Chương 5: Thử phim

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Hôm sau Vương Binh tới đón cậu đã là giữa trưa, Thời Tiểu Miêu mới thức.

“Sao cậu ngủ tới bây giờ, tối hôm qua làm gì?”

Nhưng Vương Binh lại nhìn không ra hậu quả cậu thức đêm, ngược lại khí sắc hồng nhuận.

Tối qua xác thật cậu thức đêm, lần đầu tiên tiếp xúc di động, tò mò, chơi tới 4 giờ sáng, đã hoàn toàn biết dùng, nhưng ghép vần có điểm khó, cậu học thật lâu.

“Tôi ở nhà, không ra ngoài.”

Thời Tiểu Miêu không hiểu ý Vương Binh, cho rằng hắn cảm thấy mình chạy ra ngoài chơi.

Làm một con mèo nuôi trong nhà, cậu mới sẽ không tùy tiện ra ngoài.

“Đi rửa mặt một chút, tôi mang cậu tới đoàn phim.”

Thời Tiểu Miêu thu thập xong cùng Vương Binh ra cửa, cậu không biết phối đồ, cũng may Vương Binh mua quần áo cho cậu đều đơn giản, màu sắc không quá nổi, mặc thế nào cũng ổn.

Hai người một đường lái xe tới đoàn phim.

“Chào Trương đạo, đây là Thời Tiểu Miêu nghệ sĩ của chúng tôi.”

Vương Binh mang cậu đi vào trường quay, hiện tại đang quay chụp, nhưng có một vai phụ chưa chọn được.

Nam nhân trung niên để râu, đứng bắt tay với Vương Binh.

Lúc biết Tinh Ý muốn nhét người vào, hắn không cao hứng.

Tuy nói nhân vật này chỉ là vai phụ, nam số 5, nhưng vẫn là nhân vật quan trọng.

Nhưng lúc thấy Thời Tiểu Miêu bị kinh diễm.

Áo hoodie trắng phối hợp quần jean, giày trắng, ăn mặc rất đơn giản, nhưng cho người ta cảm giác thoải mái tươi mới.

Đặc biệt là ngũ quan thiếu niên tinh xảo, càng làm người trước mắt sáng ngời.

“Thời Tiểu Miêu đúng không?”

Trương đạo trên dưới đánh giá cậu, tuy vẻ ngoài rất tốt, nhưng không xác định kỹ thuật diễn không được.

“Tôi nói vai diễn cho cậu một chút, cậu phải diễn là một miêu yêu mới tới nhân gian, cái gì cũng không hiểu, nhưng trong xương cốt sẽ để lộ ra yêu khí…”

Nói một đống lớn, Thời Tiểu Miêu nghe mơ hồ, ý tứ là kêu cậu một con mèo yêu đi sắm vai một con mèo yêu sao?

Thời Tiểu Miêu sẽ không diễn kịch, nhưng vận khí tốt, đây là một bộ cổ trang huyền huyễn.

Thời Tiểu Miêu gì cũng chưa nhớ kỹ, chỉ nhớ kỹ cậu diễn một màn này xong sẽ ăn cái gì.

Vừa nghe đến ăn cái gì, Thời Tiểu Miêu hứng thú tới rồi, đối diễn là một diễn viên trung niên, hắn lấy ra một đạo cụ đứng đối diện cậu, thét to:

“Mì thịt bò, khách quan muốn một phần sao?”

Thời Tiểu Miêu nghiêng đầu, trong ánh mắt tất cả đều là ngây thơ, cậu cảm thấy thật kỳ quái, làm gì có mì thịt bò. Cứ như vậy ngốc ngốc nhìn hắn, thiên chân vô tà.

Có thể nói là diễn phi thường tốt.

“Ô kê!”

Trương đạo kích động vỗ tay, hắn vốn tưởng là bình hoa, không nghĩ tới kỹ thuật diễn tốt như thế.

“Buổi chiều chuẩn bị, ngày mai trực tiếp tiến tổ!”

Vương Binh kinh ngạc, hắn không thể tin được kỹ thuật diễn của cậu tốt, vui vẻ ra mặt, bắt đầu ký hợp đồng với Trương đạo.

Thời Tiểu Miêu còn chưa hiểu cái gì, bất quá nhìn qua bọn họ thật cao hứng, hẳn là cậu không phá hư.

Ký xong hợp đồng, Trương đạo kêu chuyên viên trang điểm cho cậu.

“Tiểu Miêu da thật trắng, thật nộn.”

Chuyên viên trang điểm là tiểu tỷ tỷ, nhìn da thiếu niên trắng nõn một chút tì vết cũng không có, nhịn không được khen.

Thời Tiểu Miêu biết là khen cậu, ngoan ngoãn lộ ra răng nanh.

“Cảm ơn tỷ tỷ.”

Tiểu tỷ tỷ bị thiếu niên cười manh hóa, đơn giản trang điểm nhẹ, càng làm ngũ quan cậu nổi bật.

