Chương 14: Tiến hành xuất quỹ

Sau nửa tháng Từ Toa không gặp lại Thẩm Thành, cô đối với nam nhân này lại càng thêm tưởng niệm, đã không còn liên quan đến việc trả thù Nguỵ Kim nữa mà chỉ đơn thuần là cô muốn người nam nhân này.

Nhưng nghĩ là một chuyện, có thể có được không lại là một chuyện khác.

Từ Toa nghĩ bản thân mình có nên áp dụng một chút thủ đoạn đặc thù hay không?

"Bà xã, tối nay em nấu cơm đi?" Nguỵ Kim tan tầm trở về liền nói, "Lâu rồi chưa được ăn cơm em làm."

Từ sau khi Từ Toa đi làm, trong nhà liền thuê một người giúp việc theo thời gian, nấu cơm hay dọn vệ sinh đều không đến tay cô.

"Em không muốn làm," Từ Toa nhìn tay mình nói, "Vất vả lắm mới dưỡng tay nộn được một chút, bây giờ đi nấu cơm chẳng phải là kiếm củi ba năm đốt một giờ."

"Làm một lần, không có việc gì." Ngụy Kim liếc liếc tay của Từ Toa, đôi tay vẫn rất non, hắn không thấy có gì khác nhau.

"Như vậy đi, ông xã, anh phụ trách rửa rau cắt rau, em phụ trách nấu." Từ Toa giơ tay lên.

Ngụy Kim nhíu mày: "Anh là một đại nam nhân làm sao có thể xuống bếp."

"Đại nam nhân xuống bếp rất nhiều mà. Những quán ăn ở bên ngoài đó phỏng chừng đầu bếp đều là nam a."

Ngụy Kim nhìn Từ Toa, cảm giác nữ nhân này có chút không thể nói lý: "Anh theo chân bọn họ bất đồng."

"Đúng vậy, là bất đồng," Từ Toa nói, "Nhà anh có kiều thê, bọn họ không nhất định có."

"Từ Toa." Ngụy Kim mệt mỏi nhéo nhéo ấn đường, "Tại sao gần đây em lại biến thành cái dạng này?"

Từ Toa không nói chuyện, trong mắt đã dâng lên nước mắt trực trào.

Cô đứng lên, cái gì cũng không nói, hướng về phía phòng bếp đi vào. Lúc đưa lưng về phía Ngụy Kim còn cố ý giơ tay lau mắt một chút.

Ngụy Kim nhìn động tác của cô, trên trán gân xanh nhảy lên: "Nói hai câu liền khóc, em làm từ nước sao?"

Từ Toa đột nhiên xoay người lại, một giọt nước mắt từ mắt chảy xuống: "Quản trời quản đất, anh còn quản em có khóc hay không khóc sao?"

Cô lau mặt một chút: "Em khóc, khóc thì như thế nào? Anh nói anh đi, về nhà ngoại trừ làʍ t̠ìиɦ, chúng ta còn làm cái gì khác không? Muốn anh nấu cơm cùng em, anh còn ném cho em bộ mặt đó......"

Ngụy Kim một bên nghe cô quở trách bản thân mình không phải, một bên mềm lòng.

Nghĩ lại thời gian bản thân hắn cho cô kỳ thật không nhiều lắm.

Có rất nhiều lần bởi vì Thẩm Thành, làʍ t̠ìиɦ làm được một nửa, hắn liền ném cô xuống rồi đi.

Cô có oán khí, cũng là chuyện bình thường.

Từ Toa liếc nhìn nam nhân đang rửa từng cái lá cải, thầm nghĩ nam nhân quả nhiên không thể quán.

Cô săn sóc, thiện giải nhân ý, đổi lấy không nhất định sẽ là người mà nam nhân thích, có khả năng sẽ là người nhạt nhẽo.

Lúc trước Ngụy Kim xuất quỹ, không thể nói bản thân mình không sai.

Cô luôn là nhất thành bất biến, thời gian lâu dài, Ngụy Kim khó tránh khỏi chán ngấy.

