Tinh Lạc: "..."

Tống Triều Văn được bố mẹ căn dặn là phải chăm sóc Quan Tinh Lạc ở trường, cho nên lúc này anh mới đến lớp một, không quen biết bạn bè của Quan Tinh La nên anh tưởng Giang Sách cũng là thiếu gia nhà giàu nào đó nên nói: "Vậy để anh đưa em ra xe."

Giang Sách không trốn tránh được nữa, đi theo Tống Triều Văn và Quan Tinh La ra khỏi phòng học.

Trên đường đi, Tống Triều Văn quan tâm hỏi han đến tình hình học tập của Quan Tinh Lạc, hào phóng nói: “Nếu có gì không hiểu có thể hỏi anh. Hàng tuần chúng ta có thể sắp xếp một chút thời gian, anh sẽ dạy kèm cho em.”

Giang Sách không khỏi quay đầu nhìn Tống Triều Văn.

Nhanh như vậy đã tìm được cơ hội để đơn độc ở bên nhau, quả không hổ danh là học bá, hiệu suất làm việc đích thực là rất cao nha.

Giang Sách luôn có ấn tượng rất tốt với người ham học, trong lòng thầm bầu chọn Tống Triều Văn một phiếu.

Ba người đi đến cổng trường, Tống Triều Văn hỏi Giang Sách: “Em trai lớp dưới, xe tới đón của em ở đâu?”

Giang Sách nhìn quanh, thấy gần đó có một chiếc xe đạp công cộng.

Cậu do dự một lúc, tính toán trong đầu xem nên trả tiền cho một chuyến đi hay mua vé tháng thì tốt hơn.

Cuối cùng, cậu vẫn quyết định sử dụng phiếu giảm giá để mua vé tháng.

Ba mươi ngày đạp xe chỉ tốn chưa đến 10 nhân dân tệ và cậu cũng có thể tiết kiệm thời gian đi lại đến trường để làm những việc khác.

Giang Sách đẩy chiếc xe đạp công cộng cho Tống Triều Văn và Quan Tinh Lạc xem, bình tĩnh nói: “Xe đạp đến rồi, tôi đi trước nha.”

Quang Tinh La cụp mắt xuống, nhìn chằm chằm vào bánh xe đạp của cậu mà không nói gì.

Tống Triều Văn sửng sốt hỏi: "Rolls-Royce đâu?"

Giang Sách dùng sức vỗ nhẹ vào yên xe đạp nói: “Đây rồi, Rolls-Royce Illusion.”

*Rolls-Royce Illusion: Rolls-Royce tưởng tượng.

Vẻ mặt Tống Triều Văn dừng lại trong giây lát, sau đó anh nhanh chóng nhận ra sự khác biệt giữa "Rolls-Royce Illusion" và "Rolls-Royce Phantom", cười nói: "Em thật thú vị nha."

Anh nhìn Giang Sách bằng ánh mắt tò mò pha chút tìm tòi nghiên cứu, khác hẳn với thái độ lịch sự lễ phép vừa rồi.

Giang Sách không để ý tới anh ta nữa, ngồi lên Rolls-Royce Illusion của cậu, hướng Quan Tinh La nói: "Tạm biệt."

Quan Tinh La sau đó liền rời mắt khỏi bánh xe, nói với Giang Sách: "Sáng mai gặp lại ở chỗ cũ."

Giang Sách trong lòng lẩm bẩm. Vốn dĩ cậu muốn tự mình đạp xe đến trường, nhưng xem ra ngày mai cậu cũng trốn không thoát được rồi.

Cậu gật đầu, nói: “Tớ biết rồi.”

Quan Tinh La mỉm cười với cậu.

Giang Sách vẫy tay, dậm chân một cái liền nhảy lên xe đạp phóng đi, để lại hai người đơn độc ở riêng với nhau.
« Chương TrướcChương Tiếp »