“Em tuyệt đối sẽ nổi!”

Thời Tiểu Miêu chụp ảnh rất thuận lợi, tuy không chuyên nghiệp, nhưng cậu nghe lời học cũng nhanh, nhϊếp ảnh gia nói như thế nào cậu liền làm thế đó, chẳng bao lâu đã hoàn thành.

Vương Binh và Trương đạo chọn ảnh chụp. Thời Tiểu Miêu cảm thấy đói bụng, lại nhìn Vương Binh đang bận, hiểu chuyện không quấy rầy hắn, một người ra studio đi bộ, chủ yếu là tìm thức ăn.

Làm một mèo con đủ tư cách, khứu giác dị thường nhanh nhạy, theo hương vị đồ ăn, đi tới một phòng, nhịn không được đẩy cửa ra.

Bên trong một nam nhân trẻ đang ngồi, nam nhân khoảng 25 tuổi, mặc một thân cổ trang phiêu dật, khí chất xuất trần, diện mạo tuấn mỹ, đuôi mắt thon dài hơi cong, lộ ra một cổ yêu mị, như một quý công tử cổ đại bất cần đời.

Nam nhân quét về phía Thời Tiểu Miêu, môi mỏng hé mở:

“Đây là mèo con từ đâu ra?” Giọng lười biếng, âm cuối câu nhân.

Thời Tiểu Miêu ngẩn người, “Sao anh biết tôi tên Tiểu Miêu?”

Hình như cậu chưa nói cho nam nhân tên của mình, thật là lợi hại.

Nam nhân thấp giọng cười, “Thật đúng là Tiểu Miêu.”

Trợ lý trong phòng khác nghe được động tĩnh, vội vàng chạy tới, ngăn lại Thời Tiểu Miêu:

“Ngượng ngùng, hiện tại là thời gian Kỳ Hoài nghỉ ngơi, fans không thể vào.”

Thời Tiểu Miêu không biết làm sao, đây là tình huống gì?

Kỳ Hoài nhướng mày, “Hẳn là không phải fans, đúng không, Tiểu Miêu?” Nói xong chớp mắt với cậu.

“Anh tên Kỳ Hoài sao, tôi tên Thời Tiểu Miêu.”

Cậu tự giới thiệu, Vương Binh nói như vậy mới có lễ phép, nói xong lại ôm bụng, hai mắt mông lung:

“Tôi đói bụng.”

Trợ lý vẫn muốn đuổi cậu đi, bị nam nhân cản lại.

Kỳ Hoài là ảnh đế nổi danh sớm, có chút kinh ngạc, hiện tại cư nhiên có người không biết hắn.

“Cậu không lên mạng sao?”

“Tôi sẽ lên mạng nga.”

Thời Tiểu Miêu sẽ lên mạng, ngày hôm qua học được.

Kỳ Hoài cảm thấy thiếu niên cố ý, khóe mắt co rút, sau đó lại cười:

“Cậu tới làm gì?”

“Vương Binh đang cùng Trương đạo chọn ảnh chụp, tôi đói bụng.”

Thời Tiểu Miêu lại nhấn mạnh một lần, lúc này đây giải thích vì cái gì cậu một người.

Kỳ Hoài phản ứng lại, đoàn phim thiếu một nam xứng, gần đây tuyển người, nghĩ đến là thiếu niên trước mắt, nhìn ngoại hình cậu tinh xảo, xác thật cũng thích hợp, tên cũng rất hợp.

“Tiểu Miêu! Sao cậu ở đây, tôi tìm cậu khắp nơi!”

Vương Binh thật xa đã thấy, vội vàng chạy đến, vừa định túm cậu đi, lúc này mới phát hiện còn có người.

“A, thì ra là Kỳ ảnh đế, chào, ngại quá, nghệ sĩ của tôi đã gây phiền toái.”

Kỳ Hoài là nam chính bộ phim này, trong phim có phối hợp vai diễn của Thời Tiểu Miêu. Vương Binh sợ lúc này cậu mạo phạm đến hắn, nhanh chóng khách sáo.

“Không có việc gì, tôi rất thích Tiểu Miêu.”

Mắt phượng Kỳ Hoài mang theo một cổ lười biếng.

Vương Binh hoảng sợ, hắn cảm thấy Kỳ Hoài coi trọng Thời Tiểu Miêu, nghĩ tới nghĩ lui lại cảm thấy sẽ không. Kỳ Hoài và Ngôn Trừng lúc trước hợp tác một bộ phim hai nam chính, đồng thời thành ảnh đế. Tuy bị một ít fans xưng là cặp đôi ảnh đế, nhưng Kỳ Hoài là thẳng nam, nữ minh tinh có tai tiếng với hắn nhiều đếm không xuể, dù Thời Tiểu Miêu đẹp, cũng là nam nhân.

Khách sáo vài câu, lôi kéo Thời Tiểu Miêu đi rồi.

“Thú vị.” Kỳ Hoài mị cười, lẩm bẩm.