Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Mềm Miêu

Chương 5

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cầm tờ vé số trong tay, Khương Nguyễn trong lòng vừa hồi hộp vừa hưng phấn, khóe miệng nhếch lên cao, trở về nhà ngâm nga một bài hát.

Bởi vì cứ nghĩ đến vé số, cô cả đêm không ngủ ngon, ngay cả đếm cừu cũng không có ngủ được .

Mỗi lần đếm cừu đến 999 Khương Nguyễn luôn nhớ đến vé số, sau đó cao hứng đến mức mất quên hết công sức đếm cừu trước đó.

Bữa sáng ngày hôm sau, Khương phụ chỉ thấy con gái với hai quầng mắt gấu trúc , cả người thoạt nhìn rã rời .

Con gái chắc lại thức khuya học bài rồi!

Aiz , không có biện pháp , con gái ông quá thích học tập .

Nghĩ đến cảnh cha Khương phụ gắp miếng trứng rán duy nhất trong bát của mình vào bát của Khương Nguyễn .

"Nguyễn Nguyễn , ăn nhiều chút bồi bổ cơ thể."

Triệu nữ sĩ dịu dàng lạnh sống lưng , bà cầm đũa gắp trứng rán ra khỏi bát Khương Nguyễn đặt lại vào bát của Khương phụ .

" Khương Hạo Thiên, anh có thể như người lớn được không, không cần lần nào cũng là cấp trứng rán cho Nguyễn Nguyễn Nguyễn ."

Khương phụ bị Khương mụ ngắt lời muốn nói: "Đừng nói mấy lời yêu thương sến sẩm , ông chỉ là không thích ăn trứng rán!"

"Mỗi sáng ăn một quả trứng rán rất tốt cho sức khỏe, đừng tùy hứng , ăn đi!"

Khương phụ thân lộ ra: "..."

Khương phụ vẫn cố gắng tiếp tục vùng vẫy: "Ta chỉ muốn cho Nguyễn Nguyễn khỏe mạnh hơn. Kỳ thật không phải là không thích ăn trứng rán."

Khương mụ mụ: "Ta để lại một cái cho con bé trong nồi, ngươi không cần để lại cho Nguyễn Nguyễn."

Khương phụ không có lý do gì, đành phải cúi đầu đau lòng ăn món trứng ốp la mà mình không thích.

Còn mấy ngày nữa là khai giảng , nhìn ba mẹ rời đi Khương Nguyễn vội vàng bật máy tính ở nhà, buổi tối ngồi trước máy tính chờ kết quả .

Tuy rằng quá trình chờ đợi có hơi lâu, nhưng nghĩ đến tiền thưởng, nghĩ đến chuyện sắp chào đời một nữ tử nhà giàu triệu phú tiếp theo, quá trình lâu dài này cũng khiến Khương Nguyễn phấn khích .

Cuối cùng đợi đến 8:30 tối.

Khương Nguyễn hít sâu một hơi, vươn tay che trái tim nhảy nhót của mình, chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, vì sợ bỏ sót con số nào.

Nhìn từng con số hiện lên trên màn hình, trái tim của Khương Nguyễn giống như cục nước đá vừa lấy ra từ tủ lạnh, không chỉ càng ngày càng lạnh, mà còn lạnh hơn.

Như thé nào cùng dãy số của mình không giống nhau .

Cô bị lừa .......

Nhưng, nhưng cô nghĩ rằng người đó không phải là một kẻ nói dối.

Nhưng dãy số là không giống........

Có lẽ, có lẽ cô đã mua nhầm vé số?

Chao ôi, thật khó chịu .......

Ngay khi Khương Nguyễn định từ bỏ , những con số xuất hiện sau đó trùng khớp với số vé số mà cô đã mua.

Khương Nguyễn gần như hưng phấn nhảy dựng lên.

Sau khi kết thúc ,Khương Nguyễn tính theo thể lệ .



Oa, tuy rằng không có cái gì gọi là mấy triệu, nhưng cũng là 200 tệ! ! !

