Chương 52: Đừng có chọc đầu bếp

Phong Sóc nheo đôi mắt phượng sắc bén, nhìn về phía Hình Nghiêu.

Hình Nghiêu chắp tay thưa: "Người Đột Quyết tấn công Đinh gia thôn vào buổi chiều."

Trì Thanh kinh ngạc, sắc mặt Phong Sóc cũng lập tức trở nên khó coi, tại sao người Đột Quyết lại đột nhiên ra tay vào ban ngày ban mặt?

Hắn hỏi: "Đinh gia thôn còn ai sống sót không?"

Hình Nghiêu lại nói: "Không có ai thương vong."

Nghe vậy, Phong Sóc và Trì Thanh đều khẽ giật mình.

Người Đột Quyết tấn công thôn làng, chắc chắn sẽ cướp bóc gϊếŧ người, tàn sát cả làng cũng không phải là không thể, sao có thể không có ai thương vong, trừ phi dân làng đã được sơ tán trước.

Trì Thanh vội vàng giục Hình Nghiêu: "Ngươi nói chuyện đừng có úp úp mở mở nữa, dân làng Đinh gia thôn hiện giờ đang ở đâu?"

Lúc này Hình Nghiêu mới nhận ra lời mình nói có chút giấu đầu hở đuôi, vội vàng nói: "Hơn ba trăm người Đinh gia thôn đều đang ở ngoài thành Tây Châu, công tử nhà Lục đại học sĩ đi ngang qua Đinh gia thôn, phát hiện có điều bất thường ở vùng phụ cận, đã dẫn theo toàn bộ dân làng bỏ làng chạy trốn, mới thoát được một kiếp nạn."

Trong mắt Phong Sóc lóe lên tia kinh ngạc, hỏi: "Lục Lâm Viễn sao?"

Hình Dao đáp: "Chính là hắn, Lục công tử hiện đang ở ngoài đại doanh Tây Châu, chủ tử có muốn gặp không?"

"Hai cha con Lục gia này cũng thật thú vị, lão tử thì sợ hãi liên quan đến bổn vương, tiểu tử lại chủ động nhúng tay vào." Trong mắt Phong Sóc hiện lên vẻ thích thú, "Dẫn hắn ta vào đây."

Hình Nghiêu khom người lui ra khỏi lều lớn.

Trì Thanh nói: "Hành động của Lục công tử lần này, giống như muốn lấy ba trăm mạng người của Đinh gia thôn làm vật tiến thân, đầu quân vào dưới trướng của ngài."

Nghe vậy, Phong Sóc nhìn vị trí kinh thành trên bản đồ, đôi mắt phượng hẹp dài lóe lên tia sáng âm u, ánh chiều tà xuyên qua tấm rèm được vén lên một nửa, chiếu lên khuôn mặt tuấn tú của hắn, không hề có chút ấm áp nào: "Kinh thành có tin tức gì về Lục gia không?"

Trì Thanh như nhớ ra chuyện gì thú vị, nói: "Lục đại học sĩ công khai chỉ trích tân đế trong triều, sa vào nữ sắc, không phân biệt trung gian, xem mạng sống của bách tính như trò đùa, còn đập đầu vào cột ở Kim Loan điện để can gián. Khiến tân đế tức giận, tuy rằng Lục đại học sĩ được cứu sống, nhưng lại hoàn toàn mất đi sự sủng ái, hiện tại bị phạt bổng lộc nửa năm, đóng cửa tự kiểm điểm."

"Trong kinh thành có lời đồn, nghe nói Lục công tử vốn là thanh mai trúc mã với thứ nữ Khương gia, nhưng bởi vì khác biệt đích thứ, bị lão phu nhân trong nhà ép đính hôn với đích nữ Khương gia. Sau đó, thứ nữ Khương gia nhập cung, tân đế đối với đoạn tình cảm cũ của hắn và thứ nữ Khương gia vẫn còn vương vấn, Lục công tử đột nhiên bị giáng chức đến Tây Châu, ước chừng cũng có liên quan đến chuyện này."

