Chương 7: Khu chung cư Tây Uyển

Bộ bài poker bắt đầu lắc lư, Đậu Hoài cũng hồi hộp theo, tim đập thình thịch. Không lâu sau, cuối cùng cũng có một lá bài bay ra.

Vừa mở liền thấy, bên trong có một hàng chữ nhỏ.

【 Chúc mừng người chơi rút trúng nhiệm vụ rèn luyện dành riêng cho nghề nghiệp! 】

【 Nhiệm vụ dành riêng cho nghề nghiệp: Sau khi hoàn thành sẽ nhận được một nghề nghiệp giành riêng cho bạn, sách kỹ năng nghề nghiệp sẽ mở khóa 】

【 Nội dung nhiệm vụ: Vợ tôi đi đâu rồi? ( tôi là một người bảo vệ bình thường, tôi và vợ sống nương tựa lẫn nhau trong thành phố này. Nhưng bỗng một ngày, vợ tôi đột nhiên mất tích. Giữa biển người rộng lớn, tôi không tìm thấy cô ấy. Người hảo tâm, bạn có đồng ý giúp tôi không? ) 】

【 nhiệm vụ rèn luyện dành riêng cho nghề nghiệp đã rút ra thành công, xin hỏi người chơi có muốn tham gia ngay hay không? 】

“Không không không!”

Đừng đùa, bây giờ cậu đang mệt như chó vậy, đi làm nhiệm vụ rèn luyện bây giờ khác gì tự nộp mạng?

Chẳng qua, không ngờ lại rút được nhiệm vụ rèn luyện dành riêng cho việc mở khóa nghề nghiệp! May mắn thật! Như vậy cũng tương đương với việc tiết kiệm 1000 tích điểm, còn nhận được kỹ năng nghề nghiệp nữa!

Cậu thả lỏng nằm bẹp xuống giường, sự mệt mỏi dâng lên như nước lũ.

“Hy vọng nhiệm vụ sẽ không quá khó….. Chờ đã, thế này có tính là đang *lập flag không nhỉ…?”

(*Ngôn ngữ internet ở Trung Quốc, ý chỉ việc hùng hồn nói trước chuyện gì đó, nhưng kết quả lại ngược với mong đợi, có nghĩa tương tự như "nói trước bước không qua.")

…….

Đậu Hoài bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cậu mơ màng xoa xoa đôi mắt, mò mẫm nghe điện thoại.

“Alo? Cho hỏi có phải là anh Đậu Hoài không? Tôi là công an của đồn công an nằm trên đường Tây Nam ở khu phố cũ, vào khoảng 10 giờ sáng nay, công ty mà anh đang làm việc xảy ra vụ nổ lớn, có một số vấn đề cần sự hợp tác của anh để điều tra, anh có thể giành chút thời gian để đến đây không?”

Giọng nói nghiêm túc khiến Đậu Hoài tỉnh táo hơn, vội đồng ý.

Cậu biết rằng việc này không thể tránh được, chỉ là không ngờ sẽ tới sớm như vậy.

Hơn mười phút sau, cậu ngồi ở phòng thẩm vấn, đối diện là hai anh công an.

“Cứ thả lỏng” một người trong đó nói, “Chúng tôi chỉ muốn gặp cậu để tìm hiểu một vài thông tin thôi.”

Đậu Hoài gật gật đầu, cậu cũng không quá lo lắng, nếu trò chơi không bị lỗi thì nguyên nhân vụ nổ là do xe điện bốc cháy. Cho dù dì lao công có tránh tầm mắt của quản lý thì vẫn còn camera trong tòa nhà, rất dễ điều tra, cậu chỉ cần giải thích rõ tại sao cậu lại ở bên ngoài công ty vào thời điểm xảy ra vụ việc là được.

Quả nhiên, lúc sau cảnh sát có dò hỏi về vấn đề này, Đậu Hoài dùng lý do "cảm thấy không khỏe, muốn về nhà nghỉ ngơi" để giải thích cho qua.

Sau đó, nguyên nhân vụ nổ đã được điều tra rõ một cách nhanh chóng, Đậu Hoài đi ra khỏi đồn công an thuận lợi. Lúc sau cậu còn nhận được cuộc gọi của quản lý công ty, dặn dò cậu có thể ở nghỉ ngơi ở nhà thêm hai ngày, không cần vội đi làm.

Nói theo một cách khác là công ty đang bị khủng hoảng, không có thời gian lo cho cậu, cứ tìm chỗ nào mát mẻ mà đợi trước đi.