Vui vẻ ~~~~~

((* ^ ▽ ^ *)

Bạn học đó không nói dối cô!

Khương Nguyễn vuốt cằm mỹ mãn .

Hừ, từng này tiền thưởng lại càng hợp lý hơn, cô đối với bạn học kia cũng không phải rất quen biết, đối với chính mình đánh số mấy triệu cũng không thực tế!

Này, bất kể như thế nào, bạn học đó thực sự là một người tốt.

Hắn tự đưa cho mình một tờ vé số trị giá 200 tệ, mà vé số thực sự phụ thuộc vào vận may, emmm ...

Từ bây giờ, mình sẽ gọi hắn là người cẩm lý , hay gọi tắt là người tốt cá may mắn đi !

*Khương Nguyễn đang hạnh phúc bên này nhưng Tạ Ngôn bên kia thì ngược lại.

Hôm nay là ngày đầu tiên của học kỳ mới, Tạ Ngôn ngồi trong xe với vẻ mặt tiều tụy nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.

Khuôn mặt bình tĩnh nhưng không áp chế áp lực xung quanh rất thấp.

Thói quen ngủ đến tự nhiên thức dậy mà buổi sáng đột nhiên phải dậy học bài, đồng hồ sinh học của Tạ Ngôn sẽ không thể điều chỉnh trong chốc lát, hiện tại thân thể có chút không quen .

Nhưng dậy sớm không phải là điều khiến hắn tức giận nhất, mà lại là một điều khác .

Đã bảy ngày , đã một tuần trôi qua,tiểu cô nương kia vẫn chưa thêm WeChat của hắn ! ! !

Vào ngày đầu tiên, WeChat của Tạ Ngôn không động tĩnh .

Ngẫm nghĩ , ừm, có lẽ thiếu nữ cao hứng nên quên thêm tài khoản WeChat hắn , có lẽ hôm sau mới thêm vào!

Ngày hôm sau, WeChat của Tạ Ngôn vẫn im lặng.

Hắn nghĩ thầm, ừm, có lẽ tiểu cô nương da mặt mỏng , ngại ngùng xấu hổ, ngày thứ ba lại thêm vào!

Vào ngày thứ ba, WeChat của Tạ Ngôn vẫn im hơi lặng tiếng.

Hắn lại nghĩ, ừm, có lẽ điện thoại của cô bị hỏng, nếu không, tại sao cô lại không thêm tài khoản WeChat của mình? Đoán chắc rằng ngày mai cô sẽ thêm wechat khi mua một chiếc điện thoại mới ...

Vào ngày thứ tư, ngày thứ năm, ngày thứ sáu, ngày thứ bảy, không ai thêm vào WeChat hắn ...

Ha ha, đã lâu như vậy rồi, lẽ ra điện thoại cô mua online cũng đã tới tay!

Muốn chính mình wechat bây giờ lại không thêm , có ý gì ! !

Ha, hắn vẫn chưa biết tên cô là gì.

Tự tin đến mức không thèm hỏi tên người kia, bởi vì hắn cảm thấy cô nhất định sẽ vội vàng nói với mình , còn mình phải bảo trì hình tượng cao lãnh thái độ .

Cuối cùng, hắn bị lừa , cô gái đó đang chơi với hắn a !

Trông rất phấn khích khi nhận được WeChat của mình , thậm chí giống như những tiểu cô nương yêu mến hắn !

Kỹ năng diễn xuất quá tốt, đến trường học thật là phí phạm . Cô vẫn nên làm diễn viên, có lẽ cô còn có thể đạt được ảnh hậu a !

Tạ Ngôn vừa nghĩ tới liền tức giận, sau này đừng để hắn nhìn thấy , nếu không nhất định phải làm cô đẹp mặt !



Hùng hổ tiến vào lớp , Tạ Ngôn ngồi xuống hàng ghế thứ hai cuối cùng bên cửa sổ như thường lệ.

