Chương 36

"Đây là ba của ta, ba tên là Tô Văn."

Nói xong thì nghiêm túc nhìn máy quay, đợi nửa ngày cũng không đợi được câu trả lời, bé có chút khó hiểu, lại có hơi thất vọng: "Ba, vì sao không ai nói chuyện nha?"

Tô Văn mang giày cho bé rồi ôm bé xuống giường: "Không phải là không ai nói chuyện với Tê Vô, mà là cái này không thể nói chuyện, chỉ có thể nhìn thấy?"

Tiểu Tê Vô thở phào nhẹ nhõm, bé lại có chút lo lắng hỏi: "Bọn họ sẽ thích Tê Vô chứ?"

Tê Vô có hơi đói bụng, bé ôm bình sữa uống mấy ngụm: "Ừm ! Tê Vô thích mọi người."

【Tôi quan tâm đến Tiểu Tê Vô nè! Tôi cũng thích bé!】

【Lúc này có một người mẹ điên đang nhe răng trợn mắt với ý đồ mở màn hình ra chui vào!】

【Thật đáng yêu, đôi mắt này giống như biết nói chuyện vậy, càng nhìn càng thích!】

【Thanh âm của nhóc con cũng rất dễ nghe, thật kỳ lạ, nghe giống như nghiện vậy, rất thả lỏng.】

Nhìn ba đang thu dọn cặp sách nhỏ, Tiểu Tê Vô tò mò hỏi: "Chúng ta muốn đi đâu?"

Tô Văn: "Đi nhà trẻ."



"Đó là nơi nào?"

Tô Văn nghĩ rồi nói: "Ừm, đó là nơi có rất nhiều các bạn nhỏ, Tê Vô có thể học tập ở nhà trẻ."

Học tập! Vậy thì có thể trưởng thành!

Tiểu Tê Vô lập tức nhảy dựng lên: "Tê Vô muốn đi!"

Tô Văn gật đầu: "Được."

Nhưng mà bây giờ cần phải xem, tổ chương trình có gửi tiền vào tài khoản không, nếu không thì không có tiền đi nhà trẻ.

Tiểu Tê Vô một kích động thì sẽ dồn sức uống sữa, nhưng mà bé còn chưa uống được mấy ngụm sữa thì bình sữa đã trống không.

Biểu tình kích động trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tê Vô ngay lập tức kẹt lại, bé cắn núʍ ѵú cao su trên bình sữa, đôi mắt trông mong nhìn Tô Văn: "Ba."

Tô Văn: "Hả?”

Tiểu Tê Vô có thể chịu đựng không uống sữa, nhưng bé nhớ rõ nếu như mình không uống no, quỷ ở Địa phủ sẽ rất khó chịu.



Bé do dự một chút, vẫn lắc lắc bình sữa nói: "Hết sữa rồi."

Tô Văn: "..."

Bình sữa của Mạnh bà có thể trữ sữa, nhưng không nghĩ tới đã hết nhanh như vậy, hắn còn chưa kịp mua.

Tiểu Tê Vô cho rằng sữa chỉ ở Địa phủ mới có, lúc này hết nên bé có chút lo lắng, nhỏ giọng hỏi: "Tê Vô còn có thể uống sữa không?"

Bây giờ tâm trạng của khán giả rất bối rối.

【Chuột mà đến chỗ này đều phải chết đói đi.】

【Tại sao phải để cho thần tiên ở chỗ như thế này chứ!】

【Miếu Diêm Vương, người coi miếu đều ăn ở trong miếu, chỉ có điều nhìn qua giống như không có người đến thắp hương cũng viếng, cái này sẽ không đói chết đi.】

【Là thật sự rất nghèo đi, bình sữa này đều giống như là tự mình làm.】

【A a a sao có thể để Tê Vô của tôi không có sữa uống! Phải cho con bé uống.】

【 Miếu Diêm Vương này ở đâu vậy, ở thành phố này à, tôi có thể đi dâng hương không, tôi cũng không có ý tứ gì khác, chỉ là muốn cho Tiểu Tê Vô có sữa uống! 】