Chương 4: Omega ngu xuẩn / Mất ngủ

Có lẽ là bởi vì tâm trạng dao động lớn, tuyến thể vốn một màu trắng đã ửng đỏ lên, tuyến thể yếu ớt cũng có chút hơi nhô lên. Alpha nhìn thấy rồi, vô thức buông khẽ động tác của mình.

Vừa dán xong miếng ngăn cách pheromone, mùi pheromone quấy nhiễu kia quả nhiên ít đi không ít, bằng không alpha cũng không thể nào cam đoan, omega ngu xuẩn này ngày mai còn có thể đi ra khỏi căn phòng này được hay không.

Cảm giác được phía sau cổ có gì đó khác thường, omega vừa nấc vừa đưa tay lên sờ, vừa sờ lên liền sờ thấy miếng dán ngăn cách nhỏ kia. Cậu nấc lên một tiếng, sau đó dùng đôi mắt sưng đỏ của mình, hỏi:

“Đây là cái gì?”

Alpha giống như không muốn trả lời câu hỏi không chút trí tuệ này, câu hỏi này theo như hắn thấy là một sự lãng phí thời gian.

“Không khóc nữa?”

Alpha liếc nhìn cậu ta một cái, lạnh lùng nói.

“Không khóc nữa.”

Omega vùi mặt vào con búp bê thỏ, rầu rĩ thừa nhận,

“Quá mệt rồi, khóc không nổi nữa.”

Alpha:

“???”

“Em tức giận rồi, em vừa mới bị anh chọc tức mà khóc, cho nên anh phải dỗ dành em!”

Omega lại ngẩng đầu lên khỏi con thỏ bông một lần nữa, để lộ ra một nửa khuôn mặt.

Alpha cảm thấy đau đầu mà day day lông mày, ngày mai hắn còn có rất nhiều việc phải làm, còn phải tìm nhà cho tên ngốc này, thật sự không có sức lực cùng cậu ta ở đây đùa giỡn. Alpha bây giờ coi như đã tin rồi, nếu bây giờ hắn không đồng ý, cậu tổ tiên này sợ rằng có thể khóc cho đến sáng sớm mai.

Vì vậy, là một alpha, sống hơn hai mươi tám năm chưa bao giờ chấp nhận thua cuộc, trong đêm đầu tiên của cuộc sống hôn nhân, chịu thua trong tay omega của mình.

Hắn không mấy tình nguyện mà hừ một tiếng, cố gắng giữ lấy nguyên tắc đại trượng phu cần phải rộng lượng, khẽ gật đầu.

“Tối mai anh phải uống canh em nấu, phải uống một chén lớn!”

Omega giơ lên một ngón tay từ trong tay áo ngủ nhung của mình và lắc lư trước mặt alpha.

“Canh em nấu thật sự rất ngon đấy!”

Vào giờ phút này alpha thật sự là cạn lời rồi, hắn nhìn thấy cả người của omega cả đều ở sát bên mép giường, sắp rơi xuống đất tới nơi, mà vẫn hồn nhiên không phát giác ra, mà chỉ một mực giới thiệu canh của bản thân, không biết vì sao mà lại có chút buồn cười.

Omega nói liên miên một hồi trên mặt cũng dần hiện lên nụ cười, giống bộ dạng sau cơn mưa trời lại nắng vậy. Vừa rồi bởi vì rơi lệ, trong mũi của omega còn đầy nước mũi, giờ phút này khi vui vẻ, trong thời khắc không để ý đến một bong bóng nước mũi liền phồng ra.

Tách một tiếng, bong bóng nước mũi vỡ ra.

Alpha nhìn Omega đỏ mặt ngượng ngùng mà che đi chiếc mũi của mình, dùng sức nhắm chặt mắt lại, sau đó giống như đã thỏa hiệp vậy, cánh tay dài vươn ra, đem cả người omega ôm vào trong lòng mình.

“Bây giờ, đi ngủ! Không được nói chuyện nữa!”

Hắn nói một cách nghiêm túc.

Bên ngoài vẫn còn có tiếng sấm sét, omega đem con thỏ bông đặt ở giữa hai người bọn họ, cọ cọ vào ngực của alpha.

“Thật đấy...anh muốn ăn cái gì, sau này em đều có thể nấu cho anh...”

L*иg ngực của alpha rất ấm áp, mặc dù không thể ngửi được pheromone của alpha, nhưng trong vô thức lại khiến cho omega cảm thấy rất an tâm. Cậu rất nhanh đã đi vào giấc mơ, trước khi đi vào giấc ngủ, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ, bỗng nhiên nhớ tới bản thân còn có một chuyện rất quan trọng còn chưa làm.

Omega vẫn nhắm mắt, mơ mơ màng màng mà ngẩng đầu lên, đặt một nụ hôn mang theo mùi cam lên cằm alpha.

“Ngủ ngon, ông xã.”

Cậu lẩm bẩm nói, sau đó hoàn toàn rơi vào trong giấc mộng.

Cậu có thể ngủ được rồi, nhưng alpha đã bị cậu làm cho không thể ngủ được nữa.

Mất ngủ chưa bao giờ xuất hiện ở trong cuộc sống trước đây của alpha, nhưng đêm nay hắn ôm omega có cơ thể mềm mại và nóng ran này trong vòng tay của mình, lần đầu tiên mất ngủ.

Điều này khiến cho trong lòng hắn rung lên tiếng chuông báo động lớn, càng thêm kiên định ý nghĩ ngày mai hắn phải đem người đang nằm trong lòng đưa đến chỗ khác sống.

Nhưng đó cũng là chuyện của ngày mai, và alpha đối với chuyện này đã có một sự nhận thức rõ ràng.

Bỏ đi, tối nay cố gắng ngủ lấy một chút đi, alpha nghĩ, coi như trong lòng có một quả cam bị lò vi sóng làm nóng lên vậy.