Tạ Ngôn giơ cuốn sách giáo khoa tiếng Trung lên giả vờ đang học, thực ra hắn đã sớm ngủ gục trên bàn.

Ngay khi Tạ Ngôn đang đắm chìm trong cõi mộng của mình, chủ nhiệm lớp lão Trần đã cầm ngón trỏ gõ lên bục giảng.

“Tất cả các bạn trong lớp đều ngẩng đầu lên.” Chủ nhiệm hắng giọng, “Hôm nay lớp chúng ta chuẩn bị đón một bạn học mới, mọi người hãy vỗ tay chào đón.”

Trong lớp thưa thớt tiếng vỗ tay.

Lão Trần nhìn thấy cũng không quan tâm, mà nhìn về phía cửa mỉm cười, giọng điệu ôn nhu hiếm thấy, "Bạn học mới vào chào mọi người."

Khương Nguyễn rụt rè bước vào lớp sau khi nghe những lời của giáo viên.

Khương Nguyễn cũng chuyển trường do lịch trình làm việc của bố mẹ.

Từ nam chí bắc, Khương Nguyễn trong lòng vẫn có chút sợ hãi.

Khi tìm kiếm trên Internet, cô nghe nói rằng người miền Bắc rất hung dữ và không nhất thiết ở chung .

Nhưng người bạn cùng phòng thi "cá chép tốt" mà cô gặp lại hoàn toàn khác với những gì được nói trên mạng, người rất tốt và không quá dữ dằn ....

Từ quan điểm này, những gì được nói trên Internet không nhất thiết phải chính xác.

Nghĩ đến trong lòng Khương Nguyễn có chút tự tin, cô ngẩng đầu lên, trên mặt nở nụ cười ngọt ngào.

"Xin chào các bạn học, mình là Khương Nguyễn, sau này mong mọi đồng học chiếu cố ."

Giọng của Khương Nguyễn nhu nhu , với sự mềm mại đặc trưng của Giang Nam sông nước .

Trong lớp nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy, cô ấy không cao nhưng giọng nói của cô ấy ngọt ngào kinh khủng.

Có một bạn học dẫn đầu tức khắc trong lớp vang lên một tràng pháo tay vô cùng nồng nhiệt .

Tạ Ngôn bị đánh thức bởi tràng pháo tay.

Hắn ngẩng đầu, nhướng mi lười biếng nhìn những người trên bục giảng.

Sau khi nhìn thấy bạn học mới trên bục giảng , miệng Tạ Ngôn nhếch mép, có chút giễu cợt.

Bạn học mới trông quen quen.

Nghĩ đến Tạ Ngôn khó được vung tay lên, có chút nghiêm túc .

" Lão sư , ta muốn cùng bàn với bạn học mới."

Trần Húc , chủ nhiệm lớp sửng sốt, Tạ Ngôn tỏ vẻ thờ ơ với bất cứ việc gì, không ngờ Tạ Ngôn lại chủ động đưa ra yêu cầu như vậy.

Khương Nguyễn là con gái bảo bối của bạn cùng phòng thân thiết nhất của ông thời đại học.

Vốn dĩ ông muốn Khương Nguyễn ngồi cùng thành viên ủy ban nghiên cứu, nhưng bây giờ ...

Tạ Ngôn ông cũng đã suy xét qua nhưng Tạ Ngôn có tính cách quá mạnh mẽ, ông sợ rằng Tạ Ngôn không cao hứng thời điểm sẵn sàng bắt nạt Khương Nguyễn .

Nếu vậy , ừm, để Khương Nguyễn ngồi với hắn đi .

Dù gì thì Tạ Ngôn cũng học giỏi hơn ủy ban trường. (* ^ ▽ ^ *)

Trần Húc gật đầu suy nghĩ, sau đó mỉm cười nhìn Khương Nguyễn: " Về sau lão sư tùy theo tình huống mà đổi chỗ ngồi. Ngươi trước đi bên cạnh Tạ Ngôn."
« Chương TrướcChương Tiếp »