Nhưng mà ngẫm lại, hôn nhân hình như không phải đều là như thế này sao?

Thời gian lâu rồi, còn có thể có tình cảm mãnh liệt?

Nhưng mà tính đến giờ, cô với Nguỵ Kim không thể nói là lâu, chỉ có thể nói là vừa mới mở đầu.

Từ Toa không biết bản thân mình nghĩ như thế nào, không muốn ly hôn với Nguỵ Kim, lại luôn nghĩ đến chuyện thông đồng với Thẩm Thành.

Đại khái là trong xương cốt của cô, liền không phải là một nữ nhân an phận?

Không an phận thì không an phận đi.

Thẩm Thành cô là nhất định phải có được.

Đi vào địa điểm gặp mặt, Từ Toa kéo ghế ra ngồi xuống.

Trong lòng cô đối với chính mình rất bội phục.

Năm đó cô không có dũng khí thổ lộ với Ngụy Kim, hôm nay lại bởi vì một người nam nhân, dùng hết mọi thủ đoạn.

Từ Toa ngồi xuống, lấy điện thoại ra, mở một đoạn ghi âm, sau đó đặt điện thoại lên trên bàn: "Nghe một chút xem, có thể bắt chước hay không."

Nam nhân mặc đồ đen ngồ đối diện Từ Toa gật đầu.

Đoạn ghi âm này phát ra, là đối thoại hàng ngày của của Từ Toa với Nguỵ Kim.

Nam nhân đồ đen chỉ nghe vài câu sau đó bắt đầu mở miệng nói chuyện.

Cái hắn bắt chước là giọng của Nguỵ Kim, vừa mở miệng liền khiến Từ Toa hài lòng gật đầu.

Cô dám khẳng định, cho dù là tận tại Nguỵ Kim nghe cũng không thể nào phân biệt được giọng nói này không phải của hắn.

Từ Toa đưa cho nam nhân áo đen một tờ giấy ghi chú: "Đợi lát nữa tôi gọi điện thoại, anh dựa theo ghi chú này nói."

Nam nhân áo đen nhìn chữ trên ghi chú, chờ Từ Toa gọi điện thoại, sau đó đưa điện thoại cho hắn, hắn đã tiến vào nhân vật.

Là nhân vật Nguỵ Kim.

Chữ trên giấy ghi chú là do Từ Toa nhìn lén điện thoại của Nguỵ Kim kết hợp với thời gian nói chuyện phiếm của hắn với Thẩm Thành, bắt chước tính cách của hắn viết ra.

Nói thật, nếu không phải biết Ngụy Kim cùng Thẩm Thành có một chân, nhìn lịch sử trò chuyện của hai người này, hoàn toàn không nhìn ra giữa hai người này tồn tại một đốm lửa nhỏ.

Khả năng cũng bởi vì như vậy, Ngụy Kim mới không xoá bỏ lịch sử trò chuyện của hai người.

Hôm nay Từ Toa tìm nam nhân đồ đen này là muốn hắn giả giọng Nguỵ Kim hẹn Thẩm Thành ra.

Địa điểm là một khách sạn năm sao cao cấp, thời gian là 7 giờ tối.

Trước đó Từ Toa không biết Thẩm Thành có được hay không, chỉ có thể nhờ vận khí.

Thấy nam nhân đồ đen đưa tay ra dấu OK với mình, Từ Toa thấy vận khí của mình xem ra không tệ lắm, nhưng trái tim căng chặt vẫn không thể thả lỏng.

Bởi vì cái này chỉ là bước đầu tiên.

Cùng nam nhân đồ đen tách ra, Từ Toa gọi điện thoại cho Ngụy Kim.

Hôm nay là sinh nhật Từ Toa, Ngụy Kim đã đáp ứng sẽ ăn sinh nhật của cô, chắc chắn sẽ không liên hệ với Thẩm Thành.

Nếu liên hệ... Kế hoạch của Từ Toa khả năng liền thất bại.

Editor: sacnu