Cứ như vậy, chờ đến lúc cậu ra khỏi đồn công an đã sắp đến 7 giờ tối.

【Thời gian sống sót còn lại: 15:21:58】

“…….. Trời, đúng là không có thời gian mà.”

Đậu Hoài không vội thực hiện nhiệm vụ mà tìm một nhà hàng cao cấp, đi vào tiêu tiền cho đã.

“Không biết còn có thể sống sót để trở về hay không, phải ăn một bữa *cơm chặt đầu đã.”

( *những người sắp bị chém đầu thường được ăn một bữa ngon trước khi chết)

Cho dù số dư tài khoản giảm xuống còn nhanh hơn cả rụng tóc, nhưng Đậu Hoài không hề cảm thấy tiếc, cậu phải hưởng thụ nốt khoảng thời gian còn lại mới được.

Cơm nước xong, Đậu Hoài đi dạo một vòng trong chợ Ngũ Kim. Mua một đống đồ, gồm đèn pin, dây thừng chắc chắn, búa,.... và nhiều thứ khác

Lúc tính tiền, bác gái chủ quán liếc nhìn cậu mấy lần, trông như là muốn nói gì nhưng lại thôi.

“Chàng trai,” lúc gói một cái lưỡi cưa, bác gái cuối cùng cũng không nhịn được, run giọng nói " Cuộc sống vẫn còn nhiều điều tốt đẹp, người ý, đừng nên bi quan quá!”

Đậu Hoài: “…….”

“Các cụ ngày xưa thường nói, không nên tức giận, không nên tức giận, đời người tựa như một vở kịch,.... ”

Đậu Hoài không thể nhịn được nữa, “Bác, làm ơn nhanh lên, cháu đang vội lắm.”

Bác gái không biết là nghĩ đến cái gì, run run một chút, động tác tay nháy mắt nhanh hơn.

Đem đồ cất vào chiếc ba lô mới mua, Đậu Hoài ra khỏi chợ, tìm bừa một chỗ yên tĩnh, mở điện thoại, nhìn kĩ nội dung nhiệm vụ rèn luyện một lần nữa.

“Nhìn đi nhìn lại cũng chỉ thấy là một nhiệm vụ tìm người, chắc là sẽ không quá khó.”

Cậu không hề do dự, lựa chọn “Bắt đầu nhiệm vụ”.

【 Nhiệm vụ rèn luyện dành riêng cho nghề nghiệp: Vợ tôi đi đâu rồi? 】

【 Nhiệm vụ yêu cầu: Tìm được vợ của bảo vệ Triệu Đông Tây, đồng thời có được sự tán thành của cô ấy 】

【 Địa điểm nhiệm vụ: Phòng 101, tòa nhà số 02, khu chung cư Tây Uyển】

【 Thời gian hoàn thành nhiệm vụ: 3 ngày】

【Khen thưởng: 72 tiếng sống sót, 30 tích điểm 】

【Phó bản cá nhân hiện thực chính thức bắt đầu, chúc người chơi chơi vui vẻ! 】

Nhìn thấy năm chữ “ khu chung cư Tây Uyển”, Đậu Hoài ngạc nhiên một chút, lại là địa điểm ở hiện thực? Lại còn có có hạn chế về thời gian.

Cậu không nghĩ quá nhiều, so với việc tìm hiểu bí mật của trò chơi, chuyện quan trọng nhất vào thời điểm hiện tại là sống sót.

Nhìn bầu trời đen như mực, Đậu Hoài cảm thấy thời gian mình chọn không tốt cho lắm.

“Tin tức tốt duy nhất chắc là phó bản nhìn qua trông khá đơn giản.” Đậu Hoài, không có kinh nghiệm tìm người, cũng may việc tìm người chắc sẽ không có gì gây nguy hiểm cho mạng sống.

“Không biết như thế nào mới coi là được cô ấy tán thành? Thôi, không sao, chỉ cần mình đủ chân thành tốt bụng, tự đặt mình vào hoàn cảnh của cô ấy để đưa ra sự giúp đỡ, thì nhất định cô ấy sẽ mở lòng!”

Mới vừa bị các loại xác chết, quái vật tàn phá tâm hồn, nên Đậu Hoài bây giờ rất nhiệt tình với mấy loại nhiệm vụ giúp ích cho con người như này.

Cậu cực kì tự tin, mở app đặt xe, nhập điểm đến là khu chung cư Tây Uyển, kết quả hơn mười phút sau, vẫn không có chiếc xe nào nhận đơn.

