Chương 30

Thời Hạ từng thích lên mạng lướt tin tức, xem phim truyền hình, một phần là để thư giãn, một phần là vì công việc, có thể khơi dậy cảm hứng và cảm xúc xu hướng thời trang hiện nay.

Nhưng gần đây, cô không lướt mạng nhiều, cũng không có tâm trạng hay hứng thú.

Ngay khi cô vào, tin tức về Chu Chính Soái ở khắp mọi nơi, mức độ phổ biến của bộ phim truyền hình mới và tin đồn vẫn cao.

Trong thế hệ trẻ, anh được coi là có tài diễn xuất, tuy rằng không bằng lứa đi trước, nhưng danh tiếng của anh vẫn luôn có, một số đạo diễn lớn khi có kịch bản phù hợp sẽ ưu tiên cho anh.

Sự hợp tác với "Danh tướng quân" và đạo diễn Cao dường như đã lên một tầm cao mới.

Chỉ là một cái tin đồn, khiến người cô có chút náo động, suýt chút nữa xé anh ra làm hai, một nửa lộ ra tán dương, nửa còn lại chìm trong hoài nghi cùng vu khống.

Loại sự việc này nên làm rõ khi nào nên làm rõ, thừa nhận khi nào nên thừa nhận, hoặc tránh né và chuyển hướng sự chú ý, nhưng kể từ khi tin đồn xuất hiện cho đến nay, anh hầu như không giải thích, và studio của anh đã ra tuyên bố, đó chỉ là một câu đơn giản, "Xin hãy cho anh ấy nhiều không gian cá nhân hơn và yêu cầu người hâm mộ tin vào nhân vật của anh ấy."

Anh không những không thanh minh mà còn suýt thừa nhận một nửa.

Về phần Chu Chính Soái, từ đầu đến cuối, anh chưa bao giờ đăng bài, không giải thích một lời nào, cho đến nay vẫn chưa xuất hiện trước truyền thông, trong thời gian này, một số phương tiện truyền thông đã vắt óc tìm anh , nhưng bọn họ lại tìm không thấy anh ở đâu, gần đây anh không có tham gia hoạt động gì nên càng ngày càng rối rắm.

Giới giải trí là một nơi như vậy, nơi mà những điều nhỏ nhặt có thể trở nên vô tận, ngôi sao cần được chú ý, nhưng sự nổi tiếng quá mức rõ ràng không phải là điều tốt, sự việc của Chu Chính Soái đã đi quá xa.

Nhiều người phàn nàn, nói rằng đội quan hệ công chúng của Chu Chính Soái dường như đã phế và có thể bị sa thải càng sớm càng tốt.

Trên thực tế, nó không liên quan gì đến quan hệ công chúng, có rất nhiều điều cần phải hỏi về Chu Chính Soái, mặc dù những năm này anh vẫn dưới danh nghĩa nghệ sĩ của công ty, nhưng đó chỉ là một cái tên, anh có phòng làm việc cùng đội ngũ của chính mình, bản thân là lão đại, người khác chưa chắc khống chế được anh.

Đối với chuyện này, anh rốt cuộc là có ý gì, đang suy nghĩ cái gì, dự định làm cái gì Thời Hạ cũng không rõ ràng, cũng chưa từng hỏi qua anh, anh luôn cảm thấy loại chuyện này đối với anh cơ hồ không là gì. Cô mở miệng nói rõ một chút, trong ngoài giới có rất nhiều người nguyện ý ủng hộ anh, anh mấy năm nay tích lũy được duyên qua đường, sẽ không nhanh như vậy mà sụp đổ.

Chỉ là hình như anh không muốn làm thôi.

Khi bọn họ trở về đã là khoảng ba giờ chiều, tuyết rơi càng lúc càng lớn, trên mặt đất rất nhanh đã phủ một tầng mỏng màu trắng, Tần Thành Hạo đi đường vòng tới đón bọn họ, thế là Thời Hạ không phải lái xe nữa.

Một mình cô ngồi ở hàng ghế sau, Chu Chính Sóc ngồi ở phụ lái, hai người phía trước đang nói chuyện công việc, Thời Hạ không có ý định nghe, lật xem mấy tờ tạp chí trên ghế sau, cô bối rối nhìn nó, đó là mấy tờ tạp chí chuyện phiếm hôm đó anh sai vệ sĩ mua ở bệnh viện, đến lúc anh xuất viện thì lấy ra ném vào xe.

Trên trang giấy đầy màu sắc, ai nɠɵạı ŧìиɧ với ai, ai hợp tác với ai trong bộ phim mới, ngôi sao nào lại có scandal, ai đoạt giải lớn trông vô cùng sôi nổi.

