Tiểu Gia Nô

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Không cần, lão thiên gia vì sao sẽ đối với nàng tàn nhẫn như vậy a~! Nàng dùng hết gia sản của mình, chỉ vì muốn trở lại cổ đại tìm nhiều kim soái ca làm lão công (kim soái ca: vừa đẹp trai vừa giàu c …
Xem Thêm

Có lẽ là nàng hoa mắt đi, nàng cảm giác khóe miệng của đối phương giống như co rút một chút, nhưng là chỉ có trong nháy mắt, mặt hắn lại duy trì bộ mặt không chút thay đổi.

“Ta đã thấy.”

Di? Mạc Đề Đề há to mồm.

“Gặp qua hai lần.” Sáo ngọc ở trong tay hắn phất lên một cái liền được dắt trở lại bên hông “Mạc Đề Đề, bộ dáng của ngươi càng ngày càng khó coi.”

Miệng mở lớn dần, bắt đầu lắp bắp.

“Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi là Đỗ Hành? !”

Này xuyên qua thời không cũng quá nhàm chán rồi, thế nào ba lần xuyên qua đều sẽ gặp được cùng một người a!

*******************

Đầu thu cuối hạ, rừng núi vẫn còn lưu lại độ ấm của mùa hạ, gió mát buổi chiều một đường xuyên qua mái hiên lịch sự tao nhã, thổi vào trong phòng khách sang trọng tĩnh lặng.

Nữ tử mặc quần Jeans, cùng một thân mỹ nam tử cổ trang giằng co nhau cách một cái bàn .

“Vì sao muốn ta bán mình cho ngươi? !”

Mạc Đề Đề trừng mắt nhìn kế ước trước mặt, thấy thế nào đều cảm thấy bản thân mình bị chịu thiệt, tuy rằng tiền công một năm là một ngàn lượng, bao ăn ở, nhưng là không thể tự tiện rời đi Đỗ gia, còn muốn hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của chủ nhân, này rất không có tự do dân chủ. Nàng bất mãn nhìn Đỗ Hành.

“Tại sao muốn ta ký kế ước này, Đỗ Hành đệ đệ.”

Một đạo ánh mắt sắc bén quét lại đây, khiến nàng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.Nam nhân keo kiệt, gọi một tiếng đệ đệ cũng sẽ không gây chết người a. Nàng sờ sờ cái mũi lầm bầm lầu bầu “Không gọi thì không gọi, nhưng là nghĩ đến hồi ngươi còn nhỏ, thật sự không có biện pháp tưởng tượng nổi, đến một ngày ngươi cư nhiên lại lớn hơn so với ta.”

Ngược lại thật sự là đã khiến cho nàng mãnh liệt cảm nhận được sự thần kỳ của xuyên qua thời không.

“Bất quá, ta là không thể ký!” Nàng vỗ cái bàn tỏ vẻ kiên quyết của bản thân.

Ngày hôm qua, sau khi nhận ra hắn, liền một đường đi theo hắn xuống núi, nguyên bản chết cũng không nguyện bỏ lại balô to bự chảng của mình, cuối cùng hắn cam đoan ở nàng xuống núi phía trước, ba lô sẽ được đưa đến trong nhà hắn, nàng mới bằng lòng buông tay, trên thực tế cũng thật là như thế, khi nàng tới đại viện thanh u này của Đỗ gia, ba lô của nàng đã hoàn hảo không tổn hao gì, đã được đặt ở trong nhà hắn, khiến nàng thật sâu hoài nghi có phải hay không cổ đại cũng có công ty chuyển phát nhanh.

Sau khi ăn no xong, đi tắm rửa nước ấm thoải mái, tiếp theo bị hắn mang vào một căn phòng thanh tĩnh nghỉ ngơi, sáng sớm tỉnh lại khi nàng đang nghĩ rằng thật may mắn, khi tại đây nhận thức được người quen, ai nghĩ rằng tên tiểu quỷ đáng ghét cư nhiên bắt đầu muốn nàng ký vào khế ước bán mình! Bất quá hai chữ tiểu quỷ không thể cho hắn biết, bằng không hắn nhất định lại muốn lấy ánh mắt so với băng còn lạnh hơn để nhìn nàng.

Đỗ Hành chậm rãi uống trà xanh, đối với nội tâm đang giãy giụa của Mạc Đề Đề không xem vào trong mắt, không chút nào để ý tới.

“Không cần hỏi nhiều, liền ký nó đi!”

“Đợi chút, Đỗ Hành đệ…” Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa lại gọi hắn là đệ đệ “Ta không thể ký a, ta tới nơi này là muốn dùng kiến thức của hiện đại, ở cổ đại tạo nên sự nghiệp, đợi cho đến sau khi danh lợi đều đạt được, sẽ lấy một nam nhân siêu cấp hoàn mĩ, làm sao có thể làm một nha đầu được! Lại nói, ta còn đang muốn đi tham quan thế giới này một chút, nói cái gì cũng không thể tại một chỗ như vậy chịu thiệt.” Điều này rất vũ nhục nàng, một nữ nhân tài cao của thế kỉ hai mươi mốt!

Hắn yên lặng nhìn nàng một lát, chờ nàng nước miếng văng khắp nơi phát biểu ý kiến xong, mới hòa hoãn hỏi: “Cô trước kia làm cái gì?”

