Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tiểu Yêu Tinh Đại Lão Nuôi Vừa Kiều Vừa Mềm

Chương 15: Ở chung "hòa hợp"

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày khai giảng.

Liên Đế dậy sớm mặc vào đồng phục, xách theo cặp sách đi xuống lầu.

Bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên Liên Đế đến trường, ông Lộ đặc biệt ngồi ở số pha lầu một chờ cô, muốn tận mắt đưa cô ra cửa đi học.

Hai ông cháu nói cười vài câu, Liên Đế rất nhanh đã ăn xong rồi bữa sáng rồi ngồi trên xe chuyên dụng mà ông Lộ chuẩn bị cho cô đi đến trường học.

Lúc Liên Đế mở cửa xe người ngồi vào đi xong mới phát hiện bên người của mình xuất hiện thêm một hình bóng quen thuộc —— Lộ Diễn.

-

Đồng hồ sinh học của Lộ gia rất có quy luật, giờ giấc nghỉ tạm mỗi tối đều rất sớm.

Hôm qua, Liên Đế ở dùng xong cơm chiều lúc 6 rưỡi xong, cô liền trở lại phòng không ra ngoài nữa, thế cho nên cô cũng không biết Lộ Diễn đã trở lại.

Cho nên ở lúc Liên Đế nhìn đến Lộ Diễn ở đây, cô có kinh ngạc một chút, nhưng mà rất nhanh lại hồi phục như thường.

Môi cong thiếu nữ khẽ mở, ngữ khí nhẹ nhàng nói.

“Anh Lộ, buổi sáng tốt lành.”

Lễ phép hỏi một câu xong, Liên Đế nhận được một tiếng "Ừ" mười phần lãnh đạm của Lộ Diễn.

Đối với điều này Liên Đế cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, tính cách Lộ Diễn như vậy nếu mà tự nhiên tỏ vẻ thân thiết với cô mới là thấy ma ấy.

Nhân cơ hội này Liên Đế biểu đạt cảm ơn với Lộ Diễn.

“Anh Lộ, chuyện tuần trước cảm ơn anh.”

Không ngoa khi nói rằng anh đã cứu cô một mạng.

Tâm tư loài người phần lớn đều là thâm trầm phức tạp, cho nên Liên Đế cực kì quý trọng ý tốt khó được này.

-

Đối mặt với lời cảm tạ của Liên Đế, hàng mi dài Lộ Diễn hơi xốc lên, dáng ngồi có vẻ lười biếng hơn, ánh mắt nhàn nhạt nhìn chăm chú vào dung nhan xinh đẹp của thiếu nữ bên người.

Cặp con ngươi sáng lấp lánh vừa to vừa tròn thanh triệt lại thuần tịnh, làm tâm của người khác phải hoảng loạn, xinh đẹp muốn mạng.

Da thịt để lộ ra bên ngoài trắng nõn non mịn, tinh xảo động lòng người như búp bê sứ.

Thấy thế Lộ Diễn ánh mắt chuyển đi, tầm mắt lại thả ở ngoài cửa sổ, anh hơi nhấp môi giọng nhẹ nói hai chữ.

“Không cần.”

Phương thức trả lời rất ngắn gọn có chút tích tự như vàng, ý tứ là Liên Đế không cần cảm tạ.

Nghe vậy Liên Đế khóe miệng hơi cong lên cũng không nói gì nữa.

Lộ Diễn tuy rằng biểu hiện lãnh đạm vô tình nhưng mà người cũng không xấu, chỉ là tính cách là loại hình không thích nói chuyện, nếu Liên Đế tiếp tục nói tiếp vậy thì không còn là đang cảm tạ mà là đang làm phiền.

-

Lúc này, tài xế ngồi ghế điều khiển mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, rồi lại nhìn phía trước cực kì chuyên chú lái xe.

Đối lập thì Trình Ngôn ngồi ghế phụ lại có vẻ thất thần, anh vẫn đang chú ý tình hình hàng ghế sau.

Thấy hai người ở chung còn có vẻ “hòa hợp”, Trình Ngôn cũng cảm thấy hơi vui mừng.

Ngoại trừ công việc Trình Ngôn thậm chí cũng nhớ không rõ, lần gần nhất mà thiếu gia ngầm nói chuyện với nữ nhân là khi nào……

(Chỗ này ghi chú rõ: Đối thoại trong phòng bệnh bệnh viện, Trình Ngôn không coi nó ra gì.)

Tuy rằng tiểu thư Liên vẫn là một cô bé nhỏ nhưng vẫn là giới tính nữ, thế là đủ rồi, ít nhất có thể chứng tỏ rằng thiếu gia nhà mình cũng không có mắc phải chứng ghét nữ.

Hơn nữa tiểu thư Liên ngoan ngoãn lại hiểu chuyện mang lại cho Trình Ngôn ấn tượng rất tốt, không có người sẽ chán ghét một cô bé như vậy.

Còn nữa, xuất phát từ tình người thì Trình Ngôn không nghĩ nhìn thấy Liên Đế trở nên thân cận với Hứa Lam Nhã và Liên Văn Kiệt.

Hai tên vợ chồng giả nhân giả nghĩa đấy nhất định sẽ lừa sạch tiền của tiểu thư Liên đơn thuần.

Cho nên lúc nghe thấy Liên Đế không có ý tưởng hay mong muốn nào rời đi trang viên xong, Trình Ngôn cảm thấy thả lỏng mà ngay chính mình cũng không nhận ra.
« Chương TrướcChương Tiếp »