Chương 4.2: Bạn Cùng Phòng.

Chương 4.2: Bạn Cùng Phòng.

Nhưng hắn vẫn không tha cho cậu mà còn....

Làn da anh trắng bệch, trên người đầy những vết bầm tím, những dấu hôn mờ ám và những vết cắn. Khuôn mặt lúc này ướt đẫm vì nước mắt, Dương Kình khẽ thều thào, nhìn người trên mình bằng ánh mắt căm thù:

- Thằng chó... um...dừng... dừng...lại.. [ Phong Kình]

"Chát"

Chưa kịp nói xong câu, cảm giác mặt bị tát đến đau điếng, khoé môi tràn đến vị tanh, chắc đã chảy máu. Người bên trên tức giận, không nói gì, giáng thẳng cái tát vào mặt cậu. Hắn lại càng hung hăng tiến sâu vào sâu trong anh hơn, gia tăng tốc độ. Anh không chịu được khẽ rêи ɾỉ, hậu huyệt chưa bao giờ dụng vào đang chứa một côn ŧᏂịŧ cực đại, bây giờ anh bị hắn hung hăng chà đạp không chịu được mà chảy máu, nhỏ ra ga giường trắng sớm đã có vết nhàu. Không chịu khuất phục, anh cố gắng dùng chút sức lực còn lại cất tiếng, giọng đã khàn đặc:

- Tao...hận...mày,thằng chó... nhất định...tao sẽ thoát khỏi đây ! [ Phong Kình]

Lúc này, cơn giận của Dương Vũ đã đạt đến đỉnh điểm, hắn bóp cổ cậu, gằn giọng lạnh băng trầm thấp của mình

- Muốn trốn khỏi đây à, không dễ đâu! [ Dương Vũ]

Nói xong, hắn bỏ tay khỏi anh, trên cổ lại thêm vết hằn dấu tay, anh khó khăn hít lấy không khí, chưa kịp điều chỉnh hơi thở, bỗng cậu thấy hắn rút cự vật khỏi người mình. Tưởng như đã kết thúc, nhưng không ngờ người kia bỗng nâng hai chân anh đặt lên vai. Hắn nhằm nơi sâu nhất của anh và đâm vào một cách mạnh bạo, sau đó lại rút ra rồi nhằm nơi đó mà đâm liên tiếp với tốc độ kinh người, máu từ hậu huyệt lại chảy ra không ngừng. Anh không nhịn được đau đớn mà nước mắt lăn dài trên má, miệng rêи ɾỉ kêu la.

- A...a...a...

Hắn không ngừng luận động trong cơ thể anh, vừa thúc hắn vừa lên tiếng:

- Muốn trốn hả? Hả? Nói! Trốn không? Nói đi? Nói?

Vừa hỏi hắn vừa thúc với lực mạnh, không ngừng ở đó, còn đánh liên tiếp vào mông anh . Mông lúc này đã hằn dấu tay đỏ ửng, đau đớn nhưng cậu không hề phát ra một tiếng nào, môi cố cắn chặt đến chảy máu để không phát ra tiếng rên. Bị hành động này của anh mà hắn tức giận, hắn lật ngược người anh lại, tiếp tục tiến vào trong hậu huyệt đã đầy máu loang lổ. Anh lúc này không chịu nổi, ngất đi. Dương Vũ thấy vậy, vẫn không dừng lại, tiếp tục cho đến khi thoả mãn bắn vào trong người cậu mới thôi, rồi dùng nút trai trận tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại mặc đồ cho cậu rồi đưa về phòng kí túc. Hình ảnh anh bị hắn thao đã được quay lại hết.