Chương 17: Thiếu nợ.

"Tất nhiên, trở về sẽ làm cho ngươi nếm thử." Mộc Ngôn cười nói, chỉ chốc lát đã đem nấm ăn được ở xung quanh hái hết.

"Kí chủ đã tìm được một loại nguyên liệu, còn chín loại nữa là có thể thăng cấp." Ngũ Hào hưng phấn nói, hơn nữa rất mong chờ được ăn nấm.

Vận may của Mộc Ngôn hôm nay rất tốt, sau khi tìm được nấm cậu lại tìm thấy một loại rau mà mình quen thuộc – rau dền.

Mộc Ngôn và Ngũ Hào đối với thu hoạch hôm nay rất hài lòng.

"Ngôn Ngôn, Ngôn Ngôn, chúng ta nhanh lên một chút về nhà nấu ăn." Ngũ Hào chờ không nổi muốn trở về, phải biết rằng, nó đã rất rất lâu rồi chưa được ăn đồ ăn ngon, nó thèm gần chết rồi.

Sau khi về đến nhà, Mộc Ngôn liền đem hết tất cả nấm mang đi rửa sạch sẽ.

Nhưng có rắc rối rồi.

Con người nơi đây chưa bao giờ nấu gì ngoài bột dinh dưỡng, vì thế mọi dụng cụ nấu ăn này đó đều không có.

Bếp lò còn tàm tạm, cậu có thể ở trong sân dựng một bệ bếp đơn giản, dùng củi để nhóm lửa, nhưng nấu cơm dùng nồi chén gáo bồn linh tinh tương đối khó làm.

Ngũ Hào nhìn Mộc Ngôn sầu vì đồ làm bếp, lại nhìn rau dền cùng nấm đã được rửa sạch sẽ, nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt. Trên khuôn mặt lông nhung nhỏ nhắn tựa hồ đang rối rắm gì đó, cuối cùng như hạ được quyết tâm, nói với Mộc Ngôn: "Ngôn Ngôn, trong hệ thống có bộ dụng cụ làm bếp, nhưng yêu cầu phải lấy tích phân ( điểm tích luỹ) để đổi, kí chủ hiện tại cấp 0, không có cách nào đổi. Nhưng hệ thống có thể cho ngài mượn sử dụng, chờ sau này kí chủ có tích phân có thể dùng điểm đó để trả."

Mộc Ngôn nghe vậy, hỏi "Làm thế nào để có tích phân?"

"Về sau hệ thống sẽ lần lượt thông báo một ít nhiệm vụ nhỏ, sau mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được tích phân, tất nhiên, việc kí chủ nấu ăn cũng sẽ có tích phân, tuy rằng tích phân ít nhưng mà làm càng nhiều tích phân sẽ càng nhiều." Ngũ Hào giới thiệu tỉ mỉ kỹ càng.

Mộc Ngôn nghĩ nghĩ, nếu về sau nấu ăn cũng có thể đổi được tích phân, như vậy có tích phân hẳn là cũng không quá khó khăn, hiện tại có thể đổi dụng cụ làm bếp, vì thế lập tức gật gật đầu nói: "Có thể."

Nhưng mà Ngũ Hào lại không có vui vẻ lên, ngược lại mang theo tia mất tự nhiên, yếu ớt bổ sung nói: "Nhưng mà..... Sau này phải dùng gấp năm lần tích phân để trả."

Nói cách khác, hiện tại nếu dùng 100 tích phân lấy đồ làm bếp thì sau này cậu phải trả 500 tích phân, ngẫm lại chính là tương đối hố, cho nên Ngũ Hào thực lo lắng sau khi Mộc Ngôn nghe xong sẽ cự tuyệt.

Trong chớp mắt Mộc Ngôn trầm mặc, Ngũ Hào liền khẩn trương nhìn chằm chằm cậu, sau đó lại nghe được Mộc Ngôn nói: "Đem dụng cụ làm bếp ra đi."

Ngũ Hào rốt cuộc buông tâm, lập tức vui vẻ mang dụng cụ làm bếp ra, hơn nữa khó được một lần giảng giải một ít công năng cùng công dụng của dụng cụ làm bếp, chỉ là Mộc Ngôn giờ phút này tâm tư đều đặt trên đồ ăn cậu sắp làm, không để ý được Ngũ Hào giải thích lắm.

"Ngũ Hào, hệ thống có gia vị hay không?" Mộc Ngôn trực tiếp hỏi, sau khi có được dụng cụ làm bếp, cậu liền nghĩ về sau thiếu thứ gì liền hỏi trực tiếp Ngũ Hào.

Quả nhiên Ngũ Hào liền đáp: "Cũng giống như dụng cụ làm bếp, về sau phải dùng gấp năm lần tích phân để trả."

"Vậy đưa tôi một ít muối đi." Mộc Ngôn nghĩ nghĩ nói.

Muối là gia vị dùng để xào rau, những thứ khác về sau có thể vào rừng rậm để tìm kiếm thứ có thể thay thế hoặc dùng tích phân để đổi.

Ngũ Hào đem một túi muối nhỏ đưa cho Mộc Ngôn, sau đó Mộc Ngôn liền bắt đầu dựng một bệ bếp đơn giản, chuẩn bị nấu ăn.

"Ngôn Ngôn, chỉ có đồ ăn không có món chính thì phải làm sao bây giờ? Hệ thống còn có bột mì, gạo, cậu có muốn hay không?" Ngũ Hào hỏi.

"Tạm thời không cần." Mộc Ngôn nói, cậu đã nợ không ít tích phân, nếu còn tiếp tục chỉ sợ về sau rất khó trả.

Ngũ Hào nghe vậy, có chút thất vọng, gục đầu xuống, quanh thân bao phủ hơi thở ưu thương.

•~~~•~~~•~~~•~~~•~~~•