Tình Chi Luyến

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Tình Chi Luyến của tác giả Vũ Hồng kể về một mối bí ẩn, anh chưa từng tiết lộ chuyện này với bất kỳ ai! Nếu muốn biết thêm chuyện gì thì các bạn cùng nhau đón đọc n …
Xem Thêm

Cô mới không nói cho anh biết, cô chán ghét chứng kiến đám nữ sinh trong trường học bu quanh anh, bọn họ giống như bị đói bụng vài ngày không ăn cơm lại đột nhiên nhìn thấy một khối thịt béo vậy, ghét muốn chết!

“Em có bạn trai à?” Anh cơ hồ như rống giận.

Nghi vấn này đột nhiên ập đến, như bụi gai đâm vào tâm anh đau đớn, anh biết loại cuồng nộ không có đạo lý này là không đúng, cô đã 20 tuổi rồi, có thể kết giao tự do, cho dù hắn vốn là anh trai của cô, cũng không có quyền can thiệp chuyện riêng tư của cô, nhưng mà…

Bàn tay đang nắm tay lái bỗng dưng nắm thật chặt, giống như muốn đem nó bóp nát vậy.

“Quen bạn trai? Em cũng không phải ăn no rảnh rỗi. ” Cô khinh thường mà nói, theo sau đó cô còn mở miệng hừ xướng lên bài Trăm Năm Lão Ca: “Em còn trẻ, tâm tình còn chưa chính chắn. ..

Mày rậm của anh vì tiếng ca của cô mà giãn ra, anh cho cô một cái tươi cười thật lớn, rồi thì thào nói: “Không có thì tốt rồi, không có thì tốt rồi!”

“Thư Duy dừng xe!” Diệp Uyển Nhu đột nhiên kêu to.

Anh vội vàng dừng xe, “Sao vậy?”

“Tới rồi.”

Cô mở cửa xe, rồi bay nhanh xuống, mới chạy được hai bước lại quay trở về mở cửa xe.

“Thư Duy.”

“Ân?” Anh nghiêng thân đến gần cô.

“Buổi tối gặp lại. ” Cô ở trên gương mặt anh “Ba” hôn một chút, sau đó giẫm giầy chạy đi.

Anh sợ run một hồi lâu, nhìn thân ảnh nhỏ nào đó càng lúc càng xa, thở dài.

Anh trai thì là anh trai thôi! Nếu không cách nào thay đổi, thì cứ bảo vệ cô như vậy thôi, cũng là một loại hạnh phúc –

Cằm anh dựa vào tay lái xe, tay vỗ về gương mặt nóng ấm, cứ như vậy ngơ ngác nhìn thân ảnh đang biến mất ở chỗ rẽ kia.

Ôi! Đây rốt cuộc là vận mệnh trêu cợt, hay bởi vì sao mà tạo nên?

Uyển Nhu tan học trước 15 phút, Diệp Thư Duy cũng nhân tiện đứng cổng chờ cô.

Mặc dù buổi sáng nay cô nói anh không cần tới đón cô, nhưng anh không muốn bỏ qua bất cứ cơ hội gì có thể cùng cô ở chung một chỗ.

Chỗ rẽ rốt cục xuất hiện thân ảnh Diệp Uyển Nhu, Thư Duy mới nghĩ muốn mở miệng gọi cô, nhưng lại phát hiện thấy có một người đàn ông xuất hiện ở bên cạnh cô, sau đó lại cùng cô vừa cười vừa nói.

Anh nguy hiểm mà nheo hai tròng mắt, toàn thân nổi lên lửa giận, không nghĩ gì mà liền xa xông lên phía trước.

“Nhu Nhu.” Anh gầm nhẹ.

Thư Duy chấn chỉnh lại khuôn mặt xanh mét đến dọa người, một đôi mắt như thiêu đốt phát hỏa, khóa chặt nhìn chằm chằm Uyển Nhu nở lên má lúm đồng tiền khi cùng bạn nam kia nói chuyện.

“Di! Thư Duy.”

“Diệp Thư Duy!”

Diệp Uyển Nhu cùng người con trai bên cạnh đồng thời mở miệng, người con trai kia tiến ra trước từng bước, nhiệt tình mà ôm Diệp Thư Duy.

“Thật là cậu! Không nghĩ tới nhanh như vậy đã thấy cậu rồi!”

Diệp Thư Duy ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời không cách nào nhận thức ra người ôm mình này là ai?

Anh mới vừa rồi chỉ nhận ra đây là “phái nam “, về phần cái người này có bộ dáng gì, anh cũng không chú ý tới.

“Thư Duy, nguyên lai các anh thật sự quen nhau! Em còn tưởng trợ giáo Tất đang trêu em chứ! ” Diệp Uyển Nhu cười nói.

Tất… Diệp Thư Duy đầu óc rất nhanh vận chuyển, đột nhiên nhớ lại cậu bạn cùng phòng lúc du học ở Nhật Bản.

“Tất Hiên Hào!”

Đối phương ở trên vai anh hung hăng đấm một chút.

“Rốt cục nhớ ra mình rồi à, có phải hay không?” Tất Hiên Hào ha ha mà cười.

“Thật là cậu, quay về Đài Loan lúc nào?” Diệp Thư Duy vừa hỏi đồng thời không tự chủ được mà kéo tay Diệp Uyển Nhu, che ở giữa bọn họ.

“Vừa trở về không lâu, tạm thời ở đây làm trợ giáo, cũng muốn gặp cậu đây. ” Tất Hiên Hào cười nói.

