Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Tang Thi Sợ Xã Hội Bị Bắt Ra Ngoài

Chương 396

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thẩm Tu Trạch cũng không có hỏi thăm về tình hình cụ thể của thành phố Bạch Trạch, nhưng tòa nhà y tế là một tòa nhà mang tính bước ngoặt của thành phố Bạch Trạch, là nơi lưu trữ nhiều loại thuốc mới được phát minh trong nhiều năm qua, các hội nghị y tế và lễ trao giải khác nhau được tổ chức ở đó. Đối với người dân ở thành phố Bạch Trạch mà nói, đó là một nơi đặc biệt thiêng liêng.

"Con còn nhớ rằng có một người tên là giáo sư Trương ở viện nghiên cứu trước đây không?"

Thẩm Tu Trạch không chút do dự: “Con không biết.”

‘’Ông ta chính là thanh niên hai mươi tuổi bị hói đầu, khi còn nhỏ con còn gọi người ta là ông lão, bị ba con đánh cũng chết sống không đổi xưng hô.’’

Thẩm Tu Trạch: “...Có ấn tượng, nhưng mà, cũng đừng nói về quá khứ đen tối của con ở đây.”

"Ông ta tên đầy đủ là Trương gì gì đó, mẹ cũng quên mất rồi. Dù sao sau ngày tận thế, gần như tất cả các nhà nghiên cứu khoa học còn sống đều sẽ nghiên cứu vắc xin tang thi. Chỉ có nghiên cứu của ông là có tiến triển."

"Thế không phải khá tốt sao?"

Mẹ Thẩm lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Phương hướng nghiên cứu của chúng ta là làm thế nào để khôi phục những người đã trở thành tang thi về trạng thái ban đầu, cũng như làm thế nào để ngăn chặn những người chưa trở thành tang thi bị lây nhiễm. Nhưng những gì ông ấy nghiên cứu đều thông qua kí©h thí©ɧ não bộ điều khiển hành động của tang thi, vốn dĩ mọi người đều rất vui vẻ, bởi vì điều này ít nhất sẽ cho phép tang thi trong thành phố Bạch Trạch rời đi, đồng thời ngăn chặn chúng làm hại con người. Tuy nhiên, giáo sư Trương lại không muốn, hắn đem chính thành quả của mình trốn ra ngoài viện nghiên cứu. Hiện tại hắn đang điều khiển một lượng lớn tang thi trong thành phố Bạch Trạch, rồi trở thành lão đại của bọn chúng. Thật là, hắn đã bốn mươi tuổi rồi, đầu thì chẳng còn mảnh tóc nào, cư nhiên hắn lại nói muốn khống chế và chinh phục tang thi trên toàn thế giới, Tu Trạch lúc 5 tuổi cũng không ngây thơ như vậy. Bây giờ hầu hết khu vực của thành phố Bạch Trạch đều bị hắn kiểm soát rồi. Hắn còn nghiên cứu ra các loại tang thi kỳ kỳ quái quái để bảo vệ tòa nhà y tế, căn bản không thể vào trong.”

Sau khi nghe lời phàn nàn của mẹ Thẩm, Ô Đóa với đôi mắt lấp lánh quay sang nhìn Thẩm Tu Trạch.

Đối với họ mà nói, việc mà có thể giải quyết bằng vũ lực đều không thành vấn đề.

Nếu giáo sư Trương kia có thể điều khiển tang thi, thế thì chỉ cần tiêu diệt tất cả tang thi.

Lâm An nhìn về phía Thẩm Tu Trạch, cậu cũng muốn nhanh chóng tìm ra thuốc để chữa khỏi cho bà Ô. Nếu không biết khi nào ba Thẩm Tu Trạch sẽ về, vậy có thể đi con đường thuận tiện hơn, trực tiếp đi đến tòa nhà y tế lấy thuốc là xong.

Khi biết con trai và con dâu, không phải, con rể sẽ đến tòa nhà y tế, Nhiễm Thanh đã cố gắng hết sức để khuyên can, thậm chí còn đưa thiên thạch cho người khác nghiên cứu trước.

Bà không muốn con trai mình vừa trở về đã phải đi chịu chết, tang thi ở đó đã bị đột biến, cho dù có dị năng cũng rất khó đối phó, tốt nhất là nên bàn bạc kĩ hơn.

Thậm chí bà còn đưa đứa con trai bướng bỉnh của mình đi xem tang thi mà họ bắt được. Con tang thi bị nhốt trong một căn phòng kính, với tứ chi dài ngoằng màu xám, đứng bên trong như một con nhện bốn chân, khi ngửi thấy mùi có người đang đến, con nhện tang thi trong phòng kính gầm gừ, nhảy nhót điên cuồng, thậm chí còn dùng tứ chi trèo lên vách kính nhẵn bóng, trông cực kỳ táo bạo.

"Mẹ đoán gã Trương đã kết hợp tang thi với một số tế bào động vật. Các loại tang thi đột biến trong tòa nhà y tế đều có đặc điểm của con người và động vật, tính tình còn hung bạo hơn tang thi bình thường. Tang thi này cũng là ba con vất vả lắm mới bắt được đó."

Thẩm Tu Trạch nhìn tang thi nhảy nhót bên trong, đột nhiên hỏi: “Trên đầu tang thi là cái gì vậy, tang thi mà cũng cần đội mũ bảo hiểm?”

Đầu của con tang thi đội một chiếc mũ kim loại, đã cũ và mòn, thậm chí không còn là hình tròn thông thường nữa, trông rất quái dị.

Lâm An đã muốn hỏi đã lâu, nhưng lại không dám hỏi.

"Đó là do giáo sưTrương phát minh ra. Sau khi bôi lên tang thi, hắn có thể điều khiển hành động của chúng. Tuy nhiên, viện nghiên cứu chúng ta đang ở hiện tại được thiết chế, tín hiệu bị chặn, ông ấy không thể điều khiển được. Cũng phải nói, cái mũ này trông xấu quá, lần đầu mẹ nhìn thấy cũng nghĩ vậy.”
« Chương TrướcChương Tiếp »