Chương 2: Như là sinh ra để cho cô cắn QAQ

Nhìn góc nghiêng đầy tinh xảo cùng với chiếc cổ tươi mới trắng nõn của Lộ Diễn, Liên Đế hơi thất thần trong chốc lát, cái lưỡi hồng nộn theo bản năng nhẹ liếʍ qua chiếc răng nanh ở hàm trên.

Đó là khát vọng đến từ nội tâm giống như một kẻ tham ăn gặp được đồ văn mỹ vị nhất trên thế giới.

Không thể không nói rằng vẻ ngoài Lộ Diễn thật sự rất hợp khẩu vị của cô, như là sinh ra chính là để cho cô cắn vậy QAQ.

Từ lúc đi vào thế giới này Liên Đế học tập rất nhiều về văn hóa nước A.

Cổ nhân nói thực sắc tính dã, tức là yêu thích những thứ tốt đẹp là bản tính của loài người.

Thế cho nên…… Liên Đế không cảm thấy cái ý tưởng “muốn ăn anh ta” của mình có gì là đáng xấu hổ.

Phải biết rằng ở Rostapurna cô muốn cái gì có cái đó, các loại nhóm máu hiếm hay máu cực phẩm Liên Đế đều đã nhấm nháp qua, nhưng không biết vì sao rõ ràng còn chưa được thưởng thức máu của Lộ Diễn mà Liên Đế đã cảm thấy anh ta nhất định là món ngon nhất.

Ha, Liên Đế nghĩ đến cái tên anh vừa nói, Lộ Diễn, thật là cực kì quen tai.

Hình như lúc ông Liên nhắc nhở hậu sự đã nói qua với cô, bảo cô có chuyện gì không giải quyết được thì cứ tìm Lộ Diễn.

Theo lý thuyết thì hẳn là Lộ Diễn ở trong lòng ông Liên hẳn là một ấn tương rất tốt đẹp.

Nhưng mà lúc này Lộ Diễn so với người ban nãy an ủi cô thì quả thực là lãnh đạm hờ hững khác nhau như hai người.

Dựa theo tình cảnh hiện giờ của mình, khả năng thì cô là một cái phiền toái đối với anh……

Hầy, Liên Đế không biết bao giờ mình mới có thể ăn được anh.

Có lẽ là trong lòng có phiền muộn, ban ngày thèm muốn khiến cô đều cảm thấy đói bụng một chút……

-

Giường bệnh biên, nam thân mặc vét đứng thẳng tắp, biểu cảm nghiêm túc trình bày tư liệu đang nằm trong tay Liên Đế.

Nam nhân mặc vét tên là Trình Ngôn, anh một trong những trợ thủ đắc lực của Lộ Diễn, ngoại trừ làm công đồng thời cũng ôm đồm một ít việc sinh hoạt của Lộ Diễn, còn nói rằng về sau Liên Đế có bất luận chuyện gì khó xử đều có thể tìm anh giải quyết hộ, nói ngắn gọn lại Trình Ngôn sẽ thay thế Lộ Diễn để “tiếp quản” Liên Đế.

Rốt cuộc theo tính tình của Lộ thiếu không có chuyện anh sẽ nhận lấy Liên Đế làm “kéo chân sau”.

Bởi vì trong tư liệu chủ yếu là số liệu hợp đồng, có vẻ là lo lắng Liên Đế nhìn không hiểu cho nên Trình Ngôn giải thích mười phần cẩn thận kiên nhẫn.

Chỗ này đều là tài sản của ông Liên, phần lớn là bất động sản ví dụ như phòng ở và mấy đồ vật linh tinh cùng với hạng mục đầu từ và cổ phần công ty ông Liên nắm giữ.

Cẩn thận tính xong thì bất động sản có giá trị hơn ngàn vạn.

Liên Đế biết mấy cái này đều là ông Liên cố ý để lại cho cô.

Nhưng mà cô cũng không tính toán động vào đống tài phú này.

Ngay sau đó Liên Đế đặt ánh mắt về phía thẻ ngân hàng chỉ có mười mấy vạn, cô có chỗ này là đủ rồi.

-

Trong phòng bệnh to như thế ngoại trừ âm thanh của Trình Ngôn cũng chỉ có âm thanh trả lời vừa mềm vừa yếu “ừm ừm” của Liên Đế.

Thiếu nữ cực kì ngoan ngoãn, cho Trình Ngôn đi theo Lộ Diễn đã lâu đã bị lạnh nhạt đồng hóa cũng không nhịn được cảm thấy mềm lòng một chút, trong tâm cảm thấy thương tiếc.

Cô gái nhỏ bộ dạng trắng nõn xinh đẹp, ngũ quan nhỏ nhắn tinh xảo, đôi mắt vừa to vừa tròn sáng lấp lánh làm người nhìn là muốn bế lên đặt trên đầu quả tim, chẳng trách lão gia tử Liên để hết tài sản lại cho cô……

Phải biết rằng mấy người có họ hàng đó nhìn chằm chằm vào di sản của lão gia tử Liên từ lâu rồi.

Bây giờ lại rơi hết vào trong tay cô gái nhỏ trước mắt, cũng không biết cô sẽ dùng nó như thế nào.

Thấy sắc mặt tái nhợt của cô gái nhỏ Trình Ngôn cảm thấy cô rất đáng thương, đột nhiên sở hữu tài phú lớn như thế khuôn mặt thì đẹp kinh người, hơn một nửa là họa chứ không phải phúc.