“Cậu này, công việc làm thầy người ta này cậu cũng tham gia sao! ” Anh ngậm súc nói, đột nhiên đề tài lại chuyển, “Vậy cậu lại như thế nào mà cùng Nhu Nhu quen biết?”

“Ha ha,cái này nên hỏi em gái bảo bối của cậu rồi!” Tất Hiên Hào lấy ý tứ hàm xúc ánh mắt nhìn chăm chú vào Diệp Uyển Nhu.

“Nhu Nhu?” Diệp Thư Duy lấy ánh mắt hỏi cô, đồng thời cũng chú ý tới ánh mắt Tất Hiên Hào nhìn kỹ Uyển Nhu không phải tầm thường. Anh cực không thích người đàn ông khác đặt tầm mắt dừng lại ở trên người Uyển Nhu, anh đi tới, ngăn trở tầm mắt của Hiên Hào.

“Tất trợ giáo nắm trong tay quyền sinh sát môn vi tích phân nha, tiểu nữ tử vì có thể vượt qua kiểm tra, đến cúi đầu khom lưng cũng đành chấp nhận. ” Diệp Uyển Nhu nhún vai.

” ha ha ha, Thư Duy, Uyển Nhu nói như vậy là có chút bảo thủ rồi, cậu biết mình như thế nào mà nhận ra em ấy không? Có nhớ lúc cậu học ở Nhật Bản, nghỉ hè không về nên em ấy tới tìm cậu, đại khái ở mười ngày đi, đợi sau khi em ấy trở về, phòng chúng ta cũng tan tành không sai biệt lắm, mà… kí túc xá của mình bậy giờ. .. Ha ha ha, có cái loại người có năng lực phá hoại như vậy, mình nghĩ, Đài Loan đại khái cũng không có mấy người đi?” Tất Hiên Hào vừa nghĩ vừa nhìn sắc mặt Diệp Thư Duy, nhân tiện không nhịn không được mà cười to.

“Nhu Nhu!” Diệp Thư Duy hét lớn.

Diệp Thư Duy để ý cũng không phải cô đem phòng túc xá của người ta hủy đi thành dạng gì, mà anh tức giận chính là, cô một cô gái lại dám chạy đến phòng ở của một chàng trai kìa!

Diệp Uyển Nhu nhẹ nhàng mà nắm tay Diệp Thư Duy, “Đừng giận,có Tất trợ giáo ở đây anh đừng lớn tiếng mà. ” Cô ủy khuất mà nhỏ giọng nói.

“Chúng ta về nhà ngay! ” Anh tức giận nói rồi không tự giác mà nắm tay cô chặt hơn.

“Ách! Được. .. Nhưng mà…” Uyển Nhu có chút sợ hãi Thư Duy lúc này tức giận, cô liếc mắt nhìn Tất Hiên Hào, nói: “Tất trợ giáo đáp ứng em, mỗi thứ hai giúp em học bổ túc môn vi tích phân.”

“Tốt lắm, em đúng là có lòng học tập nha. ” Thư Duy đáp rất nhanh.

Bây giờ anh chỉ thầm nghĩ muốn nhanh lên đem cô đuổi về nhà, sau đó hảo hảo mà cùng cô nói chuyện, một cô gái một mình đi đến kí túc xá con trai vốn là chuyện nguy hiểm đến cỡ nào.

“Nào… Hôm nay vốn là thứ hai, em không quay về ngay được. ” Uyển Nhu nhỏ giọng nói.

“Không quay về? Em muốn đi đâu?” Anh rống to.

“Chúng mình vốn chuẩn bị đi ăn một chút gì trước, sau đó quay về kí túc xá của. ..” Tất Hiên Hào hảo tâm thay Uyển Nhu trả lời.

“Không được, muốn học thì tới nhà mình học đi! ” Thư Duy rất nhanh mà cắt đứt lời của Tất Hiên Hào.

Lời vừa ra khỏi miệng Thư Duy mới phát giác chính mình thất thố, anh nhìn thấy Tất Hiên Hào dùng anh mắt nghi hoặc theo dõi anh, vì vậy anh lại bổ sung thêm: “Về nhà mình thuận tiện hơn, chúng ta cũng có thể nhân cơ hội uống hai ly. “

“Cũng tốt.” Tất Hiên Hào như không sao cả mà trả lời, ánh mắt lại không tự giác lại bay tới trên người Diệp Uyển Nhu — cô thật đúng là một cô gái làm người ta yêu thích.

Diệp Thư Duy đương nhiên cũng chú ý tới ánh mắt của hắn, anh có chút căm tức mà lôi kéo Diệp Uyển Nhu lên xe cho nhanh, hoàn toàn không để ý tới sự ngỡ ngàng của Tất Hiên Hào.

Tất Hiên Hào sửng sốt, sau đó hắn lại không cho là đúng mà cười cười,rồi liền theo sát leo lên xe.

Hắn nghĩ hành động của Diệp Thư Duy vốn xuất phát từ tâm lí bảo vệ em gái, vì vậy hắn thầm nghĩ tìm một cơ hội nhắc nhở Diệp Thư Duy, thái độ anh bảo vệ có chút quá mức rồi.

Xe chạy trên đường, theo tốc độ bình thường , tâm tình Diệp Thư Duy cũng hoà hoãn xuống, anh cẩn thận nghĩ đến tình huống trước mắt –

Ở trước mặt Uyển Nhu, anh càng lúc càng không thể khống chế tình cảm của chính mình rồi, cứ tiếp tục như vậy thì một ngày nào đó chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề!

Nhưng anh có biện pháp nào để xử lý tình huống mất khống chế này chứ?

Thêm Bình Luận