“Ta…” Mạc Đề Đề ấp úng. Nàng trước kia là làm cái gì? Từ nhỏ cùng ông ngoại sống nương tựa lẫn nhau, sau khi ông ngoại qua đời, nàng liền mở một quán ăn nho nhỏ, kết quả quán nhỏ không thể cạnh tranh được với nhà hàng lớn ngày càng mọc ra nhiều, cuối cùng duy trì không được, đành phải đóng cửa, về sau nàng làm phục vụ sinh tại nhà hàng.

Nếu không phải là đối với cuộc sống của mình hoàn toàn tuyệt vọng, nàng cần gì phải cố sống cố chết đều phải đến cổ đại, bất quá nếu nàng nói thật, sẽ thật sự dọa người đi.

Mạc Đề Đề ánh mắt lóe ra nửa ngày, rốt cục kiên trì nói dối.

“Ta, ta là lão bản khách sạn, biết cái gì là khách sạn không? Chính là theo cách gọi của các ngươi là tửu lâu, tửu lâu rất lớn nga!” có trời chứng giám, tuy không được lớn lắm, nhưng nói rất lớn cũng không sai!

Đỗ Hành nhìn nàng không nói chuyện, bỗng nhiên hiền lành cười.

“Cô tại trong khách sạn kia làm công việc gì? Có phải hay không sau khi mở cửa, lau bàn rửa bát, sau đó xuống lần nữa phục vụ khách nhân?”

Nàng ngây ngốc gật đầu lia lịa “Đúng vậy đúng vậy, ngươi làm sao mà biết?”

“Kia cùng làm nha đầu có cái gì khác biệt?”

“Này…” Nàng cứng họng, không khỏi cảm thán tri thức hiện đại quả thật là thần kỳ a, một thiếu niên nho nhỏ của cổ đại cư nhiên bị hơn mười bản tiểu thuyết tình cảm cải tạo thành ra bộ dáng này.

“Ta hiện tại thật sự hối hận gặp được ngươi.” Sớm biết như vậy sẽ không đem sách vở quăng cho hắn.

Nghe xong, hắn bỗng nhiên nghiêm mặt lạnh lùng nói:

“Ta không rảnh cùng cô chơi trò bí hiểm, ta có phải hay không là ân nhân cứu mạng của cô?”

“Ai…” nàng thở dài một hơi! Bất quá Mạc Đề Đề vẫn là rất có lương tâm gật đầu, “Cũng tính là vậy đi!” Ở thâm sơn trong rừng rậm nhặt được nàng, sau đó mang nàng trở về, hẳn chính là ân nhân .

Đỗ Hành cười lạnh “Như vậy cô nên biết cái gì gọi là phải biết báo đáp chi ân đối với người mình từng chịu mang ơn? Ta cứu cái mạng nhỏ của cô, cô nên cảm kích vạn phần, nhưng là trên người cô cũng không có gì đáng giá để báo đáp, sở dĩ cũng chỉ có thể lấy thân báo đáp, dưới tình huống như vậy ta miễn cưỡng cho cô ký một bản khế ước bán mình, giảm bớt tâm lý áy náy của cô, cô còn có lý do gì để không ký sao?”

Nàng bị lời nói của hắn làm cho đầu óc choáng váng, cuối cùng suy yếu nhấc tay kháng nghị “Ta có thể cho ngươi một ít truyền kỳ chi bảo mà trên đời này không có!” Lấy gì đó ở bên trong ba lô có thể đổi ra được một ít bạc đưa cho hắn.

Hắn rũ mắt, nắm chặt bàn tay mềm nhẹ của nàng “Cô có truyền kỳ chi bảo sao?”

“Ba lô của ta …” Ô ô, đừng dựa vào gần nàng như vậy, nàng còn chưa bao giờ được nhìn cực phẩm mĩ nam gần như vậy a!

Đỗ Hành lại thật xấu tâm, càng thêm tới gần mặt nàng, sau đó gằn từng tiếng nhắc nhở nàng “Cái kia là ba lô của ta.”

Nàng tuy rằng như bị điện giật làm cho choáng váng, nhưng là tốt xấu vẫn là kịp thời tiêu hóa được lời nói của hắn “Cái gì? ! Kia rõ ràng là của ta!”

“Là ta nhặt được, sau khi ta ở trên núi cứu được một nữ nhân bẩn hề hề, gia nô của ta nhặt được một cái ba lô bẩn hề hề .”

Sau khi bình tĩnh nói cho nàng một sự thật tàn khốc, Đỗ Hành lại mở miệng chặn ngang trước khi nàng nghĩ tiếp tục kháng nghị “Đừng theo ta nói cái gì nhặt được của rơi trả về nguyên chủ mới là đức tính tốt của con người, ta tự nhận không có đức tính tốt.”

Như sấm sét giữa trời quang! Nàng há hốc mồm nhìn soái ca trước mặt bề ngoài hoàn mĩ, nội tâm lại ác độc vô cùng, chỉ thấy hắn sau khi làm chuyện thiếu đạo đức mặt không đỏ, hơi thở vẫn bình thường, nhẹ nhàng thanh thản phất ống tay áo.

“Tốt lắm, ký xong phải đi đổi bộ quần áo khác, bộ quần áo này của cô làm ta nhìn đau đầu.”

Nói xong tự mình ly khai phòng khách, lưu lại Mạc Đề Đề một người tức giận đến ói máu.

*****************

Mạc Đề Đề trở thành gia nô của Đỗ Hành chứ không phải là tầng cấp nha đầu, tốt xấu gì nha đầu vẫn là nữ hài tử, nhưng là gia nô liên giới tính thật sự là mạt sát nàng mà, mặc quần áo của gia nô trông thật xấu xí, làm cho bộ dáng của nàng càng xấu thêm.

Thêm Bình Luận