“Tình huống gì vậy? Chẳng phải xung quanh có rất nhiều xe trống hay sao?”

Không có thời gian để cậu lãng phí, Đậu Hoài tắt app đặt xe, bắt một chiếc taxi.

Chẳng qua mới vừa ngồi xuống, nói điểm đến, tài xế ngay lập tức phanh xe lại.

“Khu chung cư Tây Uyển? Không đi không đi, cậu đổi sang xe khác đi.”

“?”

Đậu Hoài hoang mang đứng một mình trong gió lạnh, lúc này, cho dù cậu có bị ngu cũng phát hiện ra có gì đó lạ lạ.

Lại bắt một taxi khác, nhưng lần này, cậu không nói điểm đến là khu chung cư Tây Uyển, mà nói địa điểm là một trạm xe buýt ở ngay cạnh đó.

Tài xế nhìn cậu bằng ánh mắt kì lạ, sau đó chạy xe cực nhanh.

Để phòng ngừa việc bị đuổi xuống xe, Đậu Hoài không dám nói chuyện với tài xế, chỉ tự ngồi trong một góc cầm di động tìm kiếm năm chữ “khu chung cư Tây Uyển”.

Không tìm kiếm thì không biết, tìm rồi thì bị dọa cho nảy mình.

# Khϊếp sợ! Hai gia đình ở tại khu chung cư Tây Uyển đánh nhau chỉ vì vấn đề đồ đạc chất đống trước hiên nhà! Cuối cùng cả hai cùng rơi từ tầng 6 xuống! Chết ngay tại chỗ! #

# Cực kỳ tàn ác! Một người đàn ông vì tranh chấp tình, cầm dao xông vào nhà khiến một hộ gia đình 5 người sống tại khu chung cư Tây Uyển tử vong! #

# Lại thêm mạng người? Khu chung cư Tây Uyển liên tục xảy ra các vụ cháy, trong vòng ba tháng khiến 7 người chết, 3 người bị thương nặng! Rốt cuộc là do có người chủ mưu hay là sự vô tri ngoài ý muốn? #

# Nguy cơ giá nhà! Giá nhà của khu chung cư Tây Uyển giảm mạnh! Hơn 80 hộ gia đình công bố rằng có oan hồn gϊếŧ người, nhanh chóng chuyển đi! Nơi đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? #

Đậu Hoài: “…….”

Không…… phải…… chứ……!!

Không đúng không đúng! Cái khu chung cư này vừa nhìn liền thấy có gì đó không đúng! Cậu cho rằng rút được đề dễ nhất, thực tế đề này mới là đề khó ư?!

Đậu Hoài lại hối hận, sao không chờ thêm một đêm nữa, sáng sớm hôm sau mới bắt đầu nhiệm vụ?

Bây giờ vào đúng buổi tối, đúng là vội đi đầu thai mà.

Cậu cố gắng tập trung, tìm kiếm tin tức có chứa dòng chữ phòng 101 tòa nhà số 02, nhưng không biết có phải là do bảo vệ quyền riêng tư hay không, không có tin tức nào nêu cụ thể đến cả số phòng.

…… Không phải là tất cả oan hồn đều ở phòng đấy chứ?

Không đâu, cậu an ủi bản thân.

Không có việc gì, tổng cộng có thời gian ba ngày, đêm nay coi như là đi dò đường trước. Nếu có nguy hiểm, cậu sẽ lập tức rút lui, chờ buổi sáng ngày mai lại đi.

Không lâu sau, tài xế dừng lại trước trạm xe buýt kia, Đậu Hoài vừa mới trả tiền xuống xe, xe taxi chạy đi ngay lập tức, làm một mảng bụi đất bay lên.

Đậu Hoài: “…….”

Cậu bất đắc dĩ đỡ trán, lúc này mới bình tĩnh lại, quan sát xung quanh.

Trạm xe buýt nhìn rất cũ, chữ trên biển cũng rỉ sét, mờ dần. Nhìn về phía không xa, có thể thấy mấy tòa nhà thấp bé đứng sừng sững trong bóng đêm, chắc nơi đó chính là khu chung cư Tây Uyển.

Bởi vì đa số hộ gia đình đều đã chuyển đi, xung quanh khu chung cư rất vắng vẻ. Cửa hàng đồng loạt đóng cửa, trên đường không có xe cũng không có người, Đậu Hoài đứng một mình trên đường, cảm thấy rất có không khí của một thành phố trong tận thế.

