Chương 11: Gặp mặt Thẩm Thành

Nghe thấy hắn nói là khách quen của câu lạc bộ, Từ Toa nhẹ nhàng thở ra: "Ngài buông tôi ra trước đã, chúng ta từ từ nói chuyện."

"Eo này mềm như vậy, tôi luyến tiếc nha." Nam nhân đang ôm lấy eo cô nói một câu như vậy, cơ thể của Từ Toa liền không chịu khống chế kề sát bên cạnh hắn, hai luồng tuyết trắng no đủ tròn trịa càng hung hăng cọ sát chạm vào ngực nam nhân.

Ngực nam nhân rung động, đồ vật giữa háng lập tức đứng lên.

Hai ngày nay hắn đã chú ý Từ Toa, nữ nhân này bất kể là dáng người hay là tướng mạo đều thuộc về hàng thượng thừa.

Mấu chốt là một gương mắt yêu diễm nhưng khí chất lại dịu dàng nhàn thục.

Thật khiến người ta nhìn thấy nhịn không được tò mò bộ dáng của cô ở trên giường sẽ như thế nào.

Đêm nay tới chơi bóng, sau khi nhìn thấy Từ Toa hắn rốt cuộc kìm nén không được, nghe thấy Từ Toa nói đêm nay không lái xe tới, hắn liền ở cửa ôm cây đợi thỏ, muốn đem người tóm được.

Nghe nói Từ Toa đã kết hôn, nam nhân cũng không sợ, nhìn chiếc xe tới hai mươi vạn kia của Từ Toa liền chứng minh gia cảnh của cô giống nhau.

Lấy gia thế của hắn, hoàn toàn không cần có hậu cố chi ưu.

Nam nhân thấy Từ Toa mềm không được, mất đi kiên nhẫn, triều cho người phía sau Từ Toa một ánh mắt.

Tiếp nhận ánh mắt của hắn cũng là một thiếu gia trong nhà có tiền, hai người kết phường làm hại không ít con gái nhà lành, phối hợp ăn ý, bắt ép Từ Toa phải đi đến con xe đang ở bên đường đi.

Kỳ thật bọn họ có thể đem Từ Toa đánh ngất mang đi, nhưng mà chơi như vậy không vui, vẫn là đang thanh tỉnh chơi thì mới hăng hái.

Từ Toa không nghĩ tới hai tên này cư nhiên dám mạnh mẽ mang cô đi như vậy, sợ đến mức tim ngừng đập, khi cô phản ứng được lập tức hét lên, sau đó cô liền nghe thấy một lời kịch kinh điển, cô em kêu đi, cho dù có kêu nát cổ họng cũng không có ai đến cứu đâu.

"Ông chủ, hình như phía trước xảy ra chuyện gì đó." Tài xế không phải là người thích xen vào việc của người khác, nhưng khu vực này thuộc về địa bàn của ông chủ, cũng có người dám ở địa bàn của ông chủ gây chuyện chính là không xem ông chủ vào mắt.

Thẩm Thành mở cửa sổ xe, liền nghe được một giọng nói của nữ nhân vừa tức vừa có chút không thể nề hà: "Tôi đã có chồng, các người muốn tìm người bồi uống trà, cũng không thể tìm một phụ nữ có chồng như tôi a!"

"Cô là thật sự không hiểu hay là giả ngu không hiểu a, lúc này ai muốn uống trà nha?" Nam nhân nói.

"Tăng tốc." Thẩm Thành nói với tài xế.

Tài xế lập tức tăng tốc, rất nhanh liền đến bên cạnh ba người.

Từ Toa để ý thấy bên cạnh có xe, lập tức kêu cứu mạng.

Hai nam nhân đang kẹp lấy cô ngừng lại, nhìn thấy Thẩm Thành từ trên xe bước xuống liền theo bản năng buông Từ Toa ra, bày ra vẻ mặt tươi cười nịnh nọt: "Thẩm thiếu, thật trùng hợp a, tại đây có thể gặp mặt ngài."

Từ Toa nguyên bản lập tức muốn chạy, nhưng nghe được hai chữ Thẩm thiếu, cô liền không nhúc nhích.

"Các người có thể chơi, nhưng đừng ở gây chuyện ở địa bàn của tôi." Thẩm Thành nói.

"Không dám không dám, chúng tôi ngay lập tức liền đem người này đi." Nam nhân nói xong, giơ tay muốn mang Từ Toa đi.

Từ Toa vẫn còn đang khϊếp sợ, không chú ý đến động tác của hắn.

Cô chưa thấy qua ông chủ của câu lạc bộ, nhưng cũng nghe nói qua tên ông chủ.

