Chương 21

Tối 8 giờ,

Cả ngày làm việc bên ngoài, cha con nhà Bùi vẫn chưa về nhà.

Trong khoảng thời gian chờ đợi Bùi Thịnh và Bùi Thẩm Ngôn về, Bùi Vãn Lộc nhiều lần thăm dò, muốn biết khi nào họ sẽ về.

Bùi Vãn Lộc chờ đợi rất nghiêm túc, không hề nhận ra mẹ đã vô tình để lộ trạng thái chờ đợi của cậu cho cha con nhà Bùi.

WeChat nhóm: Đáng yêu tiểu bảo tử fans tiếp ứng nhóm.

Bùi Thịnh vừa tan làm mở điện thoại liền phát hiện mình bị kéo vào một nhóm kỳ quái.

Chủ nhóm là Cố Đinh, thành viên có Bùi Thẩm Ngôn, ông ngoại của hắn, và hắn.

Còn đáng yêu tiểu bảo tử, không cần nghĩ cũng biết là Bùi Vãn Lộc.

Bùi Thịnh nâng mí mắt, ngón tay chạm nhẹ hai lần, rời nhóm.

Chưa đến hai giây, Bùi Thịnh lại bị kéo vào nhóm.

Bùi Thịnh: "..."

Bùi Thịnh không cố giãy giụa, nhóm này không thể rời.

【 Fans mẹ Tiểu bảo tử: Lộc Lộc chờ các ngươi đã lâu, các ngươi xem. 】

Ngay sau đó, Cố Đinh đã gửi một video quay cảnh Bùi Vãn Lộc thăm dò bên ngoài.

Trong video, Bùi Vãn Lộc ban đầu đang chống tay lên cằm, mắt dõi về phía cửa. Khi nghe thấy tiếng động bên ngoài, cậu ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn, hy vọng ai đó sẽ đến. Nhưng khi nhận ra không có ai, ánh mắt của cậu dần ảm đạm xuống.

Như một chú cún nhỏ đã chờ đợi chủ nhân suốt một thời gian dài, vừa nghe thấy tiếng động liền dựng đứng tai lên, mặt lộ vẻ mừng rỡ, nhưng không thấy chủ nhân trở về, ánh mắt lại thoáng chốc ngập tràn sự mất mát.

Bùi tiểu cẩu thật đáng yêu.

【 Tiểu bao tử ba ba phấn: Lộc Lộc đang đợi chúng ta về ăn cơm đấy. Ta và Tiểu Thịnh tan làm xong sẽ về ngay. Phu nhân và Lộc Lộc nếu đói bụng thì không cần chờ chúng ta đâu, cứ ăn trước đi. 】

【 Tiểu bao tử ông ngoại phấn: Hừ, ăn cơm không rủ ta, thật là không công bằng. 】

Lão nhân vừa nói xong, liền chọc chọc Bùi Thịnh.

【 Tiểu bao tử ông ngoại phấn: Tiểu Thịnh, ngươi cũng nói gì đi chứ. 】

【 Bùi Thịnh: …… 】

【 Tiểu bao tử ông ngoại phấn: Sửa lại biệt danh của ngươi đi, trông không hợp tí nào. 】

Bùi Thịnh: “……”

【 Tiểu bao tử ba ba phấn: Đúng vậy, Tiểu Thịnh mau sửa lại đi! 】

【 Tiểu bao tử mẹ mẹ phấn: Tiểu Thịnh, hôm nay cơm tối là do Lộc Lộc nấu cho ngươi đó. Lộc Lộc đã dành cả buổi chiều để chuẩn bị cho ngươi một điều bất ngờ. 】

【 Tiểu bao tử ông ngoại phấn: Hừ, ta còn chưa được ăn món nào do Lộc Lộc nấu đâu. 】

【 Tiểu bao tử ba ba phấn: Ngươi đừng có không biết tốt xấu. 】

Bùi Thịnh nheo mắt, ánh mắt hơi tối lại, "Chuẩn bị cho mình sao?"

Cậu thoáng nghĩ đến Bùi Vãn Lộc làm đồ ăn, liệu có ăn được không? Hắn không muốn ăn chút nào.

Vật nhỏ này cũng chỉ biết làm mấy việc vặt vãnh để gây áp lực cho người khác.

【 Tiểu bao tử ca ca phấn: Nhàm chán. 】

Một nhóm khác: Tiểu bao tử ngạnh cục đá giao lưu đàn

【 Bùi phu nhân: Dạo này Tiểu Thịnh hình như có thái độ mềm mỏng hơn với Lộc Lộc. 】

【 Bùi tiên sinh: Chỉ một chút thôi, các ngươi cũng biết mà, miệng Tiểu Thịnh còn cứng hơn đá. 】

【 Cố tiên sinh: Con rể ta muốn đến nhà ngươi ăn cơm, mau tới đón ta! 】

【 Bùi tiên sinh: Ta gọi Tiểu Thịnh đến đón ngươi, còn ta về nhà trước để ăn cơm. 】Kèm theo biểu tượng đầu chó.

【 Cố tiên sinh: …… 】

Đến 9 giờ tối, mọi người trong nhà Bùi đã tề tụ đông đủ, chỉ để thưởng thức bữa cơm chay do Bùi Vãn Lộc nấu.

Bùi tiên sinh, vì tâm trạng tốt, còn mở một chai rượu vang đỏ trị giá hơn 80 vạn để ăn kèm với bữa cơm chay do Bùi Vãn Lộc chuẩn bị.

Nhìn thấy chai rượu vang đỏ đắt giá kia, Bùi Vãn Lộc bỗng thấy món ăn chay của mình trở nên kém cỏi.

Nhưng khi nghĩ đây là món ăn dành cho anh mình, Bùi Vãn Lộc lại thấy chai rượu kia mới là thứ không xứng đáng.

Anh của cậu đáng giá bao nhiêu vạn, món ăn của anh đương nhiên cũng không thể coi thường.

Bùi Thẩm Ngôn cười, "Lộc Lộc, tất cả những món này là con làm sao?"

Với niềm vui ngập tràn, Bùi Vãn Lộc gật đầu, "Không hoàn toàn là con làm, dì Lâm có giúp con."

Bùi Thịnh liếc mắt, "Vậy dì Lâm đã giúp ngươi những gì?"

Bùi Vãn Lộc: "Dì Lâm giúp ta thái khoai tây, bào bí, điều chỉnh nước sốt, xào khoai tây, xào cà chua trứng, và cả xào đậu cô-ve, luộc đậu Hà Lan nữa."

Nghe đến đây, Bùi Thẩm Ngôn, người cha đầy tự hào, cũng nhận ra có điều gì đó không ổn.

Bùi Thịnh cười nhẹ, "Vậy nghĩa là dì Lâm đã làm hết mọi thứ? Cuối cùng ngươi vẫn nói là ngươi nấu cơm? Vậy rốt cục là ngươi làm cái gì?"