Ánh mắt Phong Sóc hơi trầm xuống, thốt ra một câu "Thảo nào".

Lục đại học sĩ là một vị trung thần, nhưng tính tình quá cứng rắn, lại thẳng thắn.

Ông ta mắng chửi tân đế ngay tại Kim Loan điện, hiển nhiên không phải là vì con trai mình kêu oan, mà là vì không thể nhìn nổi tân đế vì một nữ nhân mà tùy tiện xử tử thần tử của mình.

Nhưng tân đế kiêu ngạo, kết quả lại phản tác dụng.

Quân thần hai người bất hòa nhanh hơn nhiều so với dự đoán của Phong Sóc.

Trì Thanh buồn bã nói: "Ta còn nghi ngờ ngài đã sớm liệu được sẽ có ngày hôm nay, ngài dâng sổ con tố cáo Phàn Uy nhất định chính là lửa cháy đổ thêm dầu, tân đế hiện tại đang đau đầu nhức óc. Phàn Uy dung túng con trai cướp dân nữ nhà lành, dân chúng oán thán khắp nơi, nếu tân đế không trừng trị hắn ta, nhất định sẽ mất lòng dân."

Phàn Uy tác oai tác quái nhiều năm, sau khi tân đế lên ngôi, hắn ta càng được trọng dụng, các quan viên khác đều cố gắng tránh xa hắn ta.

Cho dù có xảy ra xung đột với Phàn gia, cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Phàn Thịnh Niên, con trai út của Phàn Uy, dựa vào thế lực của cha mình, lại có chị gái là quý phi, ức hϊếp dân lành, gây chuyện thị phi, việc ác vô số.

Chuyện hoang đường nhất chính là con gái của Kinh Triệu Doãn, vào đêm trước ngày cưới, đến Như Ý phường mua trâm cài tóc thì bị Phàn Thịnh Niên nhìn trúng, Phàn Thịnh Niên nổi lòng tà da^ʍ, trực tiếp cưỡиɠ ɧϊếp người ta ngay tại Như Ý phường, con gái Kinh Triệu Doãn sau khi trở về nhà liền treo cổ tự tử.

Kinh Triệu Doãn vào triều khóc lóc tố cáo, Phàn Thịnh Niên lại chỉ bị phạt cấm túc ba ngày, Kinh Triệu Doãn thất vọng, từ quan về quê, trên đường về quê còn bị Phàn Thịnh Niên đuổi theo đánh chết.

Phàn gia chính là con chó dữ mà tân đế nuôi dưỡng, người có thể đối đầu với Phàn gia, cũng chỉ có con sói hoang Phong Sóc này.

Bản tấu chương tố cáo của Phong Sóc vừa được đệ trình lên, còn chưa cần hắn phái người đi kích động lòng dân, những vị đại thần từng có thù oán với Phàn gia liền thi nhau ra tay, người thì mua chuộc người kể chuyện ở quán trà, người thì cho trẻ con hát bài đồng dao vạch trần tội ác của Phàn gia, người thì làm hẳn một bản tố cáo tội trạng của vạn dân...

Tất cả đều muốn nhân cơ hội này khiến Phàn gia ngã ngựa.

Phong Sóc nghe Trì Thanh nói, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lẽo: "Nuôi chó mà không xích, đây là quả báo do chính tiểu hoàng đế tự mình gieo gió gặt bão."

Hắn chuyển chủ đề, trầm giọng nói: "Điều tra kỹ lưỡng những người ở lại Hỏa Đầu doanh đêm qua."

Trì Thanh hiểu ý tứ trong lời nói của hắn.

P/s: Mình dịch lại bộ này, vậy nên những bạn nào đã mua Vip tới chương Lưỡng tình tương duyệt thì không cần mua lại, m sẽ thông báo lại sau nhé, cám ơn các bạn đã ủng hộ