Thẩm Thành.

Nếu người có thân hình cao lớn, ăn mặc một thân chính trang, khí thế cường đại này chính là Thẩm Thành, Từ Toa cảm thấy những chuyện mình đã xây dựng mấy ngày nay trong lòng hoàn toàn là lăn lộn mù quáng.

Bởi vì nếu sớm biết rằng "Thẩm Thành" soái như vậy, cô đối với chuyện mình sắp xuất quỹ cũng sẽ không mâu thuẫn như vậy.

Nhưng sau khi "Thẩm Thành" nói ra những lời này, Từ Toa ý thức được nam nhân càng soái, thì khả năng hắn càng vô tình.

Rõ ràng chỉ cần một câu, hắn cư nhiên tính toán chuyện khoanh tay đứng nhìn!

Ngay khi tay của nam nhân muốn dừng ở sau cổ Từ Toa, hết sức nghìn cân treo sợi tóc, Thẩm Thành ra tay, nhẹ nhàng cầm tay nam nhân: "Đừng đem lời nói của tôi vào tai này ra tai kia."

Nam nhân bị cầm tay lập tức biết mình hiểu sai ý của Thẩm Thành, vội vàng xin lỗi, chờ khi Thẩm Thành buông tay hắn ra, trên đó đã xuất hiện vài vết đỏ.

Thẩm Thành nhìn Từ Toa tựa hồ đã dọa đến choáng váng, nói: "Lên xe."

Từ Toa thấy thế biết mình hiểu lầm "Thẩm Thành", ở trong lòng yên lặng nói xin lỗi, lanh lẹ mà đi theo phía sau nam nhân lên xe, cũng thuận tay đóng cửa xe lại.

Tài xế đã mở cửa xe ở ghế phụ, muốn để Từ Toa ngồi đó, dừng một chút không nghe thấy ông chủ nói chuyện, liền yên lặng đóng cửa xe lại.

Ngồi sau xe, eo Từ Toa căng thẳng, hai chân khép lại, hai tay đặt trên đùi, cách ngồi không khác gì quân nhân: "Cảm ơn ông chủ đã ra ray tương trợ."

"Không khách khí." Thân hình cao lớn của Thẩm Thành dựa vào lưng ghế, hai chân sắp chạm vào ghế trước hơi tách ra, "Hôm nay bị giữ lại tăng ca?"

Quản lý câu lạc bộ rất có nhân tính, nếu nhân viên nữ không được, mặc dù thiếu người cần tăng ca cũng sẽ không giữ các cô lại, bởi vì quản lý lo lắng các cô đêm khuya mới về sẽ gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn.

"Không có, là tôi sau khi tan tầm ở lại chơi bóng." Nguyên lai hắn thật sự là Thẩm Thành a!

Từ Toa tim đập nhanh một chút, có thể là do nam nhân bên cạnh khí thế quá cường đại, khiến cô hoàn toàn xem nhẹ tài xế ở phía trước.

Thẳng đến khi tài xế mở miệng hỏi địa chỉ nhà cô, Từ Toa mới chú ý đến trong xe còn có một tài xế!

Từ Toa nhanh chóng nói tên một chuỗi địa chỉ, sống lưng căng thẳng.

Thẩm Thành chú ý tới, cho rằng cô vẫn còn sợ chuyện vừa rồi, từ trong tủ lạnh giữa hai người, cầm một hộp sữa bò, đưa cho Từ Toa: "Uống."

Từ Toa theo bản năng nghiêng người, dùng đôi tay nhận lấy, chờ sữa bò bị đưa tới trong lòng bàn tay cô, cô cảm giác bản thân mình đang cầm chính là vật báu vô giá, đột nhiên luyến tiếc uống.

Đây chính là ông chủ cho cô!

Vừa mới ông chủ giải vây cho nàng!

Thẩm Thành thấy cô cầm chậm chạp không uống, nói: "Không thích uống?"

Hắn vừa định mở ra tủ lạnh, tìm xem còn có đồ uống gì không, Từ Toa liền nói: "Thích, cảm ơn ông chủ."

Cô rút ống hút, cắm vào hộp, hút một ngụm, vị ngọt nhàn nhạt từ khoang miệng tản ra, cơ thể Từ Toa tự nhiên cũng theo đó mà thả lỏng.

Tài xế nhìn qua kính chiếu hậu, ngoại trừ bạn bè, ông chủ quả nhiên không hiểu như thế nào là cùng người ngoài ở chung.

Rõ ràng là hảo tâm muốn để nhân viên nữ uống sữa bò thả lỏng tâm tình, từ trong miệng hắn nói ra lại không khác gì mệnh lệnh.

Editor: sacnu