Thời Hạ chưa bao giờ đáp lại những tin đồn, có lẽ buôn chuyện là bản chất của con gái, trước đây cô rất thích đọc những tin đồn nhảm của Chu Chính Soái, nhưng bây giờ cô đột nhiên lật đến trang của anh, nhưng đột nhiên sững sờ.

Họ nói rằng anh đã ngủ với fan, nói rằng cuộc sống riêng tư của anh hỗn loạn, rằng anh đã gõ cửa phòng của nữ diễn viên khi anh ấy đang quay phim, và hơn nữa, anh tự nhận mình là người trong cuộc, nói rằng anh đã từng ở trong đó.

Họ giải thích một số chi tiết như thể chúng là sự thật, thêm vào một số suy đoán không chính đáng, như thể đang đưa ra kết luận cuối cùng.

Điều duy nhất vẫn còn hơi giống con người là Thời Hạ đã được làm mờ ở trên, ngoại hình và tên của cô không được tiết lộ.

Nhưng điều này càng khiến người cô cảm thấy tò mò hơn.

Nếu một người qua đường không hiểu biết đọc nó, hầu hết họ sẽ tin điều đó.

Nhưng Thời Hạ biết đây không phải là ngẫu nhiên, vì vậy cô rất tức giận khi nhìn thấy nó.

Chu Chính Sóc vốn muốn hỏi cô, sau khi xuống đường cao tốc đến Giang Thành đã gần đến giờ cơm tối, đang muốn hỏi cô thích ăn gì, nhưng vừa quay đầu lại đã nhìn thấy mấy nhân vật nổi bật trên trang của tạp chí, "Tiết lộ độc quyền", "Ảnh giường chiếu của Chu Chính Soái", "Người trong cuộc"...

Anh nhận tạp chí từ tay cô, "Đừng đọc những thứ này, toàn là tin vớ vẩn."

Thấy vẻ mặt bình tĩnh của anh, Thời Hạ không nhịn được hỏi: "Anh không tức giận sao?"

"Tại sao tức giận?" "

”Họ nói anh ngủ với người hâm mộ, qua đêm với một người phụ nữ không quen biết, đời sống riêng tư hỗn loạn."

"Hai cái đầu không tính là vu khống, nhưng cái sau, em tin sao? Anh không sao, bọn họ nói cái gì anh mặc kệ."

Thời Hạ sửng sốt một chút, cơ hồ là lập tức hiểu ra cái gì . Khi sự việc bại lộ, nếu anh lập tức thanh minh mình là bạn gái ngoài vòng thì sẽ không có nhiều chuyện như vậy. Đúng vậy, nhưng lúc đó cô đã định rời xa anh, nếu chỉ là chia tay, rõ ràng là có chút tế nhị, nếu chỉ là bạn gái, người hâm mộ nhất định rất tò mò về cô, khó tránh khỏi sau này sẽ bị hỏi han về tình hình của cô, thậm chí có thể trực tiếp gây nguy hiểm cho cô. Với tính cách của anh làm sao có thể để xảy ra loại chuyện này, mà anh lựa chọn giải quyết như vậy, đại khái là bởi vì cô!

Không thể giải thích được, một chút tội lỗi.

Cô mím môi và im lặng.

Tần Thành Hạo có lẽ đã cảm nhận được những thay đổi cảm xúc tinh tế của cô, cười nói: "Anh có vài lời muốn nói với A Chính. Cậu ấy nổi tiếng là người chăm chỉ, và lịch trình của cậu ấy luôn kín mít. Anh sẽ gửi lịch trình cho em. Nhưng, em biết A Chính không nhận phim truyền hình lớn, khi caauj ấy có những cảnh tình cảm với nữ diễn viên, em có thể nhớ kỹ, cậu ấy có gọi video cho em mỗi tối không? Trong giới giải trí, em không thể tìm thấy bê bối đời tư của cậu ấy nữa đâu. Cậu ấy là người trong sạch, em yên tâm."

Thời Hạ ủ rũ nói: "Em tin anh ấy." Bất kể người khác nói gì, cô đều biết anh là người đàn ông trong sạch, trầm lặng nhưng ấm áp.

Nhìn lại, có vẻ như Thời Hạ đã bỏ qua cảm giác an toàn mà anh mang lại cho cô.

Anh ấy là một diễn viên, 365 ngày một năm thì gần 300 ngày là quay phim hoặc chuẩn bị quay phim.

Tần Thành Hạo sẽ đưa cho cô ấy một bản lịch trình, nói rằng anh sợ cô nếu có chuyện gì sẽ không thể tìm thấy anh , hành trình mà Thời Hạ có được có lẽ còn chi tiết hơn so với nhân viên của anh, nó đã đánh dấu cẩn thận lịch quay phim và sự kiện... ...v.v.

