Chương 24: Quả báo trời ban.

Minh Triết thử đẩy đẩy cửa, chỉ nghe thấy cành cạch một tiếng, khóa cửa quả nhiên đã được mở. Vốn muốn một mình ra trước, nhưng Minh Triết nhìn thấy máy quay đặc tả trên khóa cửa, thế là lại quay đầu nhìn Dương Dương, cười cười, “Chúng ta có thể ra ngoài rồi, đi thôi.”

Dương Dương dựa vào giá sách, ý vị thâm trường mà nhìn anh một cái, cuối cùng vẫn rút tay ra khỏi túi, đi về phía anh.

Âm thanh nhắc nhở vang lên.

[Chú ý, hiện tại có hai người chơi đã thoát khỏi phòng mình, tiến vào phòng người chơi khác.]

“Liên minh còn thành lập chứ?” Dương Dương bỗng nhiên mở miệng.

Minh Triết cười cười, đẩy cửa ra, “Đương nhiên, miễn là giá trị lợi dụng của tôi chưa bị ép khô.”

Từ “ép khô” này dùng đến là vi diệu, vi diệu đến độ Dương Dương cũng không phát hiện mình bị Minh Triết đùa bỡn, vô tri vô giác mà theo sau anh ra khỏi phòng.

Cấu trúc của căn nhà này vô cùng kỳ quái, phòng này sang phòng khác không có hành lang ngăn cách, mở cửa phòng mình ra là trực tiếp tiến vào phòng mới. Trong phòng có người đang vùi đầu làm cái gì đấy, nghe được âm thanh phía sau truyền tới, thứ mà hắn vẫn luôn nghĩ là bức tường đột nhiên mở ra, làm hắn không khỏi hoảng sợ, rùng mình.

Để phù hợp với tính cách thiết lập lúc đầu, Minh Triết chủ động mỉm cười chào đối phương, “Hi, bọn tôi vừa từ phòng mình thoát ra, tiến vào phòng người chơi khác, cậu hẳn là nghe thấy thông báo của tổ tiết mục rồi.”

Người kia mặc một cái áo hoodie vàng to rộng, tóc nhuộm màu nâu nhạt, xõa tung, vừa nghe thấy âm thanh liền quay lại, gương mặt đẹp nhìn thấy Dương Dương bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm, “Dương Dương à, may quá, là anh.” Hắn lại nhìn Minh Triết cười cười, “Chào anh…Anh hình như là …vài ngày trước lên hotsearch…”

Minh Triết săn sóc mà báo, “tôi tên là Minh Triết”. Đối phương đang muốn mở miệng tự giới thiệu, Minh Triết lập tức thay hắn mở miệng, “Thương Từ Duệ, tôi rất thích nhạc của nhóm cậu.”

Tuy Minh Triết chỉ đang lựa lời mà nói, chính anh cũng hoàn toàn không nghe mấy loại âm nhạc thần tượng này, nhưng mức độ nổi tiếng của nhóm hắn trong giới trẻ thật sự không tồi, đặc biệt là Thương Từ Duệ, sở hữu gương mặt thanh tú với tích cách manh ngốc, là thanh viên có nhân khí đứng hàng top trong nhóm.

“Thật không?” Thương Từ Duệ cười hai tiếng, “Ôi, hai người thật lợi hại, nhanh như vậy đã thoát ra, tôi ở nơi này lăn qua lăn lại cả ngày vẫn chưa tìm ra được cái gì hữu dụng. Thật kỳ quái, người đại diện sao lại nhận cho tôi một chương trình hại não như này.”

Minh Triết cố không cười ra tiếng, tốt xấu gì cũng là idol, nói như vậy kiểu gì cũng bị antifan mắng te tua.

“Hai người nhanh một chút.” Dương Dương đi tới xem xét tiến triển của Thương Từ Duệ.

Không so còn không biết, hai người kia đứng cùng một chỗ, Minh Triết mới phát hiện, Dương Dương đúng là rất cao, Thương Từ Duệ cũng chỉ cao tới bả vai cậu, thành viên nhóm nhạc nam đều là dáng người tiêu chuẩn như Thương Từ Duệ, nhỏ xinh. Nếu anh nhớ không nhầm, hai người này còn có CP.

Đúng là tổng công giới giải trí mà.

Tuy Thương Từ Duệ với Dương Dương đều có vô số fan nhan sắc, nhưng hai người họ là 2 phong cách hoàn toàn bất đồng. Thương Từ Duệ ngũ quan thanh tú, tràn ngập khí chất thiếu niên, thoạt nhìn giống nam sinh trung học, còn Dương Dương ngũ quan sắc bén, còn từng bị nhầm là con lai.

Đối với Minh Triết mà nói, đương nhiên anh càng thích người sau hơn.