Chương 2

Nhưng trừ phi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, mới có thể cùng nó cởi trói, nếu không, nó không có năng lượng trói định ký chủ kế tiếp, nó cùng ký chủ chính là sinh tử nhất thể tồn tại.

【Trừ bỏ nhiệm vụ chủ tuyến, còn có rất nhiều nhiệm vụ chi nhánh có thể xoát tích phân, chỉ cần ký chủ nỗ lực, ở nơi này cũng có thể sống tốt.】

Tô Thiều Đường vẫn luôn không nói chuyện, suốt một ngày không ăn không uống, tức khắc khiến hệ thống luống cuống: 【Chỉ cần ký chủ tích lũy đủ 500 tích phân, liền có trở về!】

Tô Thiều Đường không muốn để ý tới hệ thống, nhưng nàng muốn về nhà, dù là không vì nàng thì cũng vì cha mẹ, bọn họ coi nàng là mạng sống của chính mình, nàng rốt cuộc cũng có động tĩnh:

“Nhiệm vụ là gì?”

Hệ thống: 【Chỉ cần ký chủ công lược thành công nam chính là được! Đối với ký chủ mà nói, chuyện này khẳng định là rất đơn giản!】

Tô Thiều Đường nhớ tới nam chính trong cuốn tiểu thuyết, không dám tin mà nhìn về phía màn hình hệ thống:

“Nam nhân dơ như vậy, ngươi còn bắt ta công lược?”

Tô Thiều Đường không phải vì nam chính ngủ với người khác mà cho rằng hắn ta dơ. Xung quanh nàng toàn là hào môn, nàng đã quá quen với chuyện luyến ái chia tay của họ rồi, cảm thấy rất bình thường tuy nhiên đây lại là dưới tiền đề nam chính đã có vợ còn gạt nguyên chủ ở bên ngoài dưỡng thϊếp thất, cuối cùng thϊếp thất thành công thượng vị. Đây mới là lý do chính khiến Tô Thiều Đường cảm thấy nam chính dơ.

Thấy phản ứng của kí chủ, hệ thống ngơ ngác:【Nhưng đây là nhiệm vụ chính, ký chủ nhất định phải hoàn thành.】

Tô Thiều Đường cắn môi, trước đây nàng chưa bao giờ bị đối xử như thế này, nàng luôn có được thứ mình muốn, nàng đã bao giờ bị ép làm việc đâu?

Tô Thiều Đường ngồi trên giường, tấm gương đồng trên bàn trang điểm mơ hồ hiện ra khuôn mặt của một nữ tử, rất xinh đẹp, mặt tựa Xuân Đào, lông mi dài hơi run run, giống như mờ mịt một tia buồn tủi trong đó, bộ dáng cắn môi ủy khuất khiến người khác càng muốn dỗ dành làm nàng tươi cười.

Tính tình nàng thất thường căn bản không thể chịu được chuyện tự mình ủy khuất mình.

"Ta sẽ không làm điều đó!"

Giọng nói của nguyên chủ vốn nhẹ nhàng mềm mại, nhưng bởi vì Tô Thiều Đường khi nói chuyện đều có giương cao ngữ điệu của chính mình, vô cùng kiều khí, hai má đỏ bừng vì tức giận, rõ ràng là lời nói trong lúc tức giận nhưng lại thật giống như là làm nũng.

Hệ thống sớm đã biết tính tình của nàng từ việc nàng bỏ ăn một ngày, cũng không dám chọc tức nàng, nói cho cùng, nó chưa được phép đã đem nàng trói định ở nơi này, hệ thống cũng được mô phỏng tình cảm của nhân loại, bởi vậy nó cũng có chút lương tâm:

【Kỳ thật... trong nhiệm vụ này cũng có lỗ hổng có thể lợi dụng, chỉ cần nam chính không lấy người khác, có thể coi như là hoàn thành nhiệm vụ.】

Dù sao chỉ cần xung quanh nam chính ký chủ là người duy nhất, trong mắt không có người khác, một lòng một dạ với ký chủ là được!

Tô Thiều Đường trợn tròn hai mắt, hồi lâu không có nói chuyện với hệ thống, chỉ im lặng ngồi đấy, nói lớn với người ở bên ngoài:

“Gọi người đưa đồ ăn tiến vào đây.”

Hệ thống cũng yên tĩnh lại, ký chủ chịu dùng bữa, đại biểu nàng đã chấp nhận.

Lúc này Tô Thiều Đường mới ý thức được bên ngoài trời đã tối.

Nàng sờ bụng, nhịn đói một ngày, nàng cảm thấy sớm đã đói đến dạ dày khó chịu, bởi vậy, lông mày nàng rũ xuống, cả người trông có vẻ mệt mỏi.

Lạc Xuân và Lạc Thu sớm đã gấp tới không chịu nổi, nghe thấy động tĩnh bên trong thì lập tức tiến vào, thị nữ bày một bàn đồ ăn, hai người vội vàng hầu hạ Tô Thiều Đường rửa mặt.

Lạc Xuân cùng Lạc Thu khẽ liếc nhau sau mới thận trọng hỏi:

“Hôm nay phu nhân có tâm sự gì sao ạ?”

Phu nhân đã một ngày không ra ngoài, không ăn uống, chuyện này chưa bao giờ xảy ra với phu nhân.

Tô Thiều Đường không nói gì, Lạc Thu đoán: "Phu nhân, ngài là nhớ Hầu gia sao?"