Chương 3.2: Đây là nhân ngư của tôi

Lệ Cảnh Phong cảm thấy vô cùng quý trọng.

Hơn nữa…..tiểu nhân ngư này…..trên người có dấu vết tinh thần lực của hắn, hắn đã từng bắt nạt đối phương.

Cứ cho là trạng thái tinh thần lực thất thường đã gây nên đi.

Lệ cảnh Phong cảm thấy hổ thẹn trong lòng, những hắn cũng rất cao ứng, yêu quý, còn có cảm xúc muốn coi đối phương thành trân bảo.

Nếu đối phương nguyện ý đi theo hắn, hắn cũng sẽ đối xử tốt với tiểu nhân ngư duy nhất của hắn.

Lệ Cảnh Phong nhìn cái đuôi bị thương của tiểu nhân ngư, trong lòng lộ ra thương xót nhẹ nhẹ.

Nhân ngư là sinh vật vừa kiều quý lại vừa yếu ớt, đến tột cùng tiểu nhân ngư đã dùng đuôi đi trên mặt đất trong bao lâu? Nhìn cái đuôi Thẩm Ninh đang chảy máu đầm đìa cùng dấu vết bị chà sát đến nỗi rớt vảy, Lệ Cảnh Phong cảm giác được tâm của hắn cũng đau.

“Lê Nhạc, chuẩn bị một cái két nước.” Lệ Cảnh Phong ôm Thẩm Ninh lên phi thuyền dưới con mắt còn đang trợn tròn của vị phó quan.

“Nguyên soái là đang…”Lê Nhạc thấy Lệ Cảnh Phong rốt cuộc cũng có tiểu nhân ngư cũng rất cao hứng, tuy tiểu nhân ngư này có chút gầy yếu nhưng cũng vần là nhân ngư quý giá nha.

Bọn họ nhất định sẽ nuôi tiểu nhân ngư thật tốt! Vì đại nguyên soái đại nhân mà chữa thương!

Thẩm Ninh nằm trong l*иg ngực của Lệ Cảnh Phong, tim trong người nhảy lên bâng bâng một trận.

Hiện tại cậu là nhân ngư của Lệ Cảnh Phong sao?

Lệ Cảnh Phong là “Chủ nhân” của cậu sao?

Cậu sẽ vì Lệ Cảnh Phong mà chữa thương thật tốt!

Qua một tháng thẩm Ninh đã thông qua hệ thống biết được rất nhiều chuyện, xem xong cốt truyện của thế giới này.

Thì ra đây là thế giới ở trong sách, mà Lệ Cảnh Phong còn là vai chính của quyển ngược văn này.

Lệ Cảnh Phong thân là nguyên soái lại bị người ta hắt nước bẩn, nói hắn tàn bạo máu lạnh, bạc bẽo vô tình, là người chủ động khơi mào chiến tranh, cho nên tuy hắn là một quân nhân bảo vệ quốc gia, lập nhiều chiến công nhưng lại bị nhiều người chán ghét….

Mẹ Lệ Cảnh Phong mất sớm, cha hắn lại đi bước nữa, quan hệ vốn xa cách nay lại càng đơn bạc, mà Lệ Cảnh Phong đã dựa vào tinh thần lực xuất sắc hiếm có để lập quân công, lấy sức của một người để khống chế toàn dội quân, trở thành một nguyên soái.

Hoàng thất kiêng kị hắn nên không ngừng đặt bẫy rập xung quanh hắn, Lệ Cảnh Phong đã từng tin tưởng cha cùng mẹ kế, em trai kế của hắn, thế nhưng bọn họ lại không ngừng đào hố cho Lệ Cảnh Phong, thậm chí ngay cả thủ hạ của hắn cùng hắn chinh chiến nơi sa trường cũng thọc một nhát sau lưng hắn…..

Cuối cùng, Lệ Cảnh Phong bơ vơ không nơi nương tựa đã hắc hóa, thế nhưng tác giả lại viết đầu voi đuôi chuột, viết một kết cục đầy qua loa cho Lệ Cảnh Phong, cho hắn đau khổ chết đi ở hoang tinh vì bị hỗn loạn tinh thần lực.

Thẩm Ninh càng xem càng tức anh ách, cậu vẫn luôn cánh cánh cảnh cuối truyện ở trong lòng, cảm thấy cốt truyện thật là khó hiểu.

Đây chính là cục băng lớn cậu thích nha!

Bởi vậy, đây cũng là lý do đầu tiên để Thẩm Ninh quyết định đi tìm Lệ Cảnh Phong.

Lệ Cảnh Phong cúi đầu nhìn bé người cá đang ngoan ngoãn nằm trong ngực, thuộc hạ của hắn bước đến che ô cho hai người.

Hắn đem áo khoác của hắn bọc lên người bé nhân ngư, vì cậu mà che mưa che gió.