Điều cô nhớ rất rõ là khi anh ấy quay "Nhân chứng" năm ngoái, anh lần đầu tiên đóng vai phản diện, bối cảnh vai diễn rất phức tạp, mong muốn có một tương lai tốt đẹp hơn, anh có một người vợ đã yêu suốt 15 năm và sắp có con.

Tuy nhiên, bỗng một ngày vợ anh bị chính đồng nghiệp của mình gϊếŧ hại dã man, anh là người chứng kiến

cái chết của vợ, khi buộc tội anh đã mô tả chính xác toàn bộ quá trình vụ án nhưng do không đủ chứng cứ nên bị cáo Mẫn được tha bổng. Khi xuất hiện trước tòa, bị cáo còn nở nụ cười khıêυ khí©h, mọi người khuyên anh nên nhẫn nhịn, chờ đợi và học cách thỏa hiệp

Khi xem phim cô luôn cảm thấy rằng đó là bộ phim đột phá lớn nhất của Chu Chính Soái, cách diễn giải về sự hủy diệt không thể tránh khỏi rất hay, một số chuyển cảnh ở giữa, cho dù đó là sự căng thẳng đều được đặt đúng chỗ và gây sốc.

Cảnh sát, anh, kẻ gϊếŧ người và ba bên đang chơi trò chơi, có rất nhiều mâu thuẫn và xung đột, cả bộ phim được bao quanh bởi một loại tức giận bị kìm nén, điểm nới lỏng duy nhất là mối quan hệ giữa anh và một nữ cảnh sát ngầm, mà hình như là yêu, hình như không phải, có lẽ là một loại đồng tình, lại còn xen lẫn yêu thương.

Thời Hạ nhớ rõ vì đây là cảnh quay lớn nhất của anh ấy, anh đóng một cảnh quan trọng, phân đoạn cuồng nhiệt đó là điểm bùng phát cốt truyện nên có vẻ mấu chốt và hấp dẫn, vừa nhìn đã quên mất anh là Chu Chính Soái trong một cơn mê. Cô chỉ cảm thấy rằng anh ấy là người đàn ông mất vợ. Anh đau đớn và điên cuồng. Cuối cùng, tình yêu của anh ấy cũng điên cuồng. Nữ cảnh sát đã sưởi ấm anh bằng sự dịu dàng và thương hại của cô ấy, nhưng trái tim anh ấy đã chết, tâm đã nguội lạnh, chỉ còn lại vô tận hận thù và trống rỗng. Thứ anh trả lại cho nữ cảnh sát chỉ có thể là tình yêu đan xen xen lẫn chút căm ghét, anh hận cô đã cho anh cảm nhận được chút hơi ấm khiến anh gần như rung động.

Cảnh quay trên thuyền vào ban đêm, bên ngoài trời mưa, sấm sét xé toạc màn đêm, anh dùng bút đỏ đánh dấu cảnh đêm trên lịch trình.

Thời Hạ nhớ rằng ngày hôm đó cô sắp ngủ, anh đột nhiên gọi video, cô sững sờ hỏi anh: "Sao vậy?"

"Không sao, tôi muốn nói chuyện với em."

"Ồ, anh vẫn còn quay phim?"

"Cảnh diễn quan trọng, chắc là tới sáng."

Anh tựa hồ đang đứng ở hành lang, trên đầu có đèn, có chút chói mắt, Thời Hạ không thấy rõ mặt của anh. rõ ràng, chỉ có anh vẫn mặc trang phục.

“Làm diễn viên thực sự rất khó=.” Thời Hạ không khỏi thở dài.

"Không có việc gì, cũng không có như ngươi tưởng như vậy khoa trương."

Hai người tán gẫu một hồi, anh nói muốn bắt đầu chuẩn bị, Thời Hạ liền cúp video.

Bây giờ nghĩ lại, khi đó, dường như mỗi lần trong đoàn có nữ diễn viên trẻ đóng cảnh tình cảm với anh, anh đều liên lạc với cô thường xuyên hơn bình thường, đa số là gọi video, có khi không có việc gì, chỉ nói chuyện rồi nhìn nhau.

Đến bây giờ Thời Hạ mới hiểu rằng anh không nhàn rỗi và lạnh lùng, mà chỉ đang cố gắng tránh những suy đoán vô lý của cô và nói cho cô biết anh đang làm gì và những người xung quanh anh như thế nào.

Thời Hạ đã không hiểu một lời giải thích tế nhị như vậy cho đến bây giờ.