Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Tang Thi Sợ Xã Hội Bị Bắt Ra Ngoài

Chương 406

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tay chân bị kim loại trói buộc không thể thoát ra được, kim loại ở đây được làm bằng gì không biết, rất chắc chắn, bọn họ không có dị năng kim loại nên căn bản không thể trốn thoát.

Chờ đến khi giáo sư Trương cơm nước xong, chính là ngày tàn đời của bọn họ.

Hai người bị đưa vào một căn phòng, cách đó không xa có một chiếc giường, trên giường có một người máu me đầy người năm ở đó, dòng máu đỏ tươi theo mép giường chảy xuống, chảy xuống đất, thậm chí cả trên tường cũng bị bắn không ít máu.

Người trên giường thậm chí còn không thể nhìn ra hình người ban đầu nữa, cũng không biết anh ta đã phải chịu đựng loại tra tấn nào, nhìn qua như thế toàn bộ làn da của anh ta đã bị nổ tung.

Nhớ lại tiếng kêu thảm thiết vừa rồi, có lẽ chính là của anh ta.

Âu Dương Đông và Từ Phóng không đành lòng xem tiếp, bọn họ gϊếŧ rất nhiều tang thi, nhưng lại rất ít ra tay với con người, nếu như thật sự phải ra tay, thì người bị bọn họ gϊếŧ cũng vô cùng hung ác, hơn nữa còn cho đối phương một cái chết thống khoái, tra tấn tàn ác kiểu này đúng là quá biếи ŧɦái rồi.

Một số người khác còn nôn mửa ra, nhưng tình trạng còn thảm hại hơn, họ phải dọn dẹp sạch sẽ xác chết trên giường, rồi trải ga trải giường mới.

Những người này có vẻ cũng không thích ở đây, họ chịu đựng sự khó chịu rồi rời đi ngay sau khi hoàn thành công việc.

Từ Phóng vốn đã có chút sợ hãi trước địa điểm cảnh phim kinh dị này, nhìn thấy bọn họ định rời đi, anh ta lập tức la to lên.

"Đừng đi, nói không chừng nơi này còn có quỷ! Oan có đầu nợ có chủ, đừng tìm tôi, tìm mấy người kia kìa, đều là bọn họ làm hại các cậu đấy.’’

"Mọi người nhìn xem, những người này vừa nhìn đã biết không phải là người tốt. Tôi là một công dân tốt tuân thủ pháp luật, cả đời tôi chưa bao giờ làm điều gì xấu cả, tất cả đều là chuyện tốt hết, không giống bọn họ, chuyện xấu gì cũng làm rồi, các cậu muốn dẫn gì thì dẫn bọn họ đi.’’

"Cậu nhất định phải nhìn rõ người. Tôi và tên mập mạp bên cạnh đều là người tốt. Đi tìm mấy tên có diện mạo khốn nạn ấy, muốn báo thù thì phải đến tìm bọn hắn."

Cảm giác như Từ Phóng đang tự mình biểu diễn một vở kịch vậy.

Những người gần đó đang chuẩn bị rời đi nổi gân xanh trên trán, hận không thể cởi giày nhét vào miệng Từ Phóng, bị Từ Phóng hét lên như vậy, chân họ đều bắt đầu run rẩy.

Đừng tìm họ! Bọn họ cũng không gϊếŧ ai cả!

Đi tìm giáo sư Trương!

Đột nhiên, cánh cửa bên cạnh kêu cọt kẹt, một luồng khí mát thổi qua đầu nhiều người, như thể có thứ gì đó xuyên qua.

"A a a a!"

Những người này tự biết mình làm chuyện trái với lương tâm, lại bị Từ Phóng hù dọa như vậy, trên đỉnh đầu đột nhiên lạnh đi làm họ cho rằng thật sự có đồ vật không sạch sẽ xuất hiện, tâm lý phòng thủ lập tức sụp đổ, vừa lăn vừa bò bỏ chạy ra bên ngoài.

Từ Đạt kinh hãi: "...Đừng đi mà. Nhiều người náo nhiệt thì sẽ không sợ nữa, mau trở lại a a ~ ‘’

Âu Dương Đông: "Cậu mau câm miệng đi."

Nói nhiều quá làm gã cũng bắt đầu sợ rồi này.

Vừa dứt lời, mấy người vừa chạy kia lại quay trở về, chỉ lần này vẻ mặt của họ rất kỳ quái.

Khác với sự tức giận, đánh khinh và sợ hãi vừa rồi, lúc này trên mặt những người này đều nở nụ cười giống nhau, khóe miệng hơi cong, ánh mắt hoà ái, nhìn chằm chằm vào Âu Dương Đông và Từ Phóng.

Có cảm giác, rất hiền từ?

Âu Dương Đông không phải sợ hãi trước thi thể hay lời nói hồ ngôn loạn ngữ của Từ Phóng, màlà bị ánh mắt của những người này dọa sợ.

Mấy người có tướng mạo hung ác khinh người, đột nhiên mang theo nụ cười "hiền lành" nhìn họ, chậm rãi bước về phía họ, thậm chí còn giúp họ mở xiềng xích ra.

Người đứng đầu vừa rồi còn hung thần ác sác lại hiền từ nhìn hai người: ‘’Tôi lập tức tới cứu các cậu, các cậu nghe lời.”

Từ Phóng và Âu Dương Đông đồng thời rùng mình một cái.

Giúp với, đáng sợ quá!

Một người khác còn dùng tay sờ sờ vào đỉnh đầu có chút tóc không quá dài cũng không quá ngắn của Từ Phóng.

Da đầu Từ Phóng tê dại, anh cảm giác ngay cả đầu cũng không thể mất đi.

Những người này làm sao thế? Là cố ý giỡn họ à? Hay là trúng tà, thật sự rất đáng sợ.
« Chương TrướcChương Tiếp »