“Như vậy, muốn tìm một người qua đường để hỏi thăm tin tức cũng không có….”

Cậu chỉ có thể cố gắng đi về phía mấy tòa nhà kia, rất nhanh, hai cánh cửa sắt mở toang xuất hiện trước mắt cậu.

“Chắc đây là cổng lớn của khu chung cư.”

Hai cánh cửa sắt lớn là loại cửa cổng vòm hình tròn kiểu cũ, bên trên đầy vết rỉ sét, có thể thấy mờ mờ dòng chữ “Khu chung cư Tây Uyển, chào mừng về nhà”. Cửa khu chung cư có một bốt bảo vệ, chẳng qua nó trống không. Đậu Hoài lại gần nhìn, khóa cửa cũng đã rỉ sắt, trên cửa sổ phủ một lớp bụi bẩn, trông như lâu rồi chưa mở ra.

Bên trong khu chung cư không có đèn đường, có một con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu dẫn vào bên trong, trong bồn hoa hai bên đường chỉ có vài cây cỏ dại. Có gió đêm thổi qua, là sẽ lắc lư qua lại.

Đậu Hoài lấy cây búa trong ba lô ra trước, giấu vào trong tay áo, sau đi bật đèn pin lên. Một luồng ánh sáng đột ngột chiếu ra, chiếu sáng xung quanh như ban ngày, trông có cảm giác rất an toàn.

Lúc này cậu mới vừa lòng, nhấc chân đi vào chung cư.

Chung cư Tây Uyển tổng cộng có bốn tòa nhà, mỗi tòa sáu tầng, tọa lạc theo thứ tự bên trong một bức tường xi măng hình tròn. Biển số tòa nhà đã lão hóa, tróc ra từ lâu, giống mấy người già bị tróc da đang ngồi xổm.

Đậu Hoài đếm đếm, bốn tòa nhà, tổng cộng có chín căn hộ đang sáng đèn, tòa nhà số 02 mà cậu muốn đến chỉ có 1 căn hộ tầng cao nhất sáng đèn.

….. Cũng được, có còn tốt hơn không.

Có ánh đèn đã thể hiện rằng trong tòa nhà này không có nguy hiểm đến mức chết người.

Bắt nguồn từ sự cẩn thận, trước tiên, Đậu Hoài đi quanh tòa nhà một vòng.

Một tầng tổng cộng có ba phòng, cậu tránh 101 đi sang bên trái, đi đến 103 đối diện, dán mặt vào cửa sổ nhìn vào bên trong.

Phòng này không kéo rèm, trong phòng trống không, trên mặt đất rơi mấy đồ vật linh tinh như giấy vụn, còn có một ít đồ trang trí bị rơi vỡ cùng với một ít quần áo cũ chưa kịp đem đi.

“Lúc bọn họ chuyển nhà hình như hơi vội nhỉ.”

Đậu Hoài lại đi tiếp đến 102, phòng này càng bừa bộn, mấy đồ đạc lớn, vật dụng hằng ngày còn chưa chuyển đi, nhưng trong phòng không có dấu hiệu có người ở, trông như chủ nhà chỉ đem theo một cái ba lô rồi dọn đi.

Cảnh tượng này khiến Đậu Hoài có cảm giác không ổn.

“Chẳng lẽ 101 có thứ gì đó thật?”

Cậu đi chậm rì rì đi về phía cạnh cửa sổ của 101, hít sâu mấy hơi sau đó mới đặt tay lên. Chỉ là còn chưa kịp thấy rõ trong phòng, đã nhìn thấy một tờ giấy trắng dán trên cửa sổ.

“Bán nhà?”

Đậu Hoài hơi ngạc nhiên, đây là nhà của Triệu Đông Tây, người này còn chưa tìm được người vợ bị mất tích, đã bán nhà rồi?

Hắn lại gần thêm chút nữa, định ghi nhớ số điện thoại viết trên giấy trước. Dù có là oan hồn hay người chết, thì đều không thể bán nhà được, người đó chỉ có thể là người sống, điều này giúp Đậu Hoài yên tâm hơn.

Nhưng trong lúc cậu cúi đầu bấm điện thoại, phía sau đột nhiên vang lên một tiếng động lạ.

Đậu Hoài suýt nữa quăng điện thoại đi, cậu lập tức quay đầu, la to, “Ai đó?!”

Chỉ thấy, ở một chỗ cách cậu chỉ mấy mét, một người không biết đã đứng ở đó từ khi nào.