Hắn lại nhìn tiểu nhân ngư không nói lời nào mà nằm bên trong ngực, thầm nghĩ một thân lệ khí của hắn đã dọa sợ bé nhân ngư rồi sao?

Tuy rằng em ấy rất chủ động tìm đến hắn…..Nhưng mà dường như tất cả nhân ngư đều sợ hãi hắn! Tất cả nhân ngư trong trụ sở cũng đều như thế!

Nhưng hắn lại không nghĩ đến trường hợp, tiểu nhân ngư nằm trong l*иg ngực hắn đến là thích ý, thậm chí còn trở mình tìm vị trí thoải mái để nằm.

Trong lòng Lệ Cảnh Phong mềm nhũn.

Lúc này, nhân viên nuôi dưỡng bên trong trụ sợ không màng trời vẫn còn mưa mà chạy ra bên ngoài.

“Ngài dọa cậu ấy! Nhân ngư nằm trong l*иg ngực của người xa lạ sẽ bị kích động! Lúc nãy cậu ấy không nói lời nào là do quá sợ hãi! Nhân ngư khi rơi vào tình huống kích động, thân thể sẽ bị cứng đờ, không thể dộng đậy!”

Vừa dứt lời, Thẩm Ninh đang nằm trong lòng Lệ Cảnh Phong giật giật hai cái, nỗ lực tìm tư thế thoải mái nhất, còn đem cái đuôi to xinh đẹp cuốn lên trên cánh tay của Lệ Cảnh Phong.

Lệ Cảnh Phong: “…..”

Nhân viên trụ sở: “…..”

Lúc này, nhân viên nuôi dưỡng nhìn cái đuôi xinh đẹp cùng mái tóc vàng óng ả của Thẩm Ninh, trợn tròn mắt: “Nguyên soái, từ từ, trong l*иg ngực ngài chính là nhân ngư chạy trốn của trụ sở nhân ngư!”

“Đây là nhân ngư của trụ sở nhân ngư chúng ta”

Mấy nhân viên bên trong trụ sở nhân ngư chạy ra, hướng tới Lệ Cảnh Phong nói.

Lê Nhạc mang theo thủ vệ tiến trước một bước, lấy vũ khí nhắm ngay đầu bọn họ: “Không được bất kinh với nguyên soái.”

Từ trước tới nay lão đại đều cho đấm nhân viên nghiên cứ của trụ sở nhân ngư mặt mũi, đối với bọn họ khách khách khí khí, không nghĩ tới đám một sách này lại dám làm càn đến thế, làm ra hành động như vậy đối với nguyên soái!

Thật đúng là lão hổ không ra oai thì tưởng bọn hắn là hello kitty hết à.

Thật ra, thế nhân đều nói lão đại tàn nhẫn vô tình nhưng ở trong mắt Lê Nhạc, lão đại thật ra là một người rất tốt tính.

Trong quân đội, nếu tính tình không tàn nhẫn một chút thì làm sao có thể tọa trấn toàn quân? Đối với đám nghiên cứu viên yếu như sên này, lão đại còn chưa bao giờ đối sử thô thiên nữa đấy nhá!

Sắc mặt Lệ Cảnh Phong lạnh xuống: “Có đúng không? Nhưng bây giờ cậu ấy là nhân ngư của tôi.”

“Đây chính là nhân ngư do căn cứ nhân ngư nuôi lớn…..”Nhân viên nuôi dưỡng nói, dường như hắn đã tìm được chứng cứ nào đó, hưng phấn nói, “Đúng rồi, trên người các nhân ngư có đánh số!”

Vừa nói, nhân viên nuôi dưỡng vừa đi tới kiểm tra tay Thẩm Ninh.

Thẩm Ninh đang rúc trong khuỷu tay cục băn lớn của cậu đến là thoải mái thì liền cảm giác được có người sờ tay cậu.

Dù không hiểu rõ cụ thể họ đang nói cái gì nhưng cậu vẫn hiểu được đai khái chuyện gì đang xảy ra, đối phương muốn chứng minh cậu là nhân ngư của trụ sở nhân ngư!

Cậu không muốn bị bắt đi thêm lần nữa đâu!

“A, đừng có chạm vào tôi!”

Thẩm Ninh nhíu mi đầy phiền chán, thế là cậu đem cả hai tay của bản thân vói vào trong l*иg ngực Lệ Cảnh Phong!

Toàn bộ thân cá đều gắt gao dán chặt vào ngực Lệ Cảnh Phong, tay cậu sờ một cái liền sờ tới đường công cơ bắp rõ ràng của chủ nhân nhà mình, cơ ngực có hơi phập phồng.

Được người đàn ông này ôm rất ấm áp, cánh tay cũng rất to, lực ôm cũng rất ổn định, Thẩm Ninh nằm nhoài trong l*иg ngực của hắn, thẩm thụ cái đuôi đang được Lệ Cảnh Phong nâng lên, vảy nơi ấy không khỏi có chút nóng lên.