Chương 401

Vô số tang thi đầu đội mũ kim loại, ngồi xổm trên mặt đất, một tay cầm búa, tay kia cầm một mảnh kim loại không ngừng đập, khối kim loại trong tay một số tang thi đã thành hình.

Là mũ giáp.

Thảo nào xấu như vậy, mỗi cái đều không giống nhau, thì ra đấy là cách chúng được tạo ra.

Tang thi càng ăn nhiều người, thể chất càng tốt, tuy nhiên những tang thi trong bãi đậu xe dưới lòng đất này đều xanh xao gầy gò, trên người chỉ còn lại một nhúm xương, tóc và thân thể đầy bụi bẩn. Mặt không biểu cảm máy móc múa may cây búa, một cái mũ giáp thành hình, ngay sau đó là làm cái tiếp theo, hoàn toàn không có thời gian để nghỉ ngơi.

Quả thực chính là những con tang thi đáng thương bị lão bản lòng dạ hiểm độc chộp tới làm công.

Chế độ làm việc 24/7, cả năm không nghỉ, thậm chí tiền lương hay cơm ăn cũng không có.

Quá thảm.

Lâm An: “…” Không biết vì sao, đột nhiên cảm thấy một loại cảm giác buồn bã có thể đồng cảm.

Nếu cậu biến thành tang thi ở thành phố Bạch Trạch, có lẽ cậu cũng sẽ bị bắt làm việc ở đây.

Ngay cả Ô Đóa cũng không khỏi tỏ ra đồng tình: "Ừm, thành phố Bạch Trạch không có máy chế tạo kim loại sao? Dùng máy chế tạo mũ giáp chắc chắn sẽ nhanh hơn mà."

‘’Đúng, nhưng mà rất nhiều số đó đều đã bị hư hỏng gần hết rồi, còn có một số máy bị tổ chức dị năng giả mạnh mẽ chiếm giữ, những máy còn lại cũng không biết đang ở đâu. Những máy đó muốn sử dụng không chỉ cần điện, còn yêu cầu người hiểu biết về máy móc. Vào những lúc như thế này, tất cả các thiết bị điện, trong thành phố đều không thể sử dụng được. Viện nghiên cứu của chúng tôi có máy phát điện loại mạnh, còn có thiết bị quang năng, lại còn có dị năng giả hệ lôi nên không thiếu điện. Tòa nhà y tế được xây dựng cách đây gần một trăm năm, nhiều thứ bên trong đã rất cũ kỹ. Muốn làm cho máy móc hoạt động bình thường thì rất khó. Nhưng cách này đúng là không tồi. Tang thi sẽ không mệt mỏi hay chết vì kiệt sức. Sử dụng nó làm một lực lượng lao động không có gì tốt hơn, tên giáo sư Trương còn khá thông minh đấy."

Nhiễm Thanh tỏ vẻ khen ngợi.

Lâm An: "..."

Những tang thi này có thể hoạt động không ngừng nghỉ giống như một cỗ máy chuyển động vĩnh viễn, mặc dù cách này thực sự tốt, nhưng cậu luôn cảm thấy rất phức tạp.

Thẩm Tú Trạch quan sát chung quanh, phát hiện nơi này chỉ có số lượng lớn tang thi chăm chỉ, khó trách hắn cảm thấy số lượng tang thi ở khu vực gần đây quá ít, tất cả tang thi đều ở đây rồi.

"Chúng ta đi trước đi. Những tang thi này tạm thời sẽ không nguy hiểm, có bọn họ ở đây cũng tốt. Ít nhất bọn họ cũng có công việc chính thức, không giống như đám tang thi bên ngoài đang lang thang nhàn rỗi."

Nhiễm Thanh giục mọi người nhanh chóng rời đi.

Lâm An cảm thấy mẹ Thẩm rất hài hước, nhưng mà, hẳn là cậu không được xem là một tang thi chơi bời lêu lổng đâu.

Chắc là không tính nhỉ.

Mấy người đang định rời khỏi chỗ này, đột nhiên phía sau họ trở nên im lặng bất thường.

Những âm thanh leng keng leng keng biến mất trong nháy mắt.

Vô số tang thi trong bãi đậu xe đang quay đầu lại nhìn, dùng đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào họ, như thể những công nhân đã tăng ca cả tháng trời nhìn thấy ông chủ của chúng.

Đôi mắt bọn họ chứa đầy ý định gϊếŧ người.

Bà nội Ô chú ý tới những ánh mắt sát khí đó, thậm chí còn quay đầu lại, hung hăng nói với lũ tang thi: "Chúng mày đang nhìn cái gì?"

Tất cả tang thi với ý định gϊếŧ người đều đứng dậy.

Vì sao dị năng của bà Ô lại mất hiệu lực vào lúc này chứ?

-----------------------------

Những tang thi đồng loạt đứng dậy, thân hình quá mức gầy gò của chúng lảo đảo tiến về phía bọn họ. Trong bãi đậu xe ngầm tối tăm, một nhóm lớn tang thi có vẻ ngoài dữ tợn đang tiếp cận mọi người như những ác quỷ muốn lấy mạng người.

Thẩm Tú Trạch hơi nheo mắt lại, theo lý mà nói, những tang thi này đều bị khống chế làm việc, cho dù dị năng của Ô bà nội mất đi hiệu lực, chúng cũng sẽ không tấn công con người.

Nhưng bây giờ, động tác của lũ tang thi quá nhịp nhàng, cảm giác không giống như chúng ngửi thấy mùi máu thịt của con người rồi muốn cắn nuốt cắn xé, mà giống như bị khống chế để tấn công họ.

Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt chợt dừng lại ở đâu đó, đó là một chiếc máy ảnh, một tia sáng đỏ nhạt đang nhấp nháy ở phía dưới máy ảnh.

Hóa ra bọn họ đã sớm bị phát hiện.

Thần kinh Nhiễm Thanh căng thẳng, nơi này quá nhiều tang thi, thực lực của bọn họ dù mạnh đến đâu cũng không thể chống đỡ được sự vây hãm của nhiều tang thi như vậy, đang định bảo mọi người nhanh chạy đi, lại phát hiện không có một ai di chuyển.