Chương 34: “Hiện Tại Hoàng Thượng Nghỉ Ở Lãm Nguyệt Hiên, Chỗ Trang Tiệp Dư.” (2)

Nhất định nàng không biết chính mình lúc này khiến người khác yêu thích nhường nào. Nàng nói đúng, hắn hẳn là để người tốt ở trong lòng, trong 20 năm qua, nàng chính là người thuần túy nhất mà hắn gặp được, người tốt đẹp nhất như vậy nên để ở trong lòng.

“Hoàng Thượng?” Trang Thư Di thấy Tiêu Thừa Dập nhìn mình ngẩn ngơ liền gọi nhẹ một tiếng.

Tiêu Thừa Dập lấy lại tinh thần, cẩn thận thả hoa mẫu đơn xuống, dịu dàng hỏi: “Tuệ Tuệ nói rất đúng, hoa vốn dĩ đều sẽ tàn, nhưng đã nở là được, quá trình quan trọng hơn kết quả.”

“Hả?” Trang Thư Di nhất thời không rõ vì cái gì mà Tiêu Thừa Dập nói như vậy, quá trình gì, kết quả gì.

“Không có gì, khen nàng đó.” Tiêu Thừa Dập thấy nàng khờ khạo, cười mỉm nói.

Tiêu Thừa Dập nhìn quanh khuê phòng của Trang Thư Di, tuy hơi nhỏ hẹp, cũng hoàn toàn không lịch sự tao nhã lắm, nhưng chỗ nào cũng mang phong cách của Trang Thư Di. Trên rèm trướng treo tơ lụa với hoa bằng sợi tơ điểm xuyết, trên bàn trang điểm đặt cây trâm tự nàng làm, trên cái chậu trồng hoa có con bướm mà nàng làm…

Nếu có thể nhìn trộm trái tim nàng, vậy nhất định đó là chỗ an bình nhất thế gian.

Xuân Tuyết bưng trà tới, Tiêu Thừa Dập và Trang Thư Di ngồi xuống uống trà.

“Nếu đổi cung uyển cho Tuệ Tuệ, nàng muốn cung như thế nào?” Tiêu Thừa Dập nhấp ngụm trà rồi hỏi.

“Lại muốn đổi sao?” Trang Thư Di kinh ngạc nói.

Tiêu Thừa Dập bật cười: “Nàng không cảm thấy nơi này quá nhỏ sao, không phù hợp với thân phận tiệp dư của nàng, hơn nữa, cũng cách xa An Thái Điện.”

Trang Thư Di nghĩ, trước đó không lâu nàng chỉ là một tài tử nhỏ nhoi, cùng rất nhiều tài tử khác sống chung trong Bắc Uyển.

“Thần thϊếp không câu nệ ở chỗ nào, nghe Hoàng Thượng.” Trang Thư Di nói.

Tiêu Thừa Dập nhấp ngụm trà, nhẹ gõ ngón tay trên bàn trà, trong lòng nghĩ nên đổi cung nào cho Trang Thư Di. Dựa theo ý của hắn, lần này thay đổi thì trong thời gian ngắn sẽ không đổi nữa… cho dù có lên vị trí cao hơn. Tiêu Thừa Dập đã nghĩ đến nơi thích hợp, chẳng qua chỗ đó vốn là cung uyển của Lư Quý phi mà phụ hoàng sủng ái nhất, bên trong xảy ra quá nhiều chuyện, còn thấy không ít máu, Lư Quý phi cũng có kết cục thê thảm.



Nghĩ vậy, Tiêu Thừa Dập cười chua chát, hoàng cung trải qua mấy triều, trong hậu cung, làm sao có thể tránh được chỗ nào không đổ máu chứ. Cho dù là máu vương trên An Thái Điện cũng đã xảy ra vài lần, chẳng phải chính mình cũng ở đấy sao.

“Tuệ Tuệ cảm thấy Ngưng Tụy Cung thế nào?” Tiêu Thừa Dập hỏi.

Trang Thư Di còn không biết Ngưng Tụy Cung ở đâu, chỉ cười nói: “Hoàng Thượng nói tốt là được, thần thϊếp không câu nệ, ở đâu cũng thế.”

Ở bên cạnh Cao Lương ngầm hiểu rõ, tính toán phải bố trí quét tước Ngưng Tụy Cung một lần nữa, Hoàng Thượng cho Trang tiệp dư ở Ngưng Tụy Cung, ân sủng này đúng là ngập trời, tương lai Trang tiệp dư làm Quý phi là điều không thể bàn cãi.

Tiêu Thừa Dập liếc nhìn Cao Lương một cái, không cần ra lệnh, Cao Lương đã hiểu ý, tức khắc lui hai bước, đi an bài việc ở Ngưng Tụy Cung.

“Vậy Ngưng Tụy Cung đi, lần này dọn qua đó, trong thời gian ngắn sẽ không chuyển nữa.” Tiêu Thừa Dập cười nói, chỉ có Phượng Nghi Cung của hoàng hậu mới có thể so bì với Ngưng Tụy Cung.

Trang Thư Di không biết dọn tiến vào Ngưng Tụy Cung có ý nghĩa gì, nhưng trong lòng hai cung nữ lại hiểu rõ, hai người quả thực hơi choáng váng, ngày tháng phú quý thật sự đã đến bên chủ tử của bọn họ.

Trang Thư Di ăn nhiều cơm trưa ăn, nàng lại có thói quen ngủ trưa, lúc này thấy căng cơ bụng chùng con mắt, đôi mắt dần dần híp lại, tiếng nói chuyện cũng càng nhẹ càng êm ái, nhìn bộ dáng nàng như vậy, Tiêu Thừa Dập cũng có cảm giác buồn ngủ.

Tiêu Thừa Dập phất tay cho đám cung nhân hầu hạ lui xuống.

“Hử?” Trang Thư Di mơ mơ màng màng, nhìn đám cung nhân lui xuống mà mở miệng tự hỏi.

Tiêu Thừa Dập tiến lên bế nàng lên, đi đến mép giường hạ xuống.

“Hoàng Thượng?” Trang Thư Di hơi tỉnh táo lại.

“Ngủ đi.” Tiêu Thừa Dập nói, buông màn lụa, tự cởi y phục…

Trang Thư Di hơi sững sờ, ban ngày ban mặt, Hoàng Thượng sẽ không thị tẩm nàng chứ?

“Tuệ Tuệ suy nghĩ cái gì, muốn ta cởi cho nàng sao?” Tiêu Thừa Dập nói.



Trang Thư Di chớp mắt, cởi trang phục đầu bếp trên người ra……

Trong khoảnh khắc Tiêu Thừa Dập ôm Trang Thư Di trong tay, không nhịn được mà hắng một tiếng thoải mái, mí mắt cũng trở nên nặng nề, chìm vào giấc ngủ còn sớm hơn cả Trang Thư Di đang lo lắng bị thị tẩm.…

Trong Ý Hòa cung, tiểu thái giám lại tới bẩm báo lần nữa, nói: “Thái Hậu nương nương, Cao công công đang sai người quét tước Ngưng Tụy Cung, tựa hồ là muốn thưởng cho Trang tiệp dư cư trú.”

“Ngưng Tụy Cung?” Thái Hậu nhíu mày, tức khắc nhớ tới rất nhiều chuyện cũ.

Qua hồi lâu, Thái Hậu mới nói: “Ai gia đã biết, lúc này Hoàng Thượng ở đâu?”

Tiểu thái giám cảm thấy giọng nói của Thái Hậu lạnh lùng, không dám đáp lời, lúc trước tới bẩm báo nói Hoàng Thượng cùng Trang tiệp dư ở Ngự Thiện Phòng cùng Thiên vị hiên, hình như Thái Hậu đã không vui, vì vậy liền run rẩy nói: “Lúc này Hoàng Thượng nghỉ ở Lãm Nguyệt Hiên, chỗ của Trang tiệp dư.”

Thái Hậu nghe được lời này, mày càng nhíu chặt, hỏi: “Như Tĩnh đâu.”

Thái giám đáp lời: “Khúc cô nương vẫn luôn ở An Thái Điện, Hoàng Thượng không để nàng đi theo.”

Thái Hậu trầm mặc mấy nhịp thở, sau đó nghiêng tai hỏi cung nữ bên người: “Ta nhớ rõ Trang tiệp dư là người của phủ Trường Thanh Hầu nhỉ?”

“Vâng, có điều khi còn nhỏ bị bắt cóc, trước khi vào cung mới được tìm về.” Cung nữ đáp.

Thái Hậu gật đầu nhẹ đến mức khó có thể nhận ra, phất tay cho thái giám lui xuống.

Hoàng Hậu là người vô dụng, lúc trước bảo nó đi tra Trang tiệp dư mà chẳng tra được cái gì, còn nói ả ta thật thà, hiện giờ xem như chưa chắc. Biết hầu hạ, có thể khiến Hoàng Thượng ăn nhiều đương nhiên là chuyện tốt, nhưng có thể mê hoặc Hoàng Thượng đến như thế, tuyệt đối không phải là chuyện tốt, hay là học được thủ đoạn bỉ ổi vô nhân tính gì ở dân gian rồi.

Thái Hậu ngoắc tay với cung nữ đứng bên cạnh, cung nữ cúi người: “Thái Hậu……”

Thái Hậu nói mấy câu ở bên tai cung nữ, cung nữ liên tục gật đầu, sau khi được